[HOÀN] Đại Bạo Ngọt - Thánh Y...

Por dgnhi_banh96

819K 22.9K 814

Tên truyện: Đại Bạo Ngọt Tác giả: Thánh Yêu Dịch: CP88 Nhân vật chính: Kỷ Diệc Hoành - Thi Điềm Reup : Bánh Đ... Más

Chương 001: Chờ mình,cùng tắm đi
Chương 002: Anh hùng cứu mỹ nhân,kéo cả lớp cùng chịu tội
Chương 003: Mặt đẹp có thể mài ra cơm ăn
Chương 004: Em là tiểu tâm can của anh
Chương 005: Cậu ấy là bạn gái của em
Chương 006: Lời đồn bay đầy trời
Chương 007: Đừng có làm phiền tụi này ăn
Chương 008: Hậu thuẫn
Chương 009: Ngày cô trợ lý nhỏ ra mắt
Chương 010: Có mấy lời quá xấu hổ không thể nói ra
Chương 011: Bên cạnh có thêm một người
Chương 012: Trêu chọc trắng trợn,phòng không được
Chương 013: Tôi đi đến đâu, cậu phải theo đến đó
Chương 014: Cầm Tay
Chương 015: Nhét cho đồ ăn
Chương 016: Không thể tùy tiện thêm bạn tốt
Chương 017: Bạn trai em đó hả?
Chương 018: Đừng hôn
Chương 019: Người của La Vân Hi
Chương 020: Đắc tội đại thần
Chương 021: Suýt chút nữa chạy theo người ta rồi
Chương 022: Thích mắt không?
Chương 023: Cái tát đau điếng
Chương 024: Yêu Tinh
Chương 025: Tiểu sư tử xù lông rồi!
Chương 026: Hóa ra cậu ấy thích mình!
Chương 027: Ăn kẹo
Chương 028: Bé con
Chương 029: Trêu chọc trong vô hình
Chương 030: Cãi lộn
Chương 031: Cậu ấy quay về rồi
Chương 032: Tình địch đáng gờm
Chương 033: Nam nữ thụ thụ bất thân
Chương 034: Lừa đến nhà
Chương 035: Giấu người trong phòng
Chương 037: Chụp trộm
Chương 038: Tiểu bá vương vườn trường
Chương 039: Đánh đi! Đánh đi!
Chương 040: Đại thần ra tay
Chương 041: Ở nhờ
Chương 042: Sự cố trong buổi livestream
Chương 043: Thay Người
Chương 044: Vị khách không mời mà đến
Chương 045: Vết sẹo cũ bị vạch trần
Chương 046: Chúng tôi là một cặp, ai cũng đừng hòng cướp cậu ấy đi
Chương 047: Chị dâu
Chương 048: Tôi có chỗ dựa, tôi phải sợ ai?!
Chương 049: Lời thổ lộ bị vạch trần
Chương 050: Thi chạy
Chương 051: Tình địch chạm mặt, đến đây PK!
Chương 052: Đưa về nhà
Chương 053: Về Đông Thành với tôi đi
Chương 054: Tốt nhất là anh, và chỉ có anh thôi (1)
Chương 055: Tốt nhất là anh, và chỉ có anh thôi (2)
Chương 056: Nụ hôn đầu
Chương 057: Người con gái trong nhà anh
Chương 058: Bạn gái và những người con gái khác không giống nhau
Chương 059: Dỗ dành Kỷ đại thần
Chương 060: Mối tình đơn phương của phù đệ ma
Chương 061: Mặn mặn ngọt ngọt
Chương 062: Uy Hiếp
Chương 063: Sau lưng có tiểu nhân quấy phá (1)
Chương 064: Sau lưng có tiểu nhân quấy phá (2)
Chương 065: Của tôi, cũng là của cậu
Chương 066: Bỏng dầu
Chương 067: Âm thầm điều tra
Chương 068: Lấy cậu ra đổi
Chương 069: Bị nhìn trúng
Chương 070: Thay cô hỏi tội
Chương 071: Ngược đám cặn bã thật con mẹ nó thoải mái!
Chương 072: Đại thần, đừng kích động mà
Chương 073: Suýt chút nữa bắt được
Chương 074: Mang bạn gái cùng xuất đạo
Chương 075: Đến cửa trả thù
Chương 076: Quá ngây thơ
Chương 077: Dỗ dành cô
Chương 078: Cậu ấy sẽ ngày một tốt hơn
Chương 079: Có muốn gạo nấu thành cơm luôn không?
Chương 080: Đại thần, mình muốn cùng cậu sinh em bé
Chương 081: Chính là muốn gặp cậu
Chương 082: Cậu ấy là người trong lòng tôi
Chương 083: Chụp trộm
Chương 084: Nhóc con không có lương tâm
Chương 085: Nghi vấn sắp đặt kết quả
Chương 086: Ghen
Chương 087: Tên thân mật thuộc về riêng tôi
Chương 088: Cậu sẽ bị cướp đi thật sao?
Chương 089: Một trận phong thần (1)
Chương 090: Một trận phong thần (2)
Chương 091: Sẽ không một lần nữa bị bỏ lại (1)
Chương 092: Sẽ không một lần nữa bị bỏ lại (2)
Chương 093: Biến cố lại đến
Chương 094: Ly biệt (1)
Chương 095: Ly biệt (2)
Chương 096: Lần đầu gặp lại sau biệt ly (1)
Chương 097: Lần đầu gặp lại sau biệt ly (2)
Chương 098: Anh đối với một người cũng tốt như vậy
Chương 099: Tự tạo cho mình cơ hội gặp mặt
Chương 100: Cậu ấy muốn đùa bỡn em, có phải không?
Chương 101: Cậu đã hối hận chưa?
Chương 102: Cậu đá tôi rồi còn muốn tôi giúp cậu?
Chương 103: Hai lần hôn
Chương 104: Là người trân trọng cô nhất
Chương 105: Giới thiệu với mọi người một chút, đây là bạn gái tôi
Chương 106: Cưỡng chế dọn nhà giúp cô
Chương 107: Căn nhà này chỉ còn thiếu cậu nữa thôi
Chương 108: Chúng ta kết hôn đi
Chương 109: Xin chào, Kỷ phu nhân
Chương 110: Ngọt ngào sau kết hôn
Chương 111: Nơi hút máu người
Chương 112: Cảm ơn anh, chồng em là tốt nhất (Đại kết cục)
Thông Báo
Bình Chọn

