20

872 76 7
                                        

"Tao đánh chết mày bây giờ ! Ngu cũng phải có mức độ thôi chứ !"

Sau khi Ann rời đi trong tức tối, Jade và Floyd tiễn bọn họ, đồng thời đi nghiệm thu, chỉ còn lại mình tôi và Azul.

Hai mắt chạm nhau.

"Ha ha ha..."

"Ha ha ha... HA HA HA HA HA !!!!" Rồi hai đứa phá lên cười, hai tay vỗ vào nhau và vào đùi. "...ỐI GIỜI ƠI... HU HA HA HA HA..." Kể cả khi ngã ra đằng sau tôi vẫn cười. "Phúc đức tại mẫuuuu....năm nay thắng lớn rồi !!! Tết này ăn ngon rồi !! Khà khà !"

"Ha ha...Thật tình, tôi đã ngắm đến cái tòa đó từ lâu rồi. Nay có cậu mở mồm gợi ý, lại thêm con mèo ngốc đó lao vào nên dễ càng dễ hơn !"

"Phải rồi, anh lấy điều kiện là bắt họ trộm ảnh trong bảo tàng mà nhỉ ? Thế còn chờ gì nữa, thả quả đỏ đi là vừa, ha !"

"Phải, thả quả đỏ, thả quả đỏ..."

Azul thề rằng, trong tràng cười đó không chỉ có sự sảng khoái khi có tiền mà vẫn rảnh rang; mà còn ẩn khuất thứ gì đó ác độc và gian xảo gấp vạn lần. Nó khiến một người vốn đã lọc lõi như hắn cũng thấy kinh sợ...

Tôi lén lút mở cửa phòng ngủ. Không còn sớm nữa. Khi nãy Azul cao hứng mời tôi vodka cá sấu và tôi đã lỡ uống chừng một shot*, nên giờ người tôi đang nóng hết cả lên. Trước đó tôi chưa uống rượu bao giờ nên cũng ngại lắm, vả lại việc uống rượu làm tôi nhớ về thảm cảnh ở phòng 109 của tòa D2 khu công nghệ cao Hòa Lạc ngày 17 tháng 12 năm 2021.

Chẳng là, đó là đêm đầu tiên trong khu quân sự. Thằng Phong lớp tôi mang chai rượu mơ đi, cái thằng Wessel Peter Huy lớp bên cạnh và ở cùng phòng nốc rõ lắm, lớp tôi mỗi đứa chỉ làm một shot thì nó làm gần nửa chai. Kết quả nó say, nôn mửa khắp phòng, báo hại lớp trưởng lớp tôi và vài người khác phải lôi nó ra nhà vệ sinh tạt nước vào mặt, sáng hôm sau tập dượt thì nó mệt quá nằm liệt giường nên mới bị phát hiện. Nó bị cho về, còn phòng 109 phải đi xúc đất sau tòa D2.

Đó, thế nên tôi không muốn tái diễn thảm cảnh 109. Vả lại, bên Tây gắt vụ uống rượu lắm, nên tôi mà bị bắt là tội nhân đôi, bị phạt sấp mặt liền.

"CON NGƯỜI !" Giọng to đùng của Sebek làm tôi tí nữa trượt chân ngã ngay trước thềm cửa. "NGƯỜI NGƯƠI TOÀN MÙI..."

"Nhỏ mồm !" Tôi gắt."Không để cho ai ngủ à !?"

"...Được thôi. Nhưng ngươi phải trả lời ta."Tên đó nghe tôi mắng cũng giảm được âm lượng.

"Ngươi đi đâu từ tối đến giờ ? Không phải Mostro Lounge đấy chứ ? Thiếu chủ đã ra lệnh..."

Cậu ta tiến càng gần,ép tôi vào tường. Cũng thế mà tôi chùng đầu gối xuống, lại khiến bản thân phải ngước lên nhìn cậu ta.

"Ơ kìa." Tôi giở vai chúa lươn. "Tô..tớ đi tản bộ thôi mà. Xong rồi ờ, ừ...tớ mua nước khoáng ở máy bán nước...có vẻ ai đó đã giở trò với máy bán nước...nên là tớ uống phải đồ lạ..."

"..." Sebek im lặng, nhưng hình như trong họng cậu ta bật ra tiếng gầm gừ.

"Hè hè, tớ nói thật đó nha..." Một nụ cười méo mó và hai ngón tay thề. "Tớ không có sang Mostro Lounge uống vodka cá sấu đâu..."

[Twisted Wonderland] 🇪 🇸 🇨 🇦 🇵 🇮 🇸 🇲Where stories live. Discover now