Ông chủ tổng giám đốc của tôi...

Por SoAh1412

3.7M 43.9K 397

Más

Giới thiệu
Chương 1: Cầu xin.
Chương 2: Tôi hận anh.
Chương 3: Rời khỏi trung tâm.
Chương 4: Âm mưu của hồ ly.
Chương 5: Thu hết vào đáy mắt.
Chương 6: Không thỏa mãn em sao?
Chương 7: Hôn lễ khó coi.
Chương 8: Hôn lễ của hoàng đế.
Chương 9: Tiểu quỷ đột kích
Chương 10: Bị thương.
Chương 11: Đào thoát.
Chương 12: Hôn lễ hủy bỏ.
Chương 13: Bí ẩn
Chương 14: Đưa hoa hồng cho tổng tài
Chương 15: Gặp thoáng qua
Chương 16: Bắt cóc ở sân bay.
Chương 17: Tôi không bết anh.
Chương 18: Hung hăng cắn.
Chương 19: Tôi muốn em.
Chương 20: Thư giao dịch và hứa hẹn.
Chương 21: Tắm rửa trước.
Chương 22: Khát vọng như thế.
Chương 23: Mẫn cảm như vậy.
Chương 24: Ôm tôi gọi tên cô gái khác
Chương 25: Biến bị động thành chủ động.
Chương 26: Nhìn cô thật ngán.
Chương 27: Xúc động muốn giết người.
Chương 28: Thả tôi ra, ác ma
Chương 29: Phát tiết lửa giận
Chương 30: Không cần đàn bà như vậy
Chương 31: Ái tình điều không phải cướp đoạt
Chương 32: Giả chết.
Chương 33: Cơ quan đầu bị trộm đột nhập
Chương 34: Không có đầu mối
Chương 35: Anh sẽ trang bị cho em một trăm cái cameras
Chương 36: Tiểu quỷ tác oai tác quái.
Chương 37: Vườn hoa ngũ hành bát quái.
Chương 38: Hôn vào khóe mắt
Chương 39: Đắm chìm vào nụ hôn.
Chương 40: Nổi giận
Chương 41: Hung hăng giữ lấy
Chương 42: Tình yêu như dao sắc
Chương 44: Gặp phải nhục nhã
Chương 45: Âm lãnh xà
Chương 46: Tuy hai mà một
Chương 47: Ngóc đầu trở lại
Chương 48: Đi tìm cha
Chương 49: nửa đêm canh ba
Chương 50: Bỏ lỡ tiên cơ
Chương 51: Lấp đầy trống rỗng
Chương 52: Nam nữ hợp phách
Chương 53: Hợp tác
Chương 54: Tự tìm đường chết
Chương 55: Lo lắng
Chương 56: Chú cười trông thật ghê tởm
Chương 57: Chăm sóc cậu bé
Chương 58: Móng vuốt ông chú ác ma
Chương 59: Kẻ đột nhập
Chương 60: Gần trúng đích
Chương 61: Đừng mơ tưởng đến việc rời xa tôi
Chương 62: La hét trên giường
Chương 63: Ngươi hoàn rất trúc trắc
Chương 64: Muốn tôi sao?
Chương 65: Tuy hai mà một (18+)
Chương 66: Cơn trầm luân cuồng loạn (18+)
Chương 67: Thiếu niên xấu hổ
Chương 68: Cú ngã ngoài ý muốn
Chương 69: Không để ý anh
Chương 70: Đàm phán.
Chương 71: Tôi muốn trái tim của em
Chương 72: Người phụ nữ quyến rũ.
Chương 73: Dây dưa ở bể bơi
Chương 74: Gián đoạn việc làm tình.
Chương 75: Lãnh trọn một cái tát
Chương 76: Thuật cải trang của Trầm Phi Dạ
Chương 77: Nụ hôn trừng phạt
Chương 78: Khát vọng không thể thỏa mãn
Chương 80: Đòn trước mặt dễ tránh, đón sau lưng khó phòng.
Chương 81: Dụ dỗ cậu bé xinh đẹp
Chương 82: Xoa xoa chỗ đó
Chương 83: Phụ nữ tự dâng mình tới cửa
Chương 84: Biển hoa anh túc
Chương 85: Bỏ trốn, phương thức vẹn toàn
Chương 86: Tiền thưởng một trăm triệu USD
Chương 87: Gian tình
Chương 88: Đêm cuồng loạn
Chương 89: Con cá trị giá ba triệu USD
Chương 90: Đưa mẹ vào miệng sói
Chương 91: Giao dịch giữa hai cha con
Chương 92: Lên máy bay trước, mua vé sau
Chương 93: Trước là sói, sau là hổ
Chương 94: Muốn sống thì buông tay ra
Chương 95: Vĩnh viễn không rời đi, trừ phi tôi chết
Chương 96: Tẩy sạch mùi của gã đàn ông khác
Chương 97: Điên cuồng mất đi lý trí
Chương 98: Phi Yên của anh! (1), (2)
Chương 99: Mẹ con gặp nhau
Chương 100: Dở khóc dở cười
Chương 101: Khó hiểu
Chương 102: Có gì mà phải xấu hổ
Chương 103: Nhỏ?
Chương 104: Kế hoạch sinh con
Chương 105: Tỏ tình sau khi cưỡng hôn
Chương 106: Ghen hay chỉ muốn chiếm hữu
Chương 107: Cô không phải là người phụ nữ tôi muốn
Chương 108: Tư chất làm người tình
Chương 109: Nơi này tuyệt đối không được
Chương 110: Người phụ nữ gian xảo
Chương 111: Không cho tôi uống rượu, tôi sẽ ăn anh
Chương 112: Cái gì chạm vào (H)
Chương 113 : Ai chảy nước miếng?
Chương 114: Thỏa hiệp.
Chương 115: mỗi người đều có mục đích riêng phải đạt được
Chương 116: Còn dám cười, tôi sẽ hôn em
Chương 117: Công việc và điều kiện
Chương 118: Ôm em
Chương 119: Chuyện của mười năm trước
Chương 120: Đổi tư thế
Chương 121: Thân cận
Chương 122: Hiên Viên Long chết
Chương 123: Yêu
Chương 124: Chè đậu xanh
Chương 125: Lời cầu xin của dì Liễu - ép hôn
Chương 126: Mối tình đầu tan biến
Chương 127: Dưới ánh trăng rất nhiều cảnh tượng xảy ra.
Chương 128: Ngăn cách lòng
Chương 129: Nhớ lại bữa sáng
Chương 130: Chính mình lại là người tiết lộ
Chương 131: Cái chết và lễ kết hôn
Chương 132: Kế sách một mũi tên trúng hai chim nhạn
Chương 133: Giây phút kinh hoàng
Chương 134: Anh sẽ bảo vệ em
Chương 135: Diễn trò sao?
Chương 136: Chỉ là một màn kịch
Chương 137: Tin dữ
Chương 138: Tên tiểu quỷ
Chương 139: Hung thủ giết người là kẻ khác
Chương 140: Đứa trẻ không được dạy dỗ
Chương 141: Lá bài chủ chốt trong tay
Chương 142: kết thúc
Chương 143: Trụy lạc
Chương 144: Người ta không chịu được
Chương 145: Nhóc con đáng thương
Chương 146: Mẹ thỏ non, con cáo già
Chương 147: Đám cưới người quen
Chương 148: Chị xinh gái, em đẹp trai
Chương 149: Đám cưới của ai?
Chương 150: Tóe lửa.
Chương 151: Trầm Phi Dạ bị bắt
Chương 152: Cha con đấu đá (1)
Chương 153: Cha con đấu đá (2)
Chương 154: Quấy phá
Chương 155: Trừng phạt cô gái không nghe lời
Chương 156: Ngọn đèn vàng trong căn phòng ấm áp
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167:
Chương 168:
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chuong 172
Chương 173:
Chương 174:
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178

