_Chap 46_

188 25 15
                                    

_Edited by Btsfanfiction99_

      " Bà à... " Kim SeokJin thấy Jeon lão phu nhân bộ dạng nóng như lửa đốt, cậu cảm thấy vô cùng áy náy, kéo nhẹ tay Jeon lão phu nhân khuyên nhủ " Sớm muộn gì cháu cũng phải rời khỏi Jeon gia, nơi này không thuộc về cháu, mà cháu cũng không thuộc về nơi này. Đánh đàn cho bà nghe mấy ngày hôm nay là việc mà Jeon chủ giao cho cháu, hôm nay đã là ngày cuối cùng rồi! " Jeon lão phu nhân nghe xong không hiểu ra sao, ánh mắt nhìn cậu cũng tràn đầy nghi hoặc. " Bé Jin, sao bà nghe mà không hiểu cháu đang nói cái gì vậy, cháu đã tới Jeon gia, thì nên ở tại Jeon gia, sao lại còn có lí do ra đi cơ chứ? "

      Kim SeokJin nhìn bà lão nhẹ nhàng cười " Bà, cháu cũng không phải người của Jeon gia, làm sao có thể ở lại đây lâu dài được. " " Ai nha.. bé Jin à, bà thật sự không hiểu cháu đang suy nghĩ cái gì nữa đây. Jeon Jungkook đem cháu đến Jeon gia, ý tứ của nó đã rất rõ ràng rồi. " Jeon lão phu nhân không rõ tình hình, nói nhẹ. Lời của bà lão làm Kim SeokJin một đầu mù mịt, không hiểu gì nữa. " Ý tứ của Jeon chủ rất rõ ràng? Ý của Jeon chủ chính là muốn cháu đánh đàn cho bà nghe! " Còn có thể có ý gì khác sao, hơn nữa, ngoại trừ chuyện ấy, cậu còn phải hầu hạ hắn.

      Jeon lão phu nhân nghe vậy xong, lắc đầu cười " Cháu thật đúng là một đứa ngốc. Ta nhìn ra được, đứa cháu trai Jungkook của ta thật sự rất để tâm đến cháu, nó lớn như vậy rồi mà cháu là người đầu tiên nó mang về nhà. Nó ý mà, là thích cháu! " " Hả.... " Kim SeokJin quả thực là bị lời nói của bà lão làm cho càng thêm hoảng sợ, không biết làm sao đành nở nụ cười gượng gạo rồi nói " Bà, sự tình không phải như vậy. Cháu, cháu cùng với Jeon chủ thật ra chỉ quen biết không bao lâu, chỉ là cháu biết đánh đàn nên anh ấy mới đưa cháu về Jeon gia, thực sự là không phải như bà tưởng tượng đâu. "

     " Bé con à. " Jeon lão phu nhân cười cách ngang lời nói của cậu " Cháu không cần phải lo lắng, ta không phải là mẹ của Jeon Jungkook, không có cứng nhắc như vậy. Ta biết, trong lòng của mẹ Jeon Jungkook chỉ chấp nhận duy nhất người có gia thế như Hoseok, nhưng ta lại không thích thằng bé ấy, không thích chút nào. Giống như một đóa hoa trong nhà kính vậy, không có chút thú vị nào cả. Nhưng thật ra ta rất thích cháu. Bé Jin à, nếu như Jungkook muốn lấy cháu vào cửa, bà nội sẽ tán thành cả hai tay hai chân luôn! "

      " Bà! " Vẻ mặt Kim SeokJin thật sự là dở khóc dở cười, bị lời nói của bà dọa " Sao bà lại nghĩ xa như vậy chứ? Jeon chủ sẽ không thích cháu, việc này và việc cháu vào Jeon gia là hai chuyện hoàn toàn khác nhau! " " À, ta đã biết. Cháu hẳn là nghĩ mình xuất thân diễn viên không xứng với Jeon Jungkook phải không. Bé Jin à cháu còn trẻ, làm sao lại có tư tưởng không tiên tiến theo kịp bà lão như ta vậy. Hai người yêu nhau là quan trọng nhất, những việc khác đều là thứ yếu thôi. Hơn nữa cháu cũng phải tin tưởng Jeon Jungkook, chỉ cần nó... " " Bà. " Kim SeokJin thật sự không nhịn được, xen vào lời nói của bà lão, nhìn bà nhẹ nhàng giải thích " Bà quả thật hiểu lầm rồi, quan hệ của cháu cùng với Jeon chủ không phải như bà tưởng tượng. Jeon chủ tuyệt đối sẽ không thích cháu, mà cháu cũng không thể gả vào Jeon gia, bởi vì... " Cậu ngừng lại một chút, cắn môi, đáy mắt hiện lên một tia bi thương nhưng rất nhanh đã tan biến.

