Chương 89. Thận trọng

942 87 11
                                    

Thái Bình đi đến Tử Thần Điện, chờ Bùi thị thông truyền, liền bước vào trong điện, cung kính mà hành lễ với Võ Hậu. Dư quang lén lút nhìn Uyển Nhi đang hầu hạ bên cạnh Võ Hậu, nhìn thấy nàng ấy vẫn mạnh khỏe, đoán rằng khi theo a nương trở về, a nương cũng không làm khó nàng ấy. Nghĩ đến đây, Thái Bình cuối cùng đã thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Võ Hậu cúi đầu nhìn tin mật, lời nói lại là nói cho Thái Bình nghe, “Lần này làm được không tồi.”

Thái Bình thu lại phân tâm, đi đến trước hai bước, “Kỳ thật còn có thu hoạch.”

Võ Hậu dường như đang đợi câu này, nghiêng mặt nhìn thoáng qua Uyển Nhi, Uyển Nhi liền biết điều mà mang các cung nhân lui ra ngoài.

Thái Bình nhìn thấy tất cả đã lui xuống, liền đến gần Võ Hậu, bóp vai cho nàng, “A nương, người thật lợi hại, muốn con lập đức, thu được kết quả không nhỏ!”

Võ Hậu nhướng mày, nghiêng mặt nhìn Thái Bình, “Thu hoạch gì không nhỏ?”

Thái Bình đi đến trước nhấc bút, trải rộng giấy Tuyên Thành, nhanh chóng viết xuống tên ba người, “Ba người này khi con xử lý án Đông Cung, cũng không phát hiện bọn họ có liên hệ với phế Thái Tử.”

Võ Hậu cười lạnh, ba người xác thật ẩn giấu thật kín đáo, “Chỉ ba người?”

“Phế Thái Tử cũng chỉ nói ba người này.” Thái Bình hổ thẹn trong lòng, thời điểm nói những lời này cũng không dám nhìn thẳng mặt Võ Hậu.

Võ Hậu thở dài, nếu đêm đó hắn bức vua thoái vị thành công, thật sự trắng cũng có bị biến thành đen.

“Vị lang trung ở Bí Các này……” Thái Bình nói qua một chuyện khác, “Xin a nương trước tiên giữ cho hắn một mạng.”

“Sao?” Võ Hậu hồ nghi.

Thái Bình nói đúng sự thật: “Thổ Phiên lại gửi thư thỉnh hôn, con không muốn gả đến Thổ Phiên, cũng không muốn vội vàng tìm một người để gả, cho nên con ép người này, muốn hắn mượn câu chuyện Hạn Bạt trợ giúp con lấy danh phận nữ quan, đến Tấn Dương cầu phúc nửa năm.”

Xác thật Võ Hậu không nghĩ tới, Thái Bình thế nhưng lại có thể nghĩ ra phương pháp giải vây trước nàng một bước như vậy, có thể rời xa trung tâm vòng xoáy, lại có thể đến Tấn Dương mở rộng tầm mắt.

“Tấn Dương là vùng đất long hưng của Đại Đường, nông nghiệp phát đạt.” Thái Bình nói đến khát khao, “Chuyến này nếu có thể vừa đi vừa nhìn, học một ít phương pháp canh tác, hiểu một ít điều bá tánh cần, về sau cũng có ích cho con. Huống hồ, nhu cầu hàng đầu của quân đội là lương thảo, nếu có thể nhận thức quan viên quản lý chuyện này, có lẽ ngày sau cũng có chỗ hữu dụng.”

Võ Hậu có phần kinh ngạc, “Ai dạy con những chuyện này” Chỉ mới mấy tháng không gặp, Thái Bình lại có cảnh giới như vậy, nói Võ Hậu không vui mừng, đều là nói dối.

“Đoạn thời gian này con thường chơi cờ, nói chuyện phiếm cùng Địch Nhân Kiệt, học được từ hắn không ít chuyện.” Thái Bình nói cũng là sự thật, những chuyện này cũng không phải Uyển Nhi dạy, không cần thiết dẫn chuyện tới trên người Uyển Nhi, miễn làm cho Võ Hậu nghi kỵ.

[BHTT][EDIT] Cấm Đình - Lưu Diên Trường NgưngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