kookmin | 미안해요

Autorstwa -ihatesnakeuu

78.8K 6.9K 1.1K

/wip/ xin lỗi anh, vì đã không thể cùng anh trải qua những lúc anh hạnh phúc và khổ đau nhất. 미안해요. 진짜 미안해요... Więcej

Xin lỗi anh
vì đã không thể
cùng anh
trải qua
những lúc anh
hạnh phúc
khổ đau
nhất,
em nhất định

nhưng bây giờ

5.4K 471 98
Autorstwa -ihatesnakeuu

Bây giờ đã hoàn toàn là nửa đêm, mặt trời hoàng hôn đã sớm nhường chỗ cho những ánh sao và bầu trăng tròn pha lê tỏa sáng được xuất hiện. Bờ biển Busan không một bóng người qua lại, những sạp đồ ăn quán lẩu hải sản đều đã đóng cửa để mà nhanh chóng được về quây quần bên gia đình.

Thời tiết về đêm của Busan se lạnh, mặt biển chẳng còn yên ả, bị những đợt gió mạnh mẽ tát nước lên bờ cát vàng óng mịn làm cho chúng trở nên ẩm ướt. Những con hải âu chẳng biết từ đâu bay lượn đến, đậu trên mặt cát mà dùng cái mỏ nhọn mổ từng lỗ nhỏ nhằm tìm những con cua đồng hay những con tép để ăn khuya.

Buồn cười thay, cái thời điểm này chẳng phải là cái thời điểm đẹp đẽ gì để mà ngắm cảnh, nhưng đặc biệt trăng đêm nay sáng lạ thường, hiếm khi có một hôm nào mà trăng lại sáng đến như vậy, phản chiếu cả vầng trăng lên mặt biển trong suốt, ịn lên bờ cát vàng hình bóng một lớn một nhỏ của hai người đàn ông đang ngồi im lặng ngước nhìn về khoảng không vô định.

Jimin và Jungkook chưa từng lâm vào tình huống xấu hổ nào như thế này từ bảy năm trước cho đến giờ. Mỗi lần hai người bất chợt im lặng thì Jimin sẽ luôn là người phá vỡ bầu không khí khó chịu đó bằng những trò đùa nhạt nhẽo của mình, nhưng ít nhiều cũng cứu vãn được cái sự im lặng đó. Lần này thì khác, Jungkook không lên tiếng thì Jimin cũng chẳng buồn mở miệng. Nhưng kì lạ thay, lần này cũng như là lần đầu tiên Jungkook chủ động nói chuyện với Jimin trước.

"Hyung... về lời nói ban nãy, em thật sự là không nói xằng bậy." Cậu hít sâu một hơi cái mùi thanh bình của biển rồi nhẹ nhàng thở ra, "em thích anh, là thật, em không nói giỡn."

Khẽ liếc mắt sang con người nhỏ bé ngồi kế bên mình, Jimin vẫn không một biểu cảm, những đợt gió phả vào khuôn mặt anh khiến cho những lọn tóc đen nhánh bay loạn xạ trên vầng trán cao. Không những không gây mất thẩm mĩ, ngược lại hình ảnh Jimin lúc này thật sự rất cuốn hút cái nhìn chăm chú chan chứa điều gì đó của Jungkook.

"Jungkook ah..." Jimin thở dài, "em biết đấy, với cái hoàn cảnh bây giờ mà em đột nhiên nói với anh như thế, thì chẳng khác gì là... thương hại anh cả."

"Jimin hyung! em không hề thương hại anh! chẳng có lí do gì để mà phải thương hại anh cả. Em thích anh là thật lòng." Jungkook đột nhiên quay phắt sang, khẩn trương nói với người hyung lớn.

