Chương 8. Côn Luân, còn có thể

84 16 0
                                    

Khi thu được không ít tiền thưởng, tiên sinh kể chuyện vui vẻ ra mặt: "Hai tháng sau chính là ngày các đại tông môn thu đồ đệ, lão hủ bất tài, từ hôm nay trở đi sẽ nói chuyện phiếm về tin tức của các đại tông môn, thỉnh chư vị cổ vũ nhiều hơn."

Phong Tư Lạc ném một khối linh thạch về phía giũa đài tỏ vẻ cổ vũ, quán trà này cũng coi như theo sát thời sự, nàng đang muốn hỏi thăm những việc này đâu!

Tiên sinh kể chuyện hướng nàng chắp tay thi lễ, từ từ kể ra: "Nếu muốn nói về các đại tông môn, tự nhiên phải bắt đầu nói từ mười đại tiên môn......"

Phong Tư Lạc cầm giấy cùng bút, vừa nghe vừa làm bút ký.

Địa vực Thần Hi Giới rộng lớn dân cư đông đảo, vô số tiên môn lớn lớn bé bé san sát, dựa theo sự tổng hợp thực lực thì các tiên môn bị chia làm mười đại nhất lưu tiên môn, nhị lưu tiên môn thì có khoảng mấy chục.

Nhất lưu tiên môn đó là nơi mà mỗi người tễ phá đầu đều muốn đi vào, là những tiên môn đứng đầu, nhị lưu tiên môn tuy rằng so ra kém nhất lưu tiên môn, nhưng nó cũng giống với sự tồn tại của các trường cấp ba trọng điểm, số lượng người tu tiên muốn vào cũng là xua như xua vịt, sau đó còn có tam lưu tiên môn cùng với các tiên môn bất nhập lưu khác, nếu mà giới thiệu tất cả thì mấy ngày mấy đêm đều nói không xong.

Phong Tư Lạc chỉ cảm thấy hứng thú với nhất lưu tiên môn cùng nhị lưu tiên môn, thân thể này của nàng tuy rằng tư chất kém, nhưng người tu tiên trừ bỏ xem tư chất thì tâm tính cùng năng lực tổng hợp cũng rất quan trọng, nàng vào nhị lưu tiên môn cũng không thành vấn đề.

Nếu có thể, nàng muốn tranh thủ tiến vào mười đại tông môn kia, căn cứ vào những hãm hại lừa gạt nàng trải qua hơn 200 năm để nói thì trừ bỏ Cơ gia là hoàng tộc Trung Châu thì dư lại còn mười đại tông môn là có tiền nhất!

Đối với một kẻ nghèo hèn mà nói, điểm này rất quan trọng.

Bất quá trong mười đại tông môn, nàng có thể vào lại không nhiều lắm. Phổ Độ Tự đều là hòa thượng, nàng sẽ không đi; Thiên Sách Môn cả ngày nói chuyện liên hồi, nàng cũng không thích; Thăng Tiên Môn là môn phái thân thể trước của nàng, sư phụ Hoài Doanh một lòng muốn thải bổ nàng sau đó lại bị nàng một đao giết chết đúng là xuất thân từ đó, nàng có bóng ma tâm lý với môn phái này, nên tuyệt đối sẽ không đi; Quảng Lăng Môn cùng Toàn Chiếu Môn thì nàng hố không ít người lấy không ít đồ, đừng đi thì hơn.

Đem năm tông môn kia gạch bỏ, Phong Tư Lạc nhìn năm cái dư lại phát sầu.

Giữa năm tông môn này, nàng hiểu biết nhất là Côn Luân, đây là môn phái của nam nữ chính, trong sách viết tương đối kỹ càng tỉ mỉ, Côn Luân cũng là môn phái tổng hợp những điều kiện tốt nhất. Nhưng bởi vì là môn phái của nam nữ chính, nếu gia nhập Côn Luân, khả năng sẽ bị cuốn vào những chuyện của vai chính. Làm một pháo hôi, theo bản năng nàng muốn rời xa vai chính.

Phong Tư Lạc ở chỗ Côn Luân vẽ một vòng tròn, lại vẽ thêm một vòng nữa, cuối cùng quyết định gạch bỏ.

Lục Nhân Gia vẫn luôn chú ý nàng, xem nàng ở chỗ Côn Luân vẽ xoắn ốc, hắn giữa mày liền nhảy dựng, mắt thấy Côn Luân sẽ phải bị gạch bỏ, Lục Nhân Gia duỗi tay đè lại cây bút, Phong Tư Lạc nhìn hắn với một ánh mắt nghi hoặc.

(EDIT) Sau khi xuyên thành pháo hôi, ta cùng sư tôn nam chủ ở bên nhauDonde viven las historias. Descúbrelo ahora