Chương 43: Anh không hiểu tình yêu

22.7K 262 0
Por SoAh1412

Convert + Beta: Mã Mã

Editor: Lôi

Chương 43: Anh không hiểu tình yêu

"Tôi hận anh, hận đến nỗi muốn giết chết anh. Chẳng lẽ anh đã quên mười năm trước anh đối xử với tôi như thế nào rồi sao?" Trầm Phi Yên nhìn Hiên Viên Hoàng với nụ cười khó hiểu, đây là lần đầu tiên cô bộc lộ sự thống hận đối với một người.

Đôi mắt sáng ngời lộ ra nét ai oán, đối với những chuyện đã làm, từ trước cho tới bây giờ Hiên Viên Hoàng đều chưa từng hối hận một lần, nhưng trong khoảnh khắc này hắn tự hỏi bản thân mình, phải chăng mười năm trước hắn đã phạm sai lầm?

"Phi Yên. . ."

"Đừng kêu tên tôi, anh không xứng kêu tên tôi. Tôi hận anh, hận anh, Hiên Viên Hoàng!" Vừa ngắt lời Hiên Viên Hoàng, Trầm Phi Yên vừa ra sức vùng vẫy muốn thoát khỏi hắn, cô xoay người nhanh chóng mặc quần áo, vội vàng bước ra cửa.

Chớp nhoáng một cơ thể khoẻ mạnh săn chắc vụt qua cô, đứng chắn ngay lối ra vào. Cơ thể đó ai khác ngoài Hiên Viên Hoàng, và lúc này toàn thân hắn không chút che đậy, đôi mắt thâm trầm tĩnh lặng đến mức không thể đoán ra được tâm tư của hắn.

"Tránh ra!" Ngẩng đầu nhìn con người trước mắt, Trầm Phi Yên gào lên, không tìm ra nửa điểm sợ hãi. Nếu quan hẹ này hắn không đập vỡ thì cô sẽ hận hắn mãi.