Jimin im lặng một hồi, rồi lặng lẽ cười tự giễu chính bản thân mình, anh nhẹ nhàng mở miệng, "thế anh hỏi em, em thích anh từ khi nào?"

một câu hỏi của Jimin tức khắc đã làm Jungkook điêu đứng. Cậu thích Jimin, chính xác là từ khi nào? Chẳng lẽ là từ lúc Jimin rời đi?

"Nếu em trả lời rằng em thích anh từ lúc anh bỏ nhóm, thì đó chính là thương hại đó, em chỉ là cảm thấy thiếu vắng một thứ phiền phức nào đó mà hằng ngày bám theo em thôi."

"Jimin hyung.. em không biết nữa.." Jungkook do dự trả lời.

"Đấy? em thấy không? chính em còn không biết em thích anh từ lúc nào thì làm sao anh có thể xem lời tỏ tình của em là thật lòng được?" Jimin bật cười, ánh mắt nhìn Jungkook có một tia phức tạp, "Jungkook ah, nếu bây giờ anh bảo em hãy hôn anh kiểu Pháp đi, em chịu không?"

Jungkook một lần nữa do dự, cậu vô thức lắc đầu nguầy nguậy rồi mới chợt nhận ra hành động bất lịch sự của mình.

"Jimin hyung! em..."

"em nên dùng hành động để thể hiện đi, chứ đừng có dùng miệng nói suông rồi bỏ đó, không có tác dụng gì đâu." Jimin lắc đầu, cắt ngang lời cậu.

Jungkook khẩn trương muốn chết đi được, nhưng cậu lại chẳng thể mở miệng nói ra từ nào với Jimin cả, vì căn bản cậu nhận ra cậu đã sai ngay từ lúc mới bắt đầu rồi.

"Anh thừa nhận rằng bản thân anh vẫn yêu em muốn chết đi sống lại, ba tháng qua chưa có hôm nào mà anh không ngừng nghĩ về em cả..." Jimin chua chát nói ra, "...chưa có hôm nào mà anh không ngừng đau khổ vì em cả.."

Jungkook cảm giác lồng ngực mình nhói lên, như muốn nổ tung ra vậy, sống mũi cũng không nhịn được mà cảm thấy cay xót. Nhưng vẫn là im lặng để lắng nghe từng lời Jimin nói.

"Lúc nghe em bảo em thích anh, và cả nụ hôn ban nãy nữa, chúng đều làm anh cảm thấy rất sung sướng, rất vui mừng, cảm giác như có một ngàn con bươm bướm được giải tỏa trong trái tim anh bay ra vậy." Jimin cười khúc khích, cúi đầu nghịch những ngón chân nhỏ nhắn đã lấm bẩn bởi cát vàng của mình, "Nhưng không phải vì những hành động đó của em khiến anh rung động mà anh sẽ bỏ qua cho những gì em đã làm với anh từ đó đến giờ đâu, mặc dù đa số toàn là anh tự nguyện chịu đựng, nhưng vẫn đau lắm em ạ."

"Nếu bây giờ anh từ chối lời tỏ tình của em, chưa chắc em đã cảm thấy đau khổ bằng anh khi những lần anh bị em từ chối."

"để anh nói thẳng luôn, em đau khổ vì anh một, anh đau khổ vì em cả tỷ." Jimin đau lòng nói ra, "à mà quên, chưa chắc gì em đã cảm thấy đau khổ nhỉ?"

Jungkook bấy giờ vẫn ngồi bất động không thể thốt lên một lời nào. Nỗi khổ của Jimin tuy cậu không thấy được, không cảm nhận được, không trải qua được, nhưng cậu chắc chắn rằng nó sẽ rất đau đớn và tuyệt vọng. Bây giờ cậu mới cảm thấy tội lỗi thì đã quá muộn rồi.

"Jimin hyung.. em biết căn bản một lời xin lỗi của em sẽ chẳng bù đắp được gì cho anh, nhưng em vẫn sẽ nói. Nói cả ngàn lần cũng được, nói đến khi nào anh chịu tin em mới thôi."

