Chương 16: Nếu ta nói ra, công tử sẽ tin sao

841 71 2
                                    

Thượng Quan Thiển thắng cược.

Nàng nghĩ rằng nếu Cung Hoán Vũ sai khiến Vụ Cơ phu nhân giết nàng, thì nhất định phải nhìn thấy nàng chết thì hắn ta mới yên tâm.

Cho nên, nhất định hắn vẫn còn ở trong từ đường.

Nàng uống một viên thuốc mà Cung Thượng Giác đưa cho, không biết là cứu nàng hay muốn giết nàng. Nàng thật sự không còn sức giãy giụa nên khi chàng đút vào, nàng không nghĩ ngợi gì mà nuốt xuống.

Ngón tay của chàng thoang thoảng hương nguyệt quế.

Nhớ tới những gì mà bàn tay này đã làm với nàng kiếp trước, nàng hơi đỏ mặt, nhịp tim đập loạn.

Sau khi sống lại, đây là lần đầu tiên nàng ở gần chàng như vậy, được chàng ôm vào lòng.

Chắc hẳn vì Cung Nhị thấy nàng không đi được, nên thị vệ hoàng ngọc ở lại từ đường sau núi tìm người, còn Cung Thượng Giác thì đành phải ôm nàng về Giác cung. Nhắc mới nhớ, kiếp trước, sau khi nàng ngất xỉu trong địa lao, chàng đã sai ai khiêng nàng về Giác cung vậy.

Thượng Quan Thiển vốn định chỉ đường cho chàng, nhưng rồi lại phát hiện chàng biết chính xác nàng ở căn phòng nào, thảo nào mấy lần nàng đi ra ngoài đều bị chàng tóm gọn, đến tận bây giờ, Cung Nhị vẫn không yên lòng về nàng, vẫn luôn phái người để mắt tới nàng.

Chàng bước đi vừa nhanh chóng vừa vững vàng, Thượng Quan Thiển lén lút tận hưởng một chút, lúc đầu nàng còn tưởng rằng chàng sẽ lại ném nàng vào địa lao, không ngờ chàng lại đích thân đưa nàng về, vòng tay của chàng thật sự rất ấm áp.

Sau khi vào phòng, nàng định bước xuống tự đi, nhưng chưa kịp nhúc nhích thì đã thấy chàng dùng một tay ôm chặt lấy nàng, một tay vén rèm châu bước vào phòng ngủ, nhẹ nhàng đặt nàng xuống giường.

Khi chàng cúi xuống, vài sợi tóc dài rủ xuống ngực nàng, hô hấp của nàng hơi không thông thuận, tư thế mập mờ như thế, kiếp trước đã từng xảy ra.

Nàng không khỏi nghiêng mắt nhìn đôi môi của chàng, môi của chàng rất mỏng, trông rất bạc tình, nhưng rất dễ hôn, mềm mại, ngọt ngào, không quá hung dữ, không thể khước từ.

Nàng nuốt nước bọt, đầu óc nghĩ lung tung, có lẽ nàng sắp bị Vụ Cơ đánh chết nên to gan lớn mật đến mức dám mơ tưởng đến hương vị của Cung Nhị —— hương vị mà nàng từng nếm thử —— Nàng lại nuốt nước bọt.

Nàng níu lấy cổ áo của chàng không buông, hơi háo hức muốn thử.

Hôn một cái, nàng cũng không mất gì mà.

Cung Nhị không ghét hôn nàng mà.

Nàng ngẩng đầu lên, nhìn chàng bằng ánh mắt mơ màng.

“Giác công tử.” Y sư của y quán đến, đứng ở ngoài cửa thông báo.

Bởi vì uống “Hồi hồn đan” nên ý thức của Thượng Quan Thiển hơi mơ hồ, ngón tay nắm chặt lấy y phục của chàng, lông mày thanh tú nhíu lại, đuôi mắt hơi ửng hồng vì vừa mới khóc xong, hơi không vui vì bất chợt bị làm phiền, sao chàng lại không nghe lời như thế. Thượng Quan Thiển chỉ muốn cắn nát môi chàng, để xem chàng nói những lời sắc như dao thế nào: “Cung Thượng Giác…….”

[Fanfic] Dạ Sắc Thượng Thiển (Song trùng sinh)Where stories live. Discover now