Chương 036: Bão bão (Bế)

7.7K 228 3
Por dgnhi_banh96


Miếng thịt trên đũa rơi xuống, khuôn mặt nhỏ của Thi Điềm trong nháy mắt đỏ như quả cà chua chín, như là vừa mới ngâm trong suối nước nóng đi ra, đến cả lời nói ra cũng lắp bắp, "Mình mình mình......."

Á á á! Cô có nói cô theo đuổi anh bao giờ hả?

Phải là anh trong tối âm thầm đi thích cô mới đúng chứ?

Thi Điềm cũng không thể nói không có chuyện này phải không? Kỷ đại thần cao ngạo như vậy, ngộ nhỡ bị cô đả kích làm cho ngả oạch một cái không thể gượng dậy, đầu óc không thông suốt thì phải làm sao bây giờ?

Kỷ Diệc Hoành nhịn cười nhìn cô, trong mắt Thi Điềm sáng lên rồi lại tắt đi, không biết phải làm sao cho đúng, cuối cùng đành cúi gằm đầu xuống, không ngừng nhét cơm vào trong miệng.

Chiếc cốc thủy tinh đặt bên cạnh còn đầy nước, cô giống như nghe được tiếng nước sôi trào ra, nhiệt độ xông đến chớp mũi chuyển thành mồ hôi. Thi Điềm ngồi đoán tâm tư của Kỷ Diệc Hoành, không lẽ là vì anh ngại mở miệng nên mới muốn cô chọc thủng vách ngăn vốn đã mỏng tang này của hai người?

