48

467 37 2
                                    

"Mọi người không sợ em hả?"

Jimin lên tiếng phá vỡ bầu không khí.

"Nói gì vậy cu? Thằng kia, mày không kể hết chuyện cho ẻm nghe hả?"

"Anh ấy có nói em biết rồi, chỉ là em muốn đính chính thôi."

"Để mà nói thì ban đầu anh bất ngờ, đương nhiên, dù anh có đoán ra mọi chuyện nhưng cũng chẳng thể tin được cái giả thuyết điên rồ ấy sẽ diễn ra thật. Nhưng em biết đấy, em không có ý định làm hại ai cả và em là Jimin của bọn anh. Không việc gì mọi người phải sợ hãi em hết, em hiểu chứ?"

"Em hiểu nhưng mà...."

"Jimin, chắc mày không để ý đâu nhưng anh thực sự cảm ơn vì sự xuất hiện của mày đã kết nối mọi người lại với nhau. Thật ra trước kia, có khi bọn mình chỉ dừng lại ở việc thằng Yoongi trêu ghẹo Jin rồi hai thằng Yoongi và Namjoon hết lườm nguýt nhau lại đánh nhau ầm ầm, anh thì chỉ ở phe trung lập thôi bên nào vui thì anh hùa vào. Tính tao chó thế đấy! Về Jungkookie, nếu không có mày ở đây chắc tao cũng chỉ dừng lại ở việc ngắm em ấy từ xa thôi, Jin thì cũng chỉ biết Namjoon và Jungkookie chứ tao rảnh đâu mà nói chuyện với nó. Nói chung trước đây mọi người không có tí liên quan gì đến nhau hết luôn, vì có mày mà mọi người mới chơi với nhau đấy."

"Anh Taehyung nay ăn phải bả à? Sao nay tâm sự sến súa bất ngờ vậy anh Jungkook?"

"Này Kim Seokjin, anh không điếc?"

"Nó nói anh có sai đâu mà mắng nó?"

Taehyung đã khóc trong lòng một chút.

"Thằng Taehyung nói đúng đấy Jimin, nếu không có mày vác thằng Yoongi đi thì chắc giờ tao cũng đang đau đầu với nó lắm, mà tự nhiên nó dính lấy mày thấy chơi với nó cũng vui, nhiều lúc đéo vui bởi tính nó như con c."

"Này Namjoon, đã mở mồm ra khen thì khen cho tử tế, mà đã khen thì đừng có lái sang chuyện khác để chửi bố, hiểu vấn đề không nhỉ?"

Như mọi ngày, lại là Namjoon và Yoongi cắn xé lẫn nhau, Taehyung cười ha hả vào mặt chúng nó còn Jungkook và Jin có lẽ đã hết cách rồi nên chỉ đành bất lực chứng kiến mọi thứ.

Còn riêng Jimin lại cảm thấy thật yên bình. Cảm giác yên bình trong hoàn cảnh hỗn loạn này nó là một thứ gì đấy rất khó tả.

"Em cảm ơn mọi người nhiều lắm!"

"???"

"Vì đã yêu thương em, vì đã chấp nhận em. Em vui lắm, cảm ơn mọi người vì đã cho em được sống một lần nữa. Dù là mơ đi chăng nữa thì em cũng mãn nguyện lắm rồi."

"Ôi cái thằng hấp này, nói gì vậy??? Lại đây anh em ôm mày một cái nào."

Một cái ôm, tuy lộn xộn vì sáu đứa châu đầu vào nhau, khi còn đang trong tình trạng như mấy con bò húc nhau nhưng cái ôm ấy thật ấm áp.

"Thật đấy, sến súa quá đi!!!!"

"Sến mà vẫn có mấy người chơi chung mới hay chứ."

"Ai? Ai vậy?"

"Tôi đá chết mấy người bây giờ?"

"Đừng có trêu Jimin của em nữa!"

yoonmin | ducleDonde viven las historias. Descúbrelo ahora