[BHTT][NP][Tự Viết] Đế Vương...

Per yenvu18

880K 53.7K 3.3K

Cổ Tịch nhất thời xuyên qua thời không biến thành tiểu nha đầu tám tuổi, mà tiểu nha đầu này lại là nữ thái t... Més

Văn Án
Chương 1: Hồn lạc Cảnh quốc
Chương 2: Tiểu Cảnh Tịch
Chương 3: Bên Bờ Hoàng Hà
Chương 4: Lần đầu gặp gỡ
Chương 5: Nếu là tình kiếp
Chương 6: Tân Hoàng
Chương 7: Tiên nữ
Chương 8: Đế vương có gì hay?
Chương 9: Nam du
Chương 10: Rời xa Kiến Đô
Chương 11: Trường An nghiệt ái
Chương 12: Bái kiến nhạc phụ
Chương 13: Gả cho
Chương 14: Đế tâm khó dò
Chương 15: Điệp luyến hoa
Chương 16: Nhà có một vườn hoa
Chương 17: Tâm tình Ngải Lệ Tư
Chương 18: Động tâm
Chương 19: Tên nào xui xẻo lấy trúng nhà ngươi.
Chương 20: Sáng hảo
Chương 21: Vụ mùa
Chương 22: Hiền phi đổ bệnh
Chương 23- Trong cung, ai là thân thuộc?
Chương 24: Lã gia có động
Chương 25: Dân vạn đại
Chương 26: Hựu huyện thừa thất bại lần một
Chương 27: Thắng nhân tâm
Chương 28: Cá chép, ta giúp ngươi hóa rồng
Chương 29: Thuyền chở xuân tâm
Chương 30: Đồng Quan, quả thật hồ đồ.
Chương 31: Non xanh nước biếc
Chương 32: Ta là vương, ngươi là tiểu binh
Chương 33: Có ta ở đây
Chương 34: Chẳng nguyện làm tiên
Chương 35: Thượng bất chính, hạ tắc loạn
Chương 36: Kiến Khang, ngày nắng
Chương 37: Phụ mẫu của nàng
Chương 38: Tân thứ sử
Chương 39: Chọn ai?
Chương 40: Phản bội
Chương 41: Đáp ứng
Chương 42: Hồi gia
Chương 43: Trộm tình
Chương 44: Nàng sẽ trở về?
Chương 45: Thu lại tâm tình
Chương 46: Giết gà dọa khỉ
Chương 47: Một phần trong tim
Chương 48: Trường An lưu luyến
Chương 49: Nhung nhớ
Chương 50: Châu hoàn Hợp Phố
Chương 51: Không hiểu phong tình
Chương 52: Mau thị tẩm thiếp
Chương 53: Điềm vương mưu phản
Chương 54: Sinh họa
Chương 55: Hàng thật giá thật
Chương 56: Sắc phong
Chương 57: Phi Vũ
Chương 58: Phi Vũ (2)
Chương 59: Hoàng đệ
Chương 60: Thuỷ đậu
Chương 61: Hiểu lầm
Chương 62: Từ hiểu lầm mà sinh hoạ
Chương 63: Vì nàng thôi điểm phấn son
Chương 64: Gia phả thêm tên thiếp
Chương 65: Tà áo xanh nhạt
Chương 66: Chẳng thà khuynh tẫn thiên hạ
Chương 67: Tường thành ngả nghiêng
Chương 68: Đẩy người rời xa
Chương 69: Lạnh bạc
Chương 70: Sinh tử tương tuỳ
Ngoại truyện: Si tâm bất hối
Đôi lời lảm nhảm
Q2- Chương 1: Mộng hồi Bắc Kinh
Q2-Chương 2: Đã là vương, một đời không quên
Q2-Chương 3: Tái kiến
Q2- Chương 4: Ngữ Ngưng, rất vui được gặp nàng.
Q2- Chương 5: Làm việc với nàng
Q2- Chương 7: Cây đã đâm chồi
Q2- Chương 8: Thâm nhập nhẹ nhàng
Q2-Chương 9: Sợ hãi
Q2- Chương 10: Lại học
Q2- Chương 11: Nha đầu Khuê Thư, là ngươi?.
