Tôi quay đầu, mím môi rồi thở dài. Cổ như mềm nhũn ra, cứ thế mà cúi xuống thật thấp, nén thật nhỏ một câu. "Người sinh ra đã ngậm thìa vàng như anh thì hiểu được gì chứ ?"
Tiếng mưa át tiếng sịt mũi. Tôi day day tuyến lệ, rồi lại quen tay vuốt tóc mái.
"Cuprum !" Giọng trầm của Lilia lớn tiếng gọi tôi và kéo cả hai ra khỏi không khí buồn tẻ do tôi tỏa ra. "...Malleus...cũng ở đây à ? Vậy thì tốt rồi, đi thay đồ ngủ nhé, tiệc ngủ sắp bắt đầu rồi."
Nhưng cái âm thanh của Lilia vẫn không thể làm tan biến đi không khí ấy. Anh ta rời đi, để lại hai con người quay lưng về phía nhau, như chỉ đâm vào miếng thịt mà không cắt ra.
Tôi quay đầu nhìn Malleus lần cuối cùng, rồi quay về phòng ngủ.
Đồ ngủ à ? Tôi chỉ có hai bộ quần áo. Hai cái quần bà ba và hai cái áo phông, hết. Bình thường tôi mặc làm đồ ngủ luôn. Thế nên nhìn bọn họ mặc kiểu đồ ngủ truyền thống của Tây lông làm tôi thấy lạc loài dễ sợ.
"Đây là một trong những phong tục của loài người, ta là tiên tộc nên chưa thông suốt, nếu có thiếu sót gì thì xin thứ lỗi." Lilia cười.
"Không có đâu, lần này anh làm rất là vui." Tôi cũng cười cho qua. Tiệc sinh nhật đã xong, thu dọn cũng nhanh, nên chúng tôi bắt đầu xếp đệm và túi ngủ. Diasomnia không đông lắm, đếm đi đếm lại cả ba năm cũng không đủ một trăm người. Nếu có thêm năm tư chắc sẽ đông hơn, nhưng họ đi thực tập nên không hay có mặt ở trường. Nhưng vắng vẻ như thế cũng tốt, tiệc ngủ này chuẩn bị không quá mệt mỏi, lần trước kiểm tra nội vụ thì chỉ một buổi chiều là xong hết rồi.
Chủ yếu là nằm xuống rồi bấm điện thoại. Đúng ra là nên ném gối, nhưng khi nãy quẩy đủ rồi, mọi người cũng đã mệt.
"Cuprum, cậu đến từ đất nước nào ?" Lilia hỏi tôi. "Trong lý lịch của cậu ghi một quốc gia rất lạ."
"...À, tôi đến từ thế giới khác."
"Hiểu rồi. Ta biết nhiều quốc gia trên thế giới này, nhưng chưa biết nhiều về dị giới. Cậu có phiền kể lại cho ta nghe về đất nước của cậu không ?"
Có nói hơi quá, nhưng tôi cũng tự tin nói là mình hiểu và nhớ lịch sử nước nhà, cũng xuất thân từ gia đình có truyền thống yêu nước, dù thời gian không nhớ chi tiết nhưng về cơ bản chưa bao giờ muốn làm Mị Châu. "Anh muốn nói về lịch sử hay địa lý ?" Tôi hỏi trước.
"Địa lý trước đi, rồi đến lịch sử."
"À...xin phép nhé..." Tôi hắng giọng. "Quốc gia của tôi là một quốc gia nằm gần xích đạo, diện tích rơi vào khoảng 330000 km vuông, mang hình ảnh dải đất hình chữ S với phía Đông và Nam giáp biển, ngoài các đảo gần bờ ra còn có hai quần đảo là Trường Sa và Hoàng Sa. Miền Bắc và Bắc Trung Bộ có khí hậu kiểu cận ôn đới với gần đủ bốn mùa, còn miền Nam và Nam Trung Bộ thì nóng hơn và chỉ có hai mùa mưa và mùa khô...Tôi sống ở thủ đô, là miền Bắc, vào mùa đông chưa bao giờ xuống dưới 0 độ."
"Thế nên cậu không có mang theo nhiều áo ấm." Jean từ bên cạnh nhập cuộc.
"Thực ra mùa lạnh ở chỗ tôi sống thì rất khô và buốt. Những quần áo này đi lại bình thường thì không sao, nhưng đi xe máy thì rất lạnh, mới cần phải bổ sung thêm."
YOU ARE READING
[Twisted Wonderland] 🇪 🇸 🇨 🇦 🇵 🇮 🇸 🇲
Fanfiction[現実逃避] - ❝Trốn chạy là điều duy nhất tôi có thể làm.❞ - CP: ??? Warning: vent/trauma dumping, self insert, nhân vật chính không phải là MC Trừ Twisted Wonderland, các nhân vật canon, các bài nhạc có trong truyện và tên vài nhân vật đi chôm chỉa ra t...
![[Twisted Wonderland] 🇪 🇸 🇨 🇦 🇵 🇮 🇸 🇲](https://img.wattpad.com/cover/326929733-64-k964592.jpg)