#9: Bản thân anh ấy là địa ngục

244 19 1
                                    

Trình Tinh vỗ vỗ bả vai Chu Kính Vũ, cầm lấy cái túi trong tay Chu Kính Vũ: "Nuốt trôi chứ, hôm nay em bắt đầu đi theo anh từ khi nào vậy?"

"Anh nói anh phải tăng ca nên em liền tới cửa Cục Công An chờ anh, sau đó nhìn thấy anh cùng những người khác cùng nhau đi ra nên em liền trốn đi." Chu Kính Vũ một bên nói chuyện một bên móc chìa khóa ra mở cửa, hai người đi vào phòng thay dép lê.

Trình Tinh bước đến phòng khách, giá sách chồng chất trên tường, cả một bức tường chứa đầy sách, "Oa, em có nhiều sách thế." Cậu tiện tay với lấy một cuốn, liền thấy là một quyển tâm lý học, sau đó còn lấy ra thêm sách về vật lý học cùng hóa học. "Em xem sách còn rất phong phú nhỉ."

"Anh mau tới đây ngồi đi."

Hai người ngồi ở trên sô pha chạm lon bia, Trình Tinh uống một ngụm rồi nói: "Lần sau đừng theo dõi anh nữa."

"...... Vâng, nhưng hôm nay đã đã xảy ra chuyện gì vậy, anh có thể nói cho em biết được không? Em nhìn thấy có người đầu đổ máu từ phòng các anh đi ra."

Trình Tinh đem chuyện bị đội trưởng kêu đi ăn cơm, cùng với nội dung bữa tiệc đều nói cho Chu Kính Vũ: "Haizzz...... Anh vốn cũng đã nghe nói cái tên phó cục trưởng này đã làm ra không ít chuyện xấu, thanh danh rất tệ. Em trai, người thường như chúng ta sẽ có rất nhiều chuyện thân bất do kỷ, anh hy vọng em có thể đọc sách thật giỏi, có lẽ...... Có lẽ sau này sẽ không uất ức giống như anh bây giờ."

( Thân bất do kỷ: đại ý người đó không có quyền tự chủ các hành động của họ nên đôi khi gặp tình thế bắt buộc, họ phải làm những việc ngoài ý họ muốn. Nên lưu ý là những việc làm ngoài ý muốn đó, có thể chẳng mang lợi i'ch gì cho bản thân họ, thậm chí có khi còn gây hại cho họ, nhưng họ vẫn phải làm. )

"Anh à...... Lần này là có Lục Khoa giúp anh, nhưng nếu lần tiếp theo không có ai giúp anh thì anh định làm thế nào? Em biết anh sẽ không theo bọn họ gây gổ cá chết lưới rách, chính là em cũng không hy vọng anh phải chịu tổn thương. Anh, nếu cái lão già thúi kia còn dám động tay động chân với anh thì anh nhất định phải nói cho em biết, em sẽ giết hắn ta, em sẽ bảo vệ anh." Chu Kính Vũ như khẩn cầu nói, cậu nói hết những điều trong lòng mình, cậu không muốn lừa dối Trình Tinh.

( Cá chết lưới rách: Phép ẩn dụ là cả hai bên của cuộc đấu tranh đều chết cùng nhau. )

"Em nói cái gì đâu không vậy! Sao có thể động cái liền kêu giết người ngay được? Đừng có nói bừa, anh thật hối hận khi nói chuyện này với em...... Haizzz, dạo này em còn uống thuốc không?"

Chu Kính Vũ gục đầu xuống: "Bệnh của em...... đã ổn rồi."

Trình Tinh nhíu mày: "Ổn? Anh thấy em lại phát bệnh rồi. Mấy ngày nữa anh sẽ đưa em đi gặp bác sĩ tâm lý. Em phải chăm sóc bản thân thật tốt và uống thuốc đều đặn, biết không?"

Chu Kính Vũ không tình nguyện gật đầu.

"Kính vũ à, trước kia anh có chuyện gì phiền lòng đều sẽ nói với em, anh muốn nói cùng em chuyện này nhưng nhớ không được nói cho người khác nghe, anh biết là em rất thông minh nên muốn hỏi một chút ý kiến của em."

[ Đam Mỹ NP ] Tử Vong ĐiểuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