Cô càng nghĩ, khuôn mặt lại càng đỏ.

Bản chỉnh sửa của Quý Nguyên Thanh rất nhanh đã gửi đến, lần này Kỷ Diệc Hoành còn không buồn xem, trực tiếp nói cô ta sửa lại một lần nữa.

Đúng là vỏ quýt dày có móng tay nhọn nha.

Ăn xong cơm trưa, Thi Điềm đứng dậy định dọn dẹp, Kỷ Diệc Hoành nhanh tay cầm lấy mấy chiếc bát trên bàn, "Để tôi".

"Không cần đâu".

"Cậu nấu cơm, tôi rửa bát, bây giờ cho cậu đi xem TV".

Thi Điềm nhìn anh bê bát đũa rồi đi vào bếp, cô không có việc gì phải làm, đợi một lúc nửa Kỷ Diệc Hoành mới từ trong bếp đi ra.

"Chiều nay có phải đi thu âm không?"

Kỷ Diệc Hoành rút giấy ăn, lau hai tay thật sạch, "Hôm nay không đi".

"Vậy mình về trường đây".

Cậu thiếu niên khẽ nhấc mắt nhìn cô, "Về làm cái gì?"

"Làm bài tập rồi ngủ một giấc".

Động tác lau tay của Kỷ Diệc Hoành rất tỉ mỉ, sau khi đảm bảo trên tay không còn một vệt nước nào mới cầm lấy lọ kem dưỡng tay đặt trên bàn, "Có người chờ?"

"Không có". Ngày lễ lớn, còn có ai chờ cô chứ?

"Vậy thì ở đây chơi thêm lúc nửa".

Này này này, dù sao đây cũng là nhà anh đó có được không? Trừ một cái tivi thì còn có gì vui nữa đâu? Với lại, cả một căn nhà lớn chỉ có hai người bọn họ, lúng túng gượng gạo bao nhiêu?  Kỷ Diệc Hoành đi qua người cô, ngồi xuống ghế sofa rồi cầm lấy điều khiển từ xa. "Cậu thích xem chương trình gì?"

"Xem có show giải trí nào không".

Anh chọn được kênh, thấy cô vẫn còn đứng đó bất động, "Qua đây".

Thi Điềm ngồi xuống bên cạnh anh, hai tay ngay ngắn đặt trên đầu gối, Kỷ Diệc Hoành liếc mắt nhìn, giống hệt như một cô nhóc tiểu học, "Trong tủ lạnh có hoa quả và đồ uống, lát nữa nếu thấy nhạt nhẽo thì trong ngăn bàn cũng có đồ ăn vặt, cứ lấy ăn tự nhiên".

"Ừ". Thi Điềm vẫn ngồi nghiêm chỉnh, "Không phải cậu muốn chơi game à? Vậy cậu cứ đi đi".

Hai người ngồi gần nhau như vậy, cô căn bản xem không vào, trong đầu không ngừng có những suy nghĩ lung tung nhảy loạn.

Kỷ Diệc Hoành đặt điều khiển xuống bàn, tầm mắt Thi Điềm cố định trên màn hình tivi không dám lộn xộn. Một lát sau, Kỷ Diệc Hoành kéo ngăn bàn, lấy túi khoai tây chiên từ trong ra. "Muốn ăn không?"

Thi Điềm khẽ lắc đầu, không phải vừa mới ăn xong cơm trưa thôi sao?

Anh xé miệng túi rồi đưa về phía Thi Điềm, ngón tay thuận thế khẽ khều mu bàn tay cô, Thi Điềm vội vàng cầm một miếng khoai tây chiên ném vào miệng.

