[N] 86. Làm sai thì phải chịu trừng phạt, ai cũng thế thôi

Start from the beginning
                                    

Người quỳ dưới đất đã cố gắng hết sức để chịu đựng, nhưng vẫn không ngăn được tiếng rầm rì đau đớn trong cổ họng.

Mà Kỷ Thâm lạnh lùng đứng ở một bên, giống như đã quá quen với những tình cảnh như thế.

Mãi cho đến khi nhìn thấy Kha Ninh sợ hãi đứng ngoài cửa, mặt mày Kỷ Thâm mới hơi thay đổi một chút, anh đi tới ôm Kha Ninh vào lồng ngực mình, thủ thỉ an ủi, "Gã là vệ sĩ theo bảo vệ cho em, không phải Ninh Ninh cũng đoán được rồi sao?"

Kỷ Thâm mỉm cười cực kỳ dịu dàng, anh đưa tay chỉnh áo choàng tắm hơi lộn xộn vì vội vã chạy đến của Kha Ninh, rồi dắt em về phòng.

"Phải mặc quần cho áo chỉn chu rồi mới được ra ngoài biết không."

Kha Ninh gật đầu.

Kỷ Thâm từ tốn sửa sang lại vạt áo cho em, "Dọa em sợ à? Hôm nay gã ta đã không bảo vệ tốt cho em, để em chạy một mình ra ngoài phố cũ."

"Làm sai thì phải nhận trừng phạt."

"Ai cũng thế mà thôi."

"Ninh Ninh đã nhớ kỹ chưa?"

Trong mắt Kỷ Thâm có đôi phần hung hãn dọa người, Kha Ninh cảm thấy dường như anh đang ám chỉ điều gì đó, thế nhưng anh cũng không tiếp tục truy hỏi tại sao Kha Ninh lại chạy ra bên ngoài.

Kha Ninh tự nhủ không cần suy nghĩ nhiều, cậu chỉ là ngẫu hứng muốn chạy ra ngoài nhìn ngó một chút mà thôi, cái áo khoác kia đã được giấu kỹ lắm rồi, người đàn ông nọ cũng chỉ là một người xa lạ tốt bụng.

Cậu không hề làm điều gì quá đáng cả.

Ngay cả khi Kha Ninh mất trí nhớ, thì cậu cũng không phải là người ăn chay.

Rõ là Kỷ Thâm đang ra vẻ mặt nặng mày nhẹ với cậu đây mà, vì thế cậu không vui vẻ gì, hất tay Kỷ Thâm ra.

"Bản thân anh thì bận rộn đến mức không có thời gian đi chơi với em. Vậy mà tới khi em ra ngoài đi chơi một mình thì anh lại nổi giận, anh hay quá nhỉ."

Tuy rằng hờn dỗi, nhưng giọng điệu của cậu dịu ngoan thật sự, giống như đang làm nũng, lại còn mang theo một chút oán trách, tựa như bạn nhỏ đang cáu kỉnh chỉ vì Kỷ Thâm không đồng hành, đáng yêu cực kỳ.

Lòng dạ Kỷ Thâm nhũn hết cả ra, hối hận vì khi nãy mình đã dọa em, hơn nữa, dù sao anh cũng không dám chọc cho Kha Ninh giận thật, chỉ đành nhỏ giọng dỗ em, "Không phải tôi cố ý ngó lơ em, công việc làm ăn của em xảy ra một vài vấn đề nhỏ, tôi đang xử lý nó."

Buôn bán vũ khí vốn dĩ là một lĩnh vực vô cùng nhạy cảm, Kha Ninh mất trí nhớ nhiều ngày, không hề có bất kỳ liên hệ nào với đối tác, làm dấy lên nghi ngờ của mọi người cũng là chuyện đương nhiên.

Nhìn thấy Kha Ninh nhăn mày, Kỷ Thâm lập tức trấn an em, "Tôi sẽ giải quyết chu đáo chuyện này, dù em mất trí nhớ, tôi cũng cũng sẽ không để cho bé con của mình chịu bất kỳ một tổn thất nào."

"Đừng cau mày." Kỷ Thâm đau lòng hôn lên giữa đôi mày Kha Ninh, không hề che giấu sự cưng chiều của mình đối với em.

Kha Ninh gật gật đầu, nhưng trong đầu lại đột nhiên xuất hiện một đoạn hồi ức ngắn vỡ vụn.

[BL/XONG] Giao Dịch Tiền Sắc - Ngã Ái Cật Băng BổngWhere stories live. Discover now