Chương 72. Không cho

1.1K 108 12
                                    

Ngày Nhị Thánh đến Đông Đô đã định, là ba ngày sau đại hôn của Thái Tử.

Thái Tử đại hôn, cả nước chúc mừng.

Đèn cung đình trong Đông Cung thắp sáng trắng đêm, vô cùng náo nhiệt.

Sau khi Thái Bình chúc mừng tam ca, liền mang theo Xuân Hạ trở về Thanh Huy Các. Vốn dĩ đây là cơ hội tốt, có thể đến thăm Uyển Nhi. Nhưng lời của mẫu hậu ngày ấy còn văng vẳng bên tai, nếu nàng lại tùy tiện đến Tử Thần Điện, chỉ sợ Uyển Nhi sẽ bị quở trách.

Xuân Hạ mang theo đèn lồng đi phía trước dẫn đường, cứ đi vài bước, lại quay đầu nhìn công chúa một cái. Nếu tiếp tục đi về phía trước, sẽ bỏ lỡ Tử Thần Điện, mà sao điện hạ nửa điểm muốn thay đổi tuyến đường cũng không có?

"Khụ khụ." Xuân Hạ ho nhẹ hai tiếng.

Thái Bình biết nàng ta có ý gì, trầm giọng nói: "Không đến."

"Không đến?" Xuân Hạ cho rằng chính mình nghe lầm.

Thái Bình dừng bước, nghiêng mặt nhìn về phía Tử Thần Điện, Tết Thượng Nguyên năm trước đã nói rồi, nàng phải bảo vệ Uyển Nhi, nhất định phải thu liễm tùy hứng của mình.

Xuân Hạ nhìn thấy thần sắc cô đơn của công chúa, rõ ràng là muốn gặp Thượng Quan đại nhân. Đừng nói là công chúa, mấy ngày không nhìn thấy Hồng Nhụy, nàng cũng có vài phần hoài niệm sự ngốc nghếch của nàng ấy.

"Thật sự...... không đến sao?" Xuân Hạ lại nhỏ giọng hỏi một lần.

Thái Bình trừng mắt liếc nhìn Xuân Hạ, "Ngươi nói xem bổn cung có muốn đến không?" Nói xong, sợ nhịn không được dụ hoặc, xoay người bước nhanh về hướng khác.

"Điện hạ, người đi chậm một chút!" Xuân Hạ nhanh chân đuổi theo, cuối cùng đã cách Tử Thần Điện càng ngày càng xa.

Cùng lúc đó, Hồng Nhụy đứng ở dưới hiên thiên điện, thỉnh thoảng nhìn nhìn về cửa cung.

Hôm nay Nhị Thánh đến Đông Cung, công chúa hẳn là sẽ nhân cơ hội này đến thăm đại nhân.

"Hồng Nhụy, đóng cửa điện lại thôi." Uyển Nhi quỳ gối bên kỷ án, một bên sao chép kinh văn, một bên nhàn nhạt phân phó.

Hồng Nhụy chần chờ quay đầu lại nhìn một cái, "Lỡ như...... điện hạ đến đây......"

"Nàng ấy nhìn thấy cửa điện đóng, sẽ trở về." Động tác sao chép của Uyển Nhi cũng không có dừng lại, nếu không thể chịu được mấy ngày này, nàng cùng Thái Bình sẽ không có sau này.

"Vâng." Hồng Nhụy chậm rãi đóng cửa điện lại, đi tới bên cạnh Uyển Nhi, ngồi quỳ ở một bên, lẳng lặng làm bạn.

Dư quang Uyển Nhi thoáng nhìn thấy rất nhiều lần nàng ta muốn nói lại thôi, "Gặp được càng nhiều, sẽ càng không đành lòng. Chỉ cần mạnh khỏe......" Động tác của nàng bỗng nhiên ngừng lại, khóe miệng hơi hơi nhếch lên, nàng tin tưởng có thể chịu đựng được đến một ngày bên nhau không rời.

"Nhưng mà......" Hồng Nhụy do dự chốc lát, vẫn mở miệng, "Chẳng may điện hạ gả đi......"

Ánh mắt Uyển Nhi dừng lại trên mặt Hồng Nhụy, "Ngươi nghe được cái gì?"

[BHTT][EDIT] Cấm Đình - Lưu Diên Trường NgưngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