Q2-Chương 12: Chị!
Q2- Chương 13: Nếu ta là nàng
Q2- Chương 14: Tiểu nữ nhân
Q2- Chương 15: Nắm lấy tay người
Q2- Chương 16: Bài xích
Q2- Chương 17: Giúp đỡ cậu nhé
Q2- Chương 18: Xin chào, lăn giường không?
Q2- Chương 19: Tình kiếp không đổi
Q2- Chương 20: Trực đêm
Q2- Chương 21: Dục cầu bất mãn
Q2- Chương 22: Sắp phải rời xa
Q2- Chương 23: Bảo vệ em
Q2- Chương 24: Không phải
Q2- Chương 25: Yêu thương người
Q2- Chương 26: Hoạ nàng
Q2- Chương 27: Thôi xong
Q2- Chương 28: Nắng trên tóc người thương
Q2- Chương 29: Nếu có thể lựa chọn
Q2- Chương 30: Em yêu chị không thua không kém
Q2- Chương 31: Hoa hồng có gai
Q2- Chương 32: Bà đồng xinh đẹp
Q2- Chương 33: Tơ duyên khó giải
Q2- Chương 34: Hiền phi tỷ tỷ
Q2- Chương 35: Biệt ly, tái ngộ
Q2- Chương 36: Thân ái, em xin chúc phúc người
Q2- Chương 37: Chấp nhận
Q2- Chương 38: Ngọc quý trong tay
Q2- Chương 39: Mất mát
Q2- Chương 40: Vì cha giữ lấy giang sơn
Q2- Chương 41: Dùng chân tâm yêu người
Q2- Chương 42: Hoa hồng trắng
Q2- Chương 43: Huyền Cơ
Q2- Chương 44: Báo cáo
Q2- Chương 45: Chuẩn bị cho vật quý
Q2- Chương 46: Truy thê
Q2- Chương 47: Ghen tuông
Q2- Chương 48: Không thích bồi thường đấy!
Q2- Chương 49: Giận dỗi
Q2- Chương 50: Học thêm
Q2- Chương 51: Tiểu kim tinh
Q2- Chương 52- Còn là của ta?
Q2- Chương 53: Bao dưỡng
Q2- Chương 54- Gặp rồi, giờ thế nào?
Q2- Chương 55: Kiếp này ở trong tim người
Q2- Chương 56: Không phải son, là hôn ngân
Q2- Chương 57: Đợi ta
Q2- Chương 58: Đốt cháy tình cảm
Q2- Chương 59: Biểu lộ tình cảm đi
Q2- Chương 60: Hoa đào nở
Q2- Chương 61: Tịch vương, người đã hứa những gì
Q2- Chương 62: Gió thổi trên mặt hồ
Q2- Chương 63: Thỏa thuận
Q2- Chương 64: Dối lừa
Q2- Chương 65: Đổ vỡ
Q2- Chương 66: Còn điểm gì không tốt?
Q2- Chương 67: Yêu mỹ nhân
Q2- Chương 68: Thù oán vẫn dai dẳng
Q2- Chương 69: Ẩu đả
Q2- Chương 70: Nhà vẫn có một vườn hoa
Q2- Chương 71: Kim tinh dịch chuyển
Q2- Chương 72: Nàng chính là Hiền phi
Q2- Chương 73: Nhận em
Q2- Chương 74: Bao dung cả đời
Q2- Chương 75: Chị chủ quán hào phóng
Q2- Chương 76: Bác Nhã rất khả ái
Q2- Chương 77: Nha đầu ngốc
Q2- Chương 78: Để chị lo cho em
Q2- Chương 79: Trẻ nhỏ tập yêu
Q2- Chương 80: Về nhà
Q2-Chương 81: Hồng nhan xưa
Q2- Chương 82: Hồng nhan xưa (2)
Q2- Chương 83: Gia hòa vạn sự hưng
Q2- Chương 84: Mạn Hy lên chức
Q2- Chương 85: Hội độc thân hoàng kim (Hoàn)
Ngoại truyện: Ván cờ địa phủ
Ngoại truyện: Đại hội cosplay
Ngoại truyện: Đêm đầu của Huyền Cơ
Ngoại truyện: Hậu tử hậu tôn
Ngoại truyện: Đánh đuổi hồ ly
Ngoại truyện: Bác Nhã cầu ái

