[N] 82. Hoàng thượng Kha Ninh ban phát, chia đều ân sủng cho Hậu cung

5.2K 261 33
                                    

Hoắc Trạch Hạo thật sự đang rất gấp, nhưng bị em chọc giận mà không còn cách nào khác, nếu hiện giờ gã không dỗ em ăn, chờ gã đi rồi, Kha Ninh chắc chắn sẽ không ăn mà lại đi ngủ tiếp.

Trai thẳng một khi dịu dàng quả thiệt là khiến người ta không đỡ nổi mà. Điểm tâm được đút đến bên miệng Kha Ninh, còn không cần ai dạy mà vẫn tự động biết lau khóe miệng có dính vụn điểm tâm cho cậu, nếu như để người quen gã mà nhìn thấy cảnh tượng này, chỉ e là sợ rớt hàm mất thôi.

Thế mà Kha Ninh vẫn không chịu hợp tác.

"Tối hôm qua em luôn miệng kêu anh dừng, anh có dừng không, hiện giờ anh kêu em ăn, mắc gì em phải nghe anh hả?" Kha Ninh oán giận, "Bụng em bây giờ còn đang phồng lên đây này, ăn nổi nữa chắc."

Hoắc Trạch Hạo không nhịn được nữa, gã quát nhỏ, "Không muốn ăn cũng phải ăn một chút, sau này đầu bếp trong nhà đều mời những người mà em thích, làm đồ ăn gì cũng đều sẽ dựa theo khẩu vị của em, được chưa? Ông giời con ạ!"

Đôi lông mày anh khí của gã nhíu lại, ánh mắt nghiêm nghị, bộ dạng tàn bạo cũng không giấu nổi được nữa.

Kha Ninh nuốt nuốt nước miếng, chửi lầm bầm trong miệng, cuối cùng cũng chịu nghiêm túc ăn cái gì đó ra hồn.

-

Kha Ninh muốn rời khỏi Đế Đô vài ngày để làm một số việc riêng tư, nhưng nếu mấy gã đàn ông biết được cậu muốn đi đâu, bọn họ chắc chắn sẽ không đồng ý, hoặc là sẽ cử rất nhiều người đi theo cậu.

Ở trong mắt bọn họ, hạ thành rất bẩn thỉu, vừa nguy hiểm lại còn không ra gì, nhưng trong mắt Kha Ninh, nó chỉ đơn giản như uống nước ăn cơm, quen thuộc tựa như đã khắc sâu vào trong xương cốt.

Chẳng qua là Kha Ninh chỉ thoáng nhắc nhẹ một câu trong điện thoại, Hôm nay tớ gặp được một người bạn hồi xưa cũng học ở Học viện Đế quốc I, đột nhiên tớ nhớ cậu, Kỷ Thâm liền tìm cách né những gã khác, lặng im, không một tiếng động mà quay trở về Đế Đô.

"Sao lại rảnh rỗi mà nghĩ đến mình vậy? Kỷ Thâm cố hết sức để dùng giọng điệu bình tĩnh mà nói chuyện với em, không cho mình lộ ra vẻ u oán. Anh ôm eo Kha Ninh rất chặt, tựa như hận không thể khảm em vào trong lồng ngực mình.

"Tớ gặp được một người bạn học cũ, cậu ấy tặng cho tớ cái này..." Kha Ninh lấy ra một tấm ảnh chụp, trên đôi gò má ngượng ngùng là những ráng hồng ửng đỏ.

Trong tấm hình là hình ảnh Kỷ Thâm đang mặc chế phục, hôn môi với Kha Ninh trong trường, không ngờ lại bị người ta chụp lại — hồi trước có một khoảng thời gian bọn họ giả vờ quen nhau, vì thế có đôi khi làm ra một vài hành động thân mật cho người ta tin thật, cũng hơi giống từ diễn thành thật.

Hai khuôn mặt ngây ngô xinh đẹp dán sát ở bên nhau, đúng là cảnh tượng tuyệt mỹ hết mức. Bọn họ có cùng một kiểu gương mặt, xinh đẹp nhưng không hề sắc bén, không những không khiến cho người ta e dè có cảm giác như người sống chớ gần, mà ngược lại còn làm cho mọi người hận không thể nhìn chằm chằm ngắm kỹ.

Khi đó Kha Ninh vẫn còn rất trong sáng và ngây thơ, mà nét mặt kinh diễm lẫn quyến rũ của Kỷ Thâm cũng chưa có phát triển hết.

[BL/XONG] Giao Dịch Tiền Sắc - Ngã Ái Cật Băng BổngWhere stories live. Discover now