em nhớ chị, nhớ ba mẹ lắm.

154 27 15
                                    

WARNING
có cảnh đánh đập bạo lực
-----
do bệnh tình không quá nặng nên em nhanh chóng được trở lại phòng bệnh. sakura ở ngoài hướng đôi mắt lo lắng về eunchae nằm trên giường bệnh. sau đó không lâu bác sĩ đi tới và đưa cho chị hóa đơn khám bệnh.

"đây là những loại thuốc điều trị tinh thần của cho em cô, cô ra mua ở quầy thuốc bệnh viện. ngày uống 2 lần, mỗi lần 10 viên. đừng để con bé uống quá nhiều hay ít so với liều lượng. tuy nhiên thuốc có một loại gây ra tác dụng phụ là khó ngủ cô nên mua thêm lọ thuốc ngủ cho con bé. và hãy nhớ tối đa chỉ được uống 1 viên. bên cạnh đó gia đình nhớ tẩm bổ thêm cho con bé, nếu không tôi e rằng con bé sẽ thường xuyên bị ngất do kích động mạnh. tôi xin phép, chào gia đình." bác sĩ rời đi ngay sau đó để lại sakura đầy lo lắng.

buổi chiều ngày hôm đó, hong eunchae được gia đình miyawaki đưa về biệt thự dưỡng bệnh. chẳng hiểu vì chuyện gì hong eunchae lười ăn bất thường, trước đây dù có nhút nhát hay ngại ngùng em cũng không bao giờ bỏ bữa như hiện tại.

"manchae ăn chút cháo đi con. không ăn làm sao uống thuốc được hả con? mẹ thương nha, ăn một xíu thôi." maruka cầm bát cháo trên tay, tay còn lại khuấy đều bát. múc một thìa cháo đưa đến trước mặt em, dỗ dành eunchae ăn cháo.

hong eunchae không một phản ứng, đôi mắt cứ nhìn thẳng về phía trước.

"tôi muốn rời khỏi đây. tôi không muốn ở lại đây." đây là câu nói đầu tiên từ khi hong eunchae xuất viện trở về nhà. nhưng sao mà câu nói này khiến gia đình miyawaki đau đớn quá.

"không, mẹ không cho phép con đi đâu hết. con là con gái của mẹ, con phải ở đây với mẹ. mẹ thương con lắm manchae à." maruka đặt bát cháo xuống bàn, ôm lấy đứa con gái út của mình.

"em tính đi đâu? em mới 13 tuổi thôi đó, chưa đủ tuổi trưởng thành." sakura bực bội mở cửa bước vào, cơn giận của sakura khiến cảnh cửa đập mạnh vào tường.

hong eunchae ngậm ngùi cúi đầu. sakura nhẹ nhàng xoa đầu em.

"không có đi đâu hết. chị biết em giận gia đình mình nhưng ba mẹ chỉ muốn bảo vệ em thôi. ngoan ăn cháo uống thuốc rồi ngủ 1 giấc đi. cả ngày hôm nay em mệt rồi." chị ngồi xuống giường nhẹ giọng khuyên bảo em.

"vậy mẹ để cháo trong đây, khi nào đói thì con ăn nhé. ăn xong nhớ uống thuốc, tí nữa mẹ vào."

sau câu nói đó, maruka nhẹ nhàng đắp chăn cho hong eunchae đang nằm trên giường. đóng cảnh cửa 1 cách khẽ khàng, 3 người rời khỏi phòng ngủ của hong eunchae.

từ ngày đó hong eunchae miễn cưỡng ở lại gia đình miyawaki tới năm em 18 tuổi. hong eunchae đỗ vào ngành báo chí trường đại học quốc gia seoul.  trong suốt thời gian nước rút ôn thi hong eunchae không tránh khỏi việc đau ốm thường xuyên do học hành quá sức. gia đình miyawaki đã cố gắng tẩm bổ cho em nhưng không hiệu quả. sau một tháng học tập ở môi trường mới, em trốn gia đình miyawaki trong một đêm mưa bão lớn.

vì đã sớm biết trước việc này, Sakura đã cho vệ sĩ dõi theo hong eunchae từ xa.

"con bé vẫn còn giận con và ba mẹ nhiều lắm. không sao con đã cho người dõi theo em ấy rồi. không thể quan tâm trực tiếp thì chăm sóc em ấy gián tiếp cũng được mà." sakura ngậm ngùi sau việc hong eunchae bỏ nhà ra đi.

crownz - đừng sợWhere stories live. Discover now