Chương 10: Cậu thích gì?

617 40 0
                                    

Edit+beta: LQNN203

Khi Đường Miểu đi ra ngoài vào sáng hôm sau, cô nhìn thấy chiếc hộp giấy treo trên tay nắm cửa.

Trong hộp giấy có bánh Madeleine cô đã nướng sau khi về vào đêm qua, có một tờ giấy ghi chú cô viết ở bên ngoài hộp giấy. Trong quán bar ngày hôm qua, Hạ Khiếu đã giúp cô tránh bị hại, cô đã làm những chiếc bánh này để cảm ơn anh.

Nhưng bây giờ, chiếc hộp được treo trên nắm cửa, giống như chiếc bánh tart trứng cô đưa cho Hạ Khiếu lần trước, đã được trả lại nguyên vẹn.

Đường Miểu đứng ở cửa, liếc nhìn hộp giấy trên tay nắm cửa, sau đó lại nhìn cánh cửa đang đóng chặt bên cạnh.

Sau khi nhìn một hồi, Đường Miểu tháo hộp giấy, cất vào nhà rồi lại đi ra ngoài.

...

Hôm qua học thử mấy buổi, Đường Miểu cũng có kha khá học sinh. Khi đến cửa hàng piano, Đường Miểu đi đến phòng học piano bên cạnh để tìm Dữu Nhã Nhã giữa các lớp học dành cho một số học sinh.

Dữu Nhã Nhã cũng vừa mới kết thúc một tiết học ở đây, nhìn thấy Đường Miểu thì dang rộng cánh tay, ngọt ngào gọi: "Miểu Miểu ~"

Đường Miểu nghe vậy, mỉm cười ngồi vào bên cạnh cô ấy.

"Chị làm Madeleine, em thử xem." Đường Miểu đưa một hộp giấy cho Dữu Nhã Nhã.

Khi Dữu Nhã Nhã nghe thấy Madeleine, mắt cô ấy mở to ngay lập tức: "Oa, đồ ngọt là món yêu thích của em!" 

Sau đó Dữu Nhã Nhã nóng lòng mở hộp, lấy một viên Madeleine ăn.

Đường Miểu làm đồ tráng miệng khá giỏi, Madeleine có vị ngọt và mềm, khi cắn vào lưỡi, răng cô ấy đánh nhau.

Dữu Nhã Nhã nheo mắt hạnh phúc khi cắn miếng đầu tiên.

"Ngon quá." Dữu Nhã Nhã vừa ăn vừa khen Đường Miểu.

Được Dữu Nhã Nhã khen ngợi, Đường Miểu cười nói: "Thật sao?"

"Đương nhiên là thật rồi!" Dữu Nhã Nhã lấy tay vỗ vỗ cái bụng tròn trịa hơi phồng lên của mình, "Em thề là em giảm béo, đây chắc chắn là Madeleine ngon nhất mà em từng ăn."

Dáng người của Dữu Nhã Nhã có phần hơi mập, đặc biệt là xung quanh bụng, khi ngồi xuống có phần mềm mại. Cô ấy vỗ bụng mình bạch bạch hai lần, Đường Miểu bật cười khi nhìn thấy bằng chứng về sự chăm chỉ của cô ấy.

"Vậy sau này chị sẽ làm cho em ăn nữa."

"Thật không?" Dữu Nhã Nhã vui vẻ nói.

"Đương nhiên." Đường Miểu nói.

"Ôi, Miểu Miểu, chị thật tốt bụng ~"

Dữu Nhã Nhã hạnh phúc ôm Đường Miểu bên cạnh. Người chị gái gầy, mảnh khảnh nhưng khi ôm vào rất mềm, thoang thoảng mùi thơm của đào.

Dữu Nhã Nhã ôm một hồi không muốn buông.

Nhưng bị Dữu Nhã Nhã ôm như vậy, Đường Miểu cũng không từ chối, cô cười nhìn Dữu Nhã Nhã đang ôm cô khi ăn Madeleine, nói: "Em cũng rất tốt với chị."

[EDIT] Thản Nhiên | Tây Phương Kinh Tế HọcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