CHAP 8. LẦN ĐẦU CHĂM BỆNH

76 7 2
                                    

             Sau khi loay hoay với nồi thuốc thì Sáp Kỳ lại tiếp tục đến công đoạn khó nhất rồi đây. Cô cầm trên tay với chén thuốc của mình vừa sắt, tiến vào giang phòng quên thuộc, đó là giang phòng bắt đắc dĩ của cô và người kia. Khi đã đặt chén thuốc lên bàn kế giường thì cô cũng bắt tay vào việc đúc thuốc. Trước tiên cô leo lên giường ngồi ngay ngắn, đưa tay nâng đầu người nọ lên đùi mình giống như cái thao tác mà A Tứ thường làm.

            Lúc này cô mới cầm chén thuốc lên đưa từng muỗng, từng muỗng vào miệng cho người kia. Có những sợi tóc vươn lã tã trên chán của nàng nên cô mới dừng động tác cầm muỗng chuyển sang đưa tay lên lấy những sợi tóc vén qua tai cho nàng. Một khoảng khắc bắt chợt, Sáp Kỳ nhìn thấy một gương mặt thanh tú tuyệt đối đến say lòng người của đối phương khiến cô bắt giác dừng lại mọi cử động. Lòng ngực phập phồng, chủ nhân của nó cũng cả tin sao cơ thể lại chuyển biến như vậy khi nhìn vào mặt người kia chứ.

           Lần đầu tiên cô nhìn gần mặt của đối phương đến vậy, khoảng khắc trong hai gang tay. Mọi ngũ quan trên gương mặt kia thật khiến người khác phải ngưỡng mộ, ghen tỵ. " Đúng rồi chắc mình đang ghen tỵ thôi mà", cô tự nghĩ thầm bản thân đang phấn khích khi gặp phải ai đó xinh đẹp hơn chính mình nên nảy sinh việc đố kỵ là điều dĩ nhiên. Cô lại tiếp tục coi như không có gì xảy ra lúc nãy mà tiếp tục đúc thuốc cho xong nhiệm vụ.

            Khi hết thảy đã xong xuôi, Sáp Kỳ cũng đặt người kia lại gối như cũ còn mình thì đi kiếm gì đó lót cái bụng đang nháo nhào vì bị bỏ đói sáng giờ. Cũng may, lão bà bà còn chút tình thương nên để lại mấy củ khoai làm lương khô của bà ấy cho cô một ít. Không để bụng đói meo được, trước mắt tuy là mấy củ khoai nhưng cũng được xem là mỹ vị trong lúc cứu đói. Cô ăn chúng cảm thấy thật ngon miệng, đưa củ này lên lại tới củ khác một nháy mắt đã hết sạch sẽ. Bụng cũng đã no, hiện tại cũng chẳng còn gì để làm, cô cho là lần này rơi xuống vực cũng là một việc tốt giúp cô nghỉ ngơi thật thoải mái. Thế là đánh một giấc ngon lành cho thỏa chí đến trạng vạn chiều tà.

....................................................

             Một giỏ đầy cá và trái cây, một chiến lợi phẩm của bản thân cho một buổi rong ruổi bên ngoài. Cô vào bếp bắt lửa đem cá đi nướng, cũng phải thôi cô làm sao biết nấu gì ngoài luộc và nướng cơ chứ. Cá cũng đã nướng chính rồi, Sáp Kỳ chặc lưỡi tự đắt mình thật tài giỏi rồi tự mình nhâm nhi tự thưởng lấy thành quả. Bận rộn xử đám đồ ăn xong, cô cũng không quên tiếp tục nhiệm vụ được giao là sắt thuốc. Trong lúc đợi nồi thuốc đang sắt thì cô đi tắm rửa thay trang phục lắm lem của mình.

              " Aizzz một ngày coi như trôi qua êm đẹp....Haha". Vừa thay y phục cô cũng đánh giá một ngày làm người dân bình thường đã kết thúc tốt đẹp. Nhưng cô lại thấy có gì đó bất an đang đến gần, chắc do kĩ năng sinh tồn từ khi còn nhỏ đã luyện cho cô có thể nhạy cảm như thế. Linh cảm cũng chưa chắc đã đúng, Sáp Kỳ thấy bản thân lâu lâu mới được tự do một chút thì lại quá đa nghi rồi. Cũng đã sắt xong thuốc, chỉ còn một bước nữa coi như hoàn thành nhiệm vụ của hôm nay, cô sẽ được ngã lưng nghĩ ngơi.

[Seulrene] - Liên Hoa Trong Vạn KiếpNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