"Hiện tại có lẽ anh không tin vào lời thổ lộ của em, nhưng nếu anh cho em một cơ hội, chỉ một cơ hội thôi, em nhất định sẽ chứng minh cho anh thấy, em thật sự thích anh. Không biết em thích anh tự bao giờ, nhưng em đính chính rằng em không nói suông, mặc dù em thích anh chỉ mới trong một thời gian ngắn, không bằng quãng thời gian anh đã từng thích em, nhưng em chắc chắn sẽ bù đắp cho anh bằng với những lần anh đã... đau khổ vì em."

"Jimin hyung, coi như em cầu xin anh, anh hãy tin
tưởng em một lần, một lần thôi, có được hay không?" Jungkook nắm chặt cổ tay người đối diện, thành khẩn nói.

Jimin nhìn vào đôi mắt to tròn ngập tràn ánh sao và hối hận kia, xém tí nữa là đã một lần gục ngã. Nhưng không thể hành hạ bản thân tiếp được nữa, anh đã đau lòng vì cậu rất nhiều lần rồi, lần này khó khăn lắm mới buông bỏ được một tí, không được vì một chút lời ngon tiếng ngọt này mà mềm lòng được, anh đã quyết định rồi.

"Jungkook.. hay là thôi đi." Jimin gạt bàn tay to lớn đang nắm lấy cổ tay mình ra, buồn bã nói, "Em không cần cố gắng vì anh đâu. Anh mặc dù bây giờ vẫn còn thích em, nhưng rồi sẽ sớm buông bỏ được tình cảm này thôi."

"Không được!" Jungkook bỗng nhiên trở nên gắt gỏng khiến người nọ giật mình.

"Jungkook em—"

"Không cho phép anh ngừng thích em! em không cho phép!"

Jungkook cũng thật sự không biết mình trở thành như thế này từ khi nào, nhưng nghe Jimin nói rằng sẽ từ bỏ mình, Jungkook cảm thấy rất phẫn nộ.

Jimin nhìn cậu em bỗng dưng cáu gắt, thở dài, "Jungkook, em lấy tư cách gì mà quản việc anh thích hay không thích em nữa chứ?"

Cậu một lần nữa đứng hình, phải rồi, tư cách quái gì chứ?

"Em à, đừng trẻ con nữa, như thế là quá đủ rồi. Những việc hôm nay em làm cho anh, cũng đủ khiến anh vui cả tuần rồi đấy chứ!  Thôi thì coi như là việc của chúng ta đã xong đi, đã quá nửa đêm rồi, em cũng nên về với gia đình thì hơn."

Nói rồi Jimin đứng dậy, xỏ chân vào đôi giày đã bị ướt bởi nước biển của mình rồi toan bước đi.

"Jimin hyung, anh thật sự sẽ không bao giờ quay về nữa sao? Anh thật sự sẽ có một ngày quên mất Bangtan, quên mất em hay sao? Jimin hyung, Namjoon hyung và cả chính V hyung cũng đều đã từng nói rằng, Bangtan là do bảy người tạo nên, không thêm không bớt một ai, nếu mất đi một người nào đó thì sẽ không còn là Bangtan nữa, anh cam lòng đứng nhìn Bangtan tan rã chỉ vì lí do nhỏ xíu rằng em từ chối anh hay sao?"

"Jungkook! nó không hề, không hề, không hề !! nó không hề nhỏ đâu.. Jungkook, em nỡ lòng nào bảo rằng tình cảm anh dành cho em, là nhỏ hả? em nỡ lòng nào?" Jimin không kiềm được nữa, quay phắt sang quát vào mặt Jungkook, đây cũng là lần đầu tiên anh mắng Jungkook lớn như thế này.

"Nếu bây giờ anh có quay trở về, thì cũng chẳng tốt đẹp gì hơn đâu, biết vì sao không?" Jimin cười lớn, "vì phải nhìn cái bản mặt của em mỗi ngày, làm anh phát mệt đấy."

