Khi thoáng nghe thấy tiếng bố tôi gọi mẹ tôi trong vô thức, tôi đã biết rằng trong tâm ông luôn còn hình dáng mẹ tôi, và bà ta chỉ đóng vai trò như thêu hoa trên gấm. Nhưng rồi đứa con, và thể diện của chính ông lại phản bội ông, đưa cả ông và con gái mình đến những ngày tháng tồi tệ hơn cả ban đầu.
Vốn dĩ tôi tưởng cứ bơ đi email đó là xong, nhưng suốt buổi chiều, không hiểu vì gì mà lương tâm tôi cắn rứt. Tôi biết việc reply email kia không phải nghĩa vụ của tôi, mà căn bản là do tôi nghĩ rằng từ giờ đến lúc về nhà có khi cũng cả chục năm, tôi ra trường cũng phải có việc làm, mà muốn có việc thì nên có chút 'lót đường', ví dụ như Vocal & Dance Championship chẳng hạn. Có thể sau này tôi làm họa nô hay đơn giản ăn bám gì đó, nhưng ít ra cũng thuộc dạng để lại dấu ấn, thậm chí còn có thể rất dễ dàng bước vào những trường đào tạo ngành sân khấu điện ảnh.
Nhắc đến việc làm, tôi lại nhớ đến giấy tờ của bản thân. Tôi không có giấy khai sinh, từ lúc về nhà Lilia, tôi đã nói chuyện với anh ta, anh ta bảo chuyện nhỏ, tôi là dạng thân quen với Malleus, thì chỉ cần một tí bôi trơn với Cục Dân Chính là tôi hoàn toàn có thể mang quốc tịch Thung Lũng Bụi Gai mà không phải thi thố gì như quốc gia dân chủ tự do nào đó. Mà bây giờ chắc là Lilia cũng đang cầm rồi, lâu ngày không cần dùng căn cước nên tôi chưa hỏi đến, chắc mấy hôm nữa đòi vậy.
Con đường tương lai của tôi đã được tôi san phẳng từ trước. Tuy nhiên, tôi vẫn còn một hòn đá cản đường quá đỗi to lớn là Ann. Cô ấy có vẻ như đang lên kế hoạch làm gì đó với thân phận của tôi, tôi ngầm đoán được là truyền tin đồn, thất thiệt hay không còn tùy vào lương tâm của cô ấy.
"Ta thấy Ann...Ừm...nếu cậu là nữ chẳng hạn, thì theo mắt nhìn của những đứa trẻ ở đây, mặt cậu trông rất ác, hành động và suy nghĩ cũng dứt khoát, lạnh lùng, rốt cuộc là không hợp với hình tượng phụ nữ truyền thống; nhưng bên trong đơn thuần, tư tưởng cũng đúng đắn. Còn Ann, khuôn mặt xinh đẹp, dễ thương, tính cách cao sang giống một tiểu thư đài các, nhưng ta có cảm giác trong tâm cô ấy nhiều ác niệm."
Lilia nói vậy với tôi. Vậy trong mấy trăm người trong ngoài trường, thì ai sẽ tin ai hơn ?
Tôi ghét lập thời gian biểu cho bản thân, cảm giác như bị cầm tù, nhưng lại rất giỏi trong việc thiết lập phương án lâu dài. Đó là lý do khiến tôi dùng quá nhiều thời gian để đi tìm hướng giải quyết Ann sao cho êm thắm nhất. Tất nhiên là chẳng thể sát phạt Ann như Thị Út hứa làm giúp rồi (vì Ann có thể cho là một dạng khách quý từ thế giới khác, lại tứ cố vô thân và chắc chắn được hiệu trưởng bảo hộ). Tôi từng nhiều lần có ý định giết người, nhưng nó vẫn luôn luôn chỉ là phương án cuối cùng, tốt nhất nếu có cách giải nào khác thì cứ dùng đi.
Mà nhắc lại Ann, tôi còn nhớ đến thói quen hút thuốc lá điện tử của cô ấy. Không biết cô ấy có thể xoay sở mua thêm mấy thứ đồ như tinh dầu này nọ không. Nếu có thì tôi cũng không tiếc, vì dù khói có màu gì thì nicotine trong tinh dầu cũng sẽ khiến tuổi trung niên của cô ấy khổ sở hơn một chút thôi.
Cuối cùng thì, tôi biết Ann không hay kiếm chuyện, nhưng rất thù dai, lại còn đa nghi. Hồi còn làm ở Mostro Lounge, tôi đã gợi ý Azul chuyện thế chấp nhà. Dù tôi không bắt cô ấy ký hợp đồng, nhưng sợ rằng người đầu tiên cô ấy tính sổ sẽ là tôi.
VOCÊ ESTÁ LENDO
[Twisted Wonderland] 🇪 🇸 🇨 🇦 🇵 🇮 🇸 🇲
Fanfic[現実逃避] - ❝Trốn chạy là điều duy nhất tôi có thể làm.❞ - CP: ??? Warning: vent/trauma dumping, self insert, nhân vật chính không phải là MC Trừ Twisted Wonderland, các nhân vật canon, các bài nhạc có trong truyện và tên vài nhân vật đi chôm chỉa ra t...
![[Twisted Wonderland] 🇪 🇸 🇨 🇦 🇵 🇮 🇸 🇲](https://img.wattpad.com/cover/326929733-64-k964592.jpg)