#19: Ở trên đường đi trúng thuốc mê

256 18 0
                                    

Trình Tinh như ở trong mộng ngẩng đầu tỉnh dậy, dưới sự dẫn dắt của đội trưởng, cậu cùng mọi người đi vào Họa Điểu Gia Viên, bọn họ ở trong tủ lạnh phòng bếp phát hiện mười đoạn ngón tay của Hà Lệ liền đem Trần Viên mang về trại tạm giam giam giữ.

Phòng thẩm vấn nội bộ.

Trình Tinh phụ trách ghi chú, Lục Khoa phụ trách dò hỏi.

"Cô là người giết hay là tên A Võ kia?"

"Đều là tôi giết, hắn chỉ giúp tôi vứt thi thể."

Lúc sau Lục Khoa lại dò hỏi rất nhiều chi tiết của vụ án, Trần Viên đều có thể đối đáp trôi chảy.

"Vì sao cô lại muốn giết Hà Lệ?"

"Bởi vì cô ta đã thấy tủ lạnh chứa đầu người của tôi."

Trình Tinh một bên ghi chép một bên lại cảm thấy kỳ quái, sau khi trở lại trong cục, cậu lục camera theo dõi cảnh vứt thi thể trước kia ra xem, A Võ là một tên ngốc nhưng lần đầu tiên vứt thi thể lại còn vẫy tay, không giống như việc một tên ngốc có thể làm được, nếu là tên ngốc vẫy tay thì nhất định sẽ rất nhanh chứ không phải là chậm rì rì, không nhanh không chậm như thế.

Cậu nhìn về phía Lục Khoa bên cạnh nói: "Tôi luôn cảm thấy người trong này không phải là A Võ."

Lục Khoa nhìn cậu rồi lại nhìn hình ảnh trong camera theo dõi: "Chiều cao hay hình thể thoạt nhìn đều là của A Võ mà. Chắc là do cậu quá mệt mỏi rồi, hôm nay chúng ta về nhà sớm một chút đi, hôm nào tôi dẫn cậu ra ngoài thả lỏng, cái chết của Hà Lệ cũng không phải lỗi của cậu, cậu không cần quá khổ sở." Lục Khoa nói xong liền cầm áo khoác rời đi.

Trình Tinh gật đầu sau đó cũng rời khỏi Cục Công An, đang đi trên đường thì đột nhiên có mấy bóng người cao lớn lao tới, dùng một chiếc khăn bịt kín mũi miệng cậu, bên trên khăn có tẩm thuốc mê khiến cậu rất nhanh liền hôn mê bất tỉnh.

......

Trình Tinh chậm rãi mở mắt ra liền thấy được hai khuôn mặt đáng khinh trước mặt, một người là đội trưởng, còn một người là tên phó cục trưởng kia, cậu nhìn bốn phía phát hiện chính mình đang ở trong một phòng KTV.

Phó cục trưởng hắc hắc cười nói: "Tiểu Trần à, lần này cậu làm thực không tồi đó, án giết người bị cậu phá, người tôi muốn cậu cũng mang đến, khẳng định cậu sẽ tiền đồ vô lượng lắm đây." Nói xong, hắn đưa bàn tay to phì thô ráp lên sờ làn da trắng nõn và bóng loáng trên mặt Trình Tinh.

Trình Tinh muốn né tránh nhưng cậu bị trói trên một cái ghế nên không thể nào trốn được, trong miệng bị nhét khăn chắn đến tận cổ họng làm cậu cảm thấy cực kỳ ghê tởm, nhưng chính là làm thế nào cậu cũng không thể đem cái khăn phun ra.

Đội trưởng cười nói: "Chỉ cần là ngài thích, tôi đều sẽ mang đến cho ngài hết."

"Ha ha ha ha, tôi rất thích những người biết thức thời như cậu đấy."

"Ô ô ô." Trình Tinh nỗ lực kêu to, trong mắt tràn đầy sợ hãi.

Phó cục trưởng cười hắc hắc, "Roẹt" một tiếng xé rách áo của cậu.

[ Đam Mỹ NP ] Tử Vong ĐiểuUnde poveștirile trăiesc. Descoperă acum