      " Bởi vì sao? " Jeon lão phu nhân nghe thật chăm chú, thấy đuôi mắt của cậu có chút buồn bã, không khỏi lo lắng liền hỏi. Kim SeokJin giấu đi nỗi đau khổ trong lòng, nhẹ nhàng nói một câu " Bởi vì, cháu đã có người đàn ông yêu thương rồi... " Tuy biết hai người sẽ không bao giờ có thể ở cùng một chỗ nữa rồi. " A... " Jeon lão phu nhân nghe vậy xong, thân thể run lên " Cháu có người đàn ông yêu thương rồi? " " Dạ! " " Không phải Jungkook? " " Không phải... " " Ai nha... " Jeon lão phu nhân thở dài thật sâu, đành nói " Thật là đáng tiếc... " " Bà..." " Thật ra, bà lão này thấy cháu cùng Jungkook rất xứng đôi, ta đã sống cả một đời người rồi, ăn muối còn nhiều hơn các cháu ăn cơm, chuyện như thế này ta vừa nhìn là có thể nhận ra được ngay! "

      Jeon lão phu nhân nhẹ nhàng khoát tay chặt lại, lôi kéo bàn tay nhỏ bé của cậu, nói " Đêm đó lúc cháu đánh đàn và hát cho bà nghe, từ trong ánh mắt của Jungkook, bà hoàn toàn có thể nhìn ra được tình cảm yêu thích của nó đối với cháu. Có thể khiến nó lẳng lặng nhìn một người như thế, cháu quả thật là người đầu tiên. Bà nghĩ cháu cùng Jungkook, hai đứa thật sự rất có duyên. " Kim SeokJin khẽ cười, đôi mắt đẹp sáng như sao trời, nhìn bà lão trước mặt, nhẹ nhàng nói " Bà, thế giới này mọi chuyện đều là như vậy, đôi khi hai người có duyên gặp gỡ nhưng chưa chắc có thể đi đến cuối con đường cùng với nhau, mà ngược lại, người đi tới cuối con đường cùng với mình thường thường lại là hai người không có duyên với nhau.. "

      Không nói nữa, cậu cũng không muốn cùng bà giải thích nhiều, bởi vì loại chuyện như thế này thường là càng nói càng phức tạp, càng không có lối thoát.

      Jeon lão phu nhân khó hiểu nhìn chàng trai trước mặt, thở dài nói " Ta không rõ Jungkook nghĩ như thế nào, nhưng mà bé Jin à, nếu như bà nhớ cháu, nhất định cháu phải trở về thăm bà bất cứ lúc nào, đã biết chưa? " Kim SeokJin nao nao trong lòng, lập tức nhẹ nhàng gật đầu một cái. Cậu có thể trở về sao? Nơi này căn bản không phải là nơi cậu có thể đến. " Bà, cháu đẩy bà đi dạo chỗ khác nha? " " Được! " Kim SeokJin đẩy bà đi về phía trước, lại bị bóng dáng cao lớn ở lối vào vườn hoa làm cho hoảng sợ. " Jeon... Jeon chủ? " Cậu quả thật bị dọa cho kinh sợ rồi. Xem chừng hắn đã đứng ở chỗ này rất lâu rồi, nhưng mà sao hôm nay hắn lại trở về sớm như vậy?

      " Jungkook, cháu về rất đúng lúc, nhanh khuyên nhủ bé Jin đi, nó nói nó phải đi khỏi. " " Bà nội, cháu chỉ trở về lấy một số tài liệu, buổi tối cháu trở lại cùng bà sau! " Jeon Jungkook nhìn Jeon lão phu nhân cười cười, sau đó đảo mắt, cặp mắt sớm đã hoàn toàn lạnh lẽo. " Ai, Jungkook... Jungkook, thằng nhỏ này, sao biểu hiện lại lạ như vậy? Ngay cả bà lão này cũng không để trong lòng? " Ánh nắng chiếu vào vóc dáng cao lớn đang rời đi của hắn, cảm giác vô cùng lạnh lùng. Kim SeokJin sững sờ chết đứng tại chỗ, bất động một hồi lâu, trong lòng có một trận rét run trào dâng.

01/05/2022

* Chap thứ hai cho các bae, bù đắp nhỏ của mình vì thời gian qua không ra chap mới cho các bae đó! Hope you all like it!

[Longfic] Seven Days Of Love // KookJin 🐰🐹 ( Tạm Drop )Unde poveștirile trăiesc. Descoperă acum