"em định kêu anh quay về, rồi lại tiếp tục đùa giỡn với cảm giác của anh ư? Jungkook, anh đã quá quen với tính ngang bướng của em rồi."

"Nhưng anh có quay trở về thì làm được gì cho nhóm chứ? chỉ toàn làm gánh nặng thôi. Thật sự thì, Bangtan thiếu anh cũng vẫn tốt, đúng không?"

Sai, tất cả đều sai hết, anh đang nói nhăng nói cuội gì đấy? tất cả đều sai hết rồi!!!

Những lời ấy Jungkook chỉ nghĩ trong đầu, chứ không hề nói ra. Tại sao vậy chứ? Tại sao cậu không thể an ủi anh, tạo động lực cho anh được chứ? Jungkook chưa bao giờ cảm thấy mình bất lực đến như vậy, ngay lúc này.

Nhìn cậu em vẫn đang quỳ trên bãi cát nhưng không nói gì, Jimin tự cho đó là thừa nhận, đau khổ cười khổ một cái, anh quay lưng lại không nhìn Jungkook nữa, lặng lẽ để những giọt lệ tuôn rơi xuống gò má.

"xin lỗi vì đã lỡ yêu em. và cảm ơn em vì những mới lạ em đã mang đến cho anh."

"tạm biệt em, Jungkook ah."

Cho đến cuối cùng, người đau lòng mà ra về nhất, vẫn là Park Jimin.

_

Lúc ngẩng đầu dậy đã chẳng thấy Jimin đâu cả, Jumgkook cũng chẳng biết mình đã giữ nguyên tư thế quỳ như thế này bao lâu rồi, chỉ biết Jimin lần này thật sự buông bỏ, thật sự rời xa cậu.

Cậu đã từng nghĩ Jimin là một người dễ dãi, dễ dàng tha thứ cho người khác. nên lần này cậu mới quyết định đi xin lỗi anh, cứ nghĩ anh trước sau gì cũng sẽ tha thứ, rồi cậu sẽ mang chiến thắng cùng anh quay về, ai mà ngờ cậu mới là người thua cuộc, anh lại chiến thắng hạ gục trái tim của cậu chứ.

Nhưng như thế thì đã sao? Jungkook đã xác định rằng mình cũng có cảm tình với Jimin, và cũng đã quyết tâm mang anh cùng Taehyung quay về. Tính Jungkook là thế, nếu không làm được, cậu vẫn sẽ không bỏ cuộc, cậu sẽ cố đến khi nào hai người chịu quay về và Jimin chịu giao trái tim cho cậu một lần nữa, thì cậu mới ngưng.

Park Jimin, anh nhất định phải tiếp tục thích em, bởi vì em cũng đã lỡ thích anh rồi, chẳng lẽ anh lại để em đơn phương?


"Jungkook, nếu anh có cho em một ngàn cơ hội để làm lại đi chăng nữa, thì liệu trong đó sẽ có một lần em thật sự rung động vì anh chứ?"

Czytaj Dalej

To Też Polubisz

1.6M 161K 113
Tác giả: Điệp Chi Linh Editor & Beta: Góc nhà Blue (echo99 & vanit99). Bìa: npemma. Nguồn: khotangdammy, Tấn Giang. Tình trạng bản gốc: Hoàn chính v...
594K 29.9K 136
Tên gốc: 偷风不偷月 Tác giả: Bắc Nam Nguyên tác: Tấn Giang Edit: Cấp Ngã Giang Sơn (Gin) Thể loại: hiện đại, HE, 1v1, xuyên không Tình trạng bản gốc: Toàn...
5K 712 12
"unilateral"
74.1K 7K 113
Tác giả: La Bốc Hoa Thố Tử Thể loại: Đam mỹ, xuyên không. Nguồn:https://www.wattpad.com/story/302162559?utm_source=ios&utm_medium=link&utm_content=st...