Đôi mắt bỗng chốc trở nên xa lạ, Hiên Viên Hoàng lạnh lùng nói: "Tôi nói rồi, tôi sẽ không buông tay, em cũng đừng hy vọng rời khỏi tôi."

Khóe môi cong lên, Trầm Phi Yên châm chọc nói: "Anh vẫn không hề thay đổi. Bản tính ngang tàn cường bạo, luôn thích ép buộc và làm những gì anh muốn, chưa bao giờ lo lắng hay quan tâm đến cảm nhận của người khác. Mười năm trước cũng như vậy, mười năm sau cũng vẫn như thế. Hiện tại, tôi càng nghĩ càng hận anh, mời anh tránh ra, Hiên Viên Hoàng tiên sinh."

"Không phải ép buộc, mà là anh yêu em"

Ba chữ "anh yêu em" kia, Hiên Viên Hoàng chưa từng nói với người phụ nữ khác, chỉ có Trầm Phi Yên cô mà thôi.

Trong lòng cô vang lên một tiếng chói tai, tựa như âm thanh của hàng ngàn mảnh thủy tinh vỡ vụn. Trầm Phi Yên cảm thấy khổ sở. Những lời này tại sao mười năm trước không nói, mà đợi đến tận lúc này hắn mới chịu nói với cô?

"Anh yêu tôi sao?"

"Phải, anh yêu em." Hiên Viên Hoàng dịu dàng đáp, thực sự là hắn yêu cô.

Khóe miệng cong lên, Trầm Phi Yên nở một nụ cười khiến người khác phải say mê, đôi mắt đáng thương nhìn Hiên Viên Hoàng, sau đó buồn bã nói: "Tôi cảm thấy anh thật sự rất đáng thương, đây là tình yêu của anh sao, thật nực cười. Hiên Viên Hoàng, từ trước tới nay anh biết tình yêu là gì sao, anh cho rằng mình thật sự hiểu sao?"

Đối mặt với sự thương hại của Trầm Phi Yên, trong lòng Hiên Viên Hoàng dâng lên nỗi buồn bực vô cớ, rốt cuộc cô muốn hắn phải làm như thế nào mới chịu tin hắn đây!

"Anh không hiểu, cho tới bây giờ cũng chưa hiểu." Nói xong, cô đẩy Hiên Viên Hoàng ra, thấy hắn không ngăn cản cô nữa, Trầm Phi Yên lập tức mở cửa bước ra, sau đó đóng mạnh cánh cửa không chút lưu tình mà bỏ lại hắn phía sau.

"Tại sao, tại sao những lời em nói lại khiến tôi đau xót như vậy?"

Hắn thì thầm như tự hỏi chính mình, Hiên Viên Hoàng không ngăn cản Trầm Phi Yên rời đi nữa, hắn biết cô không thể bước ra khỏi ngôi biệt thự này dù chỉ một bước. Cho dù giờ phút này hắn không giữ được cô, nhưng cô vẫn phải ở lại đây, trừ phi hắn cho phép, bằng không cô không thể rời khỏi nơi này.

Ngoại trừ bảo vệ của khu vườn ngũ hành bát quái này và Hiên Viên Hoàng cùng Sa La ra, thì rất ít có người có thể đi vào, hoặc là đi ra ngoài.

__________________Phần cách tuyến___________________

Ngồi ở khuôn viên trong ngôi biệt thư đã lâu, Trầm Phi Yên vẫn không tìm được lối ra, tức giận đạp mạnh chân xuống đất.

"Thật biến thái, không có việc gì làm nên bày ra trò quỷ quái này hay sao, hừ!"

Không thể bỏ đi, lại không tìm thấy người nào, thậm chí ngay cả Sa La cũng không thấy, ngôi biệt thự này có vẻ cũng chỉ có cô cùng Hiên Viên Hoàng ở mà thôi. Giờ phút này cô thật sự bội phục hắn, nếu đem điều này áp dụng vào ở kim khố biên, so với chương trình bảo mật từ máy tính ở đó há chẳng phải thua xa hay sao?

Seguir leyendo

También te gustarán

16.2K 933 31
Từ nhẹ nhàng tới gay cấn Từ ngọt ngào đến nóng bỏng Từ lời nói đến hành động Chào mừng các bạn đến với đứa con đầu tay của mình❤️ (Đã có phần 2)
88K 6K 77
Tác phẩm: Tan làm đến văn phòng của tôi Tựa Hán Việt: Tan tầm tới ta văn phòng Tác giả: An Thứ Cam Nhi Nhân vật chính: Giang Thự x Quý Liên Tinh Thể...
16.3K 1.4K 157
Mục đích chuyễn ver vì muốn đọc truyện mình thích dưới góc nhìn cpl mình thích, và đăng lên đây để lưu đọc offline (sẽ viết nguồn ở phần giới thiệu)...
359K 5.6K 81
Cô gả cho một người đàn ông xa lạ, chính là vì, cô mất đi người đàn ông cô yêu. Bọn họ tương kính như băng, ở chung như nước, chỉ là không biết vì cá...