Mấy người khách mời trên tivi đang cười nghiêng ngả, Thi Điềm tai thính, dù bị tiếng tivi ồn ào lấn át thì vẫn nghe được tiếng chuông điện thoại của mình đang vang lên.

Cô nhanh chóng tìm điện thoại trong chiếc túi đặt bên cạnh, nhìn tên hiển thị trên màn hình, là Hàn Lăng Dương gọi đến.

Thi Điềm nhận điện thoại, "Linh dương, có chuyện gì không?"

"Cậu đang ở đâu?"

"Ở ngoài chứ đâu".

Hàn Lăng Dương hiện tại đang ngồi trên chiếc giường trong ký túc xá, quần áo từ trong vali da còn chưa thu dọn. "Tớ vừa đến Đông Đại, cả cái trường rộng lớn này chỉ quen có mình cậu mà sao không thấy cậu sắp xếp cho tớ một bữa cơm tẩy trần nào thế?"

"Ý là muốn mình mời cậu ăn cơm?"

"Cậu phải tự hiểu chứ, không lẽ chuyện như vậy còn cần mình phải tự nói ra?"

Miếng khoai tây chiên trong miệng Kỷ Diệc Hoành bị anh cắn nát phát ra tiếng rộp rộp, từ lúc Thi Điềm nói ra hai chữ Linh dương, anh đã biết người đầu kia điện thoại là ai.

"Được rồi, là mình không nghĩ chu đáo, vậy đi......." Trong giọng nói của Thi Điềm rõ ràng mang theo thân thiết, so với dáng vẻ gò bó câu nệ vừa rồi như hai người khác nhau. Kỷ Diệc Hoành thả miếng khoai tây chiên còn lại trong tay vào túi, nghe được Thi Điềm tiếp tục, "Tối nay mình mời cậu ăn........"

Hai chữ cơm tối cuối cùng còn chưa kịp phát ra, bên eo đột nhiên bị ai đó nhéo một cái. Thi Điềm là người có máu buồn, cô lập tức nhảy lên, "Á ha ha ha ---------"

Kỷ Diệc Hoành không ngờ cô phản ứng lớn như vậy, sợ cô ngã lộn cổ nên vội đứng dậy đỡ lấy vai cô, thuận thế tiến đến bên tai cô hỏi, "Ai vậy?"

Thanh âm vừa đủ truyền vào tai Hàn Lăng Dương, khóe miệng đang cong lên của cậu thoáng chốc hạ xuống. Thi Điềm sợ Kỷ Diệc Hoành còn muốn tiếp tục chọc cô, liền vội vàng rụt cổ lại.

"Tối nay chúng ta cùng nhau ăn cơm đi". Hàn Lăng Dương cũng không nói thêm gì khác.

Thi Điềm đặt tay trên bả vai Kỷ Diệc Hoành muốn đẩy anh ra, nhưng cậu thiếu niên vẫn không xi nhê lấy một centimet, anh nhìn thấy cô gật đầu. "Ok, đến lúc đó gọi cho cậu".

Cô cứ như vậy đồng ý rồi?

Thi Điềm kết thúc trò chuyện, một tay xoa xoa cái eo nhỏ, "Mình sợ ngứa".

Anh cái gì cũng không nói, xoay người đi vào phòng, Thi Điềm vội đuổi theo, "Cũng không còn sớm nữa, mình phải........"

Cô phải về xem bản tóm tắt phía Quý Nguyên Thanh thế nào rồi, sau đó làm một chút bài tập, sau đó nữa, là mời Hàn Lăng Dương ăn một bữa cơm.

Kỷ Diệc Hoành đi vào phòng, đóng cửa lại, Thi Điềm nuốt lại lời vào trong. Cô cầm túi muốn đi, thế nhưng lại sợ Kỷ lão đại sau đó trách cô không nói tiếng nào đã bỏ về. Cô thật sự không đắc tội được đâu. Thi Điềm ngồi xuống ghế sofa, bỏ đi, thời gian còn sớm, cô cũng không tin anh có thể ở trong phòng cả chiều không ra.

Cô dựa lưng vào ghế sofa xem tivi, cảm thấy tư thế này không thoải mái cho lắm, liền dứt khoát ngả người nằm xuống, vẫn cảm thấy không thoải mái, liền cầm luôn chiếc gối ôm đệm xuống đầu.

Kỷ Diệc Hoành ở trong phòng đánh hai trận, không biết là Thi Điềm chạy rồi hay vẫn còn ngoan ngoãn đợi trong phòng khách? Anh đẩy ghế ra đứng dậy, đi ra cửa, khẽ mở ra một cái khe nhỏ xíu.

Anh nhìn thấy Thi Điềm nằm trên ghế sofa, hình như đã ngủ thiếp đi. Kỷ Diệc Hoành đi vào phòng khách, gò má Thi Điềm dán chặt trên mặt gối bông mềm mại, hai mắt nhắm chặt, cũng không biết là đang mộng đẹp gì.

Cậu thiếu niên xoay người đi vào phòng, cầm một chiếc khăn mỏng đi ra, sau đó cẩn thận từng chút một đặt lên người Thi Điềm.

Cô không giống như sẽ tỉnh lại, cứ ngủ như vậy khẳng định không thoải mái chút nào, Kỷ Diệc Hoành nghĩ một chút, sau đó cúi người xuống.

Một tay anh luồn qua khủyu chân của Thi Điềm, một tay kia ôm sau lưng cô, nhẹ dùng sức một cái bế bổng cô lên.

Cơ thể trong nháy mắt bay lên không khiến cho cái đầu nhỏ của Thi Điềm hơi đung đưa. Thi Điềm còn đang nằm mơ, cô thấy mình trôi chầm chậm trên biển, trời xanh mây trắng ở ngay trên đỉnh đầu, cô dang hai tay ra, thậm chí cảm giác bản thân có thể bay lên khiêu vũ cùng mặt trời.

Thi Điềm mơ mơ màng màng mở mắt, chiếc cằm cứng cáp mà khêu gợi của cậu thiếu niên lập tức đập vào mắt. Cô chuyển tầm mắt lên cao hơn một chút nữa, quét qua gò má và cả khuôn mặt được chạm khắc hết sức tinh tế của Kỷ Diệc Hoành.

Kỷ Diệc Hoành cũng đã nhận ra bầu không khí có chút khác lạ, anh cúi đầu, ánh mắt dừng lại trên mặt cô. Thi Điềm chợt nhận ra trần nhà đang chuyển động, đã xảy ra chuyện gì? Chờ đến khi cô giật mình tỉnh táo lại, mới ý thức được tình hình trước mắt, Kỷ Diệc Hoành đang bế cô bước đi?

Không khí trong nháy mắt đông lại, tay chân Thi Điềm cứng ngắc. Chuyện, chuyện, chuyện này...........anh đây là muốn ôm cô đi đau? Cô có cần phải nhảy xuống không?

Seguir leyendo

También te gustarán

751K 51.3K 105
Tên: Sau Khi Thoả Thuận Kết Hôn Tôi Muốn Ly Hôn Cũng Không Được 协议结婚后我离不掉了 Tác giả: Bách Hộ Thiên Đăng 百户千灯 Độ dài: 99 Chương + 12 phiên ngoại Tình...
20.2K 548 11
Tác phẩm: Tiểu đáng thương xuyên thành hào môn chuế A sau Tác giả: Cẩu Cẩu Cật Cốt Đầu Phi v chương chương đều điểm đánh số: Tổng số bình luận: 2518...
311K 22.5K 123
Hôm nay lại đang trêu chọc mẹ kế - Chước Chước Nhân vật chính: Tô Mạn x Nguyễn Đào Edit: phuong_bchii
3.4K 382 17
Em cứ nghĩ cuộc sống của mình tươi đẹp, mà liền cho rằng cuộc sống của người khác đều tươi đẹp....