Q2- Chương 6: Quái dị nhất là chúng mình

4.3K 310 13
Per yenvu18

IKEA buổi sáng tám giờ sẽ vào làm việc, chỉ riêng team A- B- C được đặc cách vào trễ hoặc có thể ở bên ngoài nhưng không quá phân nửa người trong đội. Họ là team sáng tạo nòng cốt của IKEA, mà sáng tạo đương nhiên là không ngồi lì trong công ty vẽ vời ra ý tưởng. Chỉ cần cuối ngày có thể chốt ý tưởng, hoặc đề xuất tốt, mà team A đây là team giỏi nhất IKEA, theo Ngữ Ngưng từ lúc Ngữ Ngưng vừa tiếp quản công ty.

Team A gồm năm người: Sở Quan, Hạ Liễu, Vị Trường, Nam An, Minh Ngọc, hết thảy đều là lính tốt của Ngữ Ngưng. Sở Quan nhón chân lên bật máy chiếu, nàng tuy là trưởng team nhưng lại rất nhỏ bé, chỉ cao một mét năm mươi. Mà vị trưởng team này rất thích làm mấy việc nặng nhọc, ai muốn tranh cũng không được.

- Theo như bên bảo hiểm Nguyên Thuỵ yêu cầu, chúng ta sẽ thiết kế quảng cáo truyền hình, TVC loại 30s và 45s.

Theo như Sở Quan biết thì bên Nguyên Thuỵ chỉ giao cho Cổ Tịch TVC, không hề giao các hoạt động ngoài trời cũng như quảng cáo trực tuyến, cho nên nàng đến đây họp chỉ mang theo ý tưởng TVC. Nàng cứ tất bật thuyết trình, Cổ Tịch cũng chăm chú lắng nghe, nhưng ý tứ của Ngữ Ngưng và nàng đã thay đổi.

- Thật ra, chúng tôi muốn thử với "Nỗi sợ hãi", nếu tác động tạo ra nỗi lo sợ để khách hàng tìm tới sản phẩm được quảng cáo như một giải pháp mang lại sự an toàn. Như vậy cũng ổn, dù sao cũng đang làm bảo hiểm nhân thọ.

Ngữ Ngưng cũng gật gù:

- Tôi cũng nghĩ thế.

- Nhưng mà Nguyên Thuỵ không muốn mạo hiểm, trước giờ luôn chọn quảng cáo an toàn..- Hạ Liễu phát biểu.

- Tôi biết, nhưng Lý Tông Nguyên phụ trách đã giao cho tôi rồi, phải không?- Cổ Tịch lại cười nhẹ, quảng cáo nàng chọn không phải shock Ads, không gây chấn động lớn, nàng chỉ muốn đánh vào lòng sợ hãi của họ một chút.

Ngữ Ngưng chung quy vẫn chưa nói gì, chỉ đan hai tay lại với nhau để dưới cằm nhìn hai người họ bày tỏ quan điểm. Theo Nguyên Thuỵ đến nay gần mười năm, lúc nào cũng chỉ chọn an toàn, doanh thu chỉ tăng trưởng được chút ít trong lĩnh vực bảo hiểm đang dần đóng băng này. Nàng cũng thấy không thoải mái.

- Bây giờ, ung thư chính là nỗi lo sợ của các gia đình nước ta, bệnh viện lúc nào cũng quá tải. Những người bệnh có xu hướng trẻ hóa độ tuổi, thiết nghĩ TVC tầm 3 phút có thể làm về đề tài này. Cho họ thấy cái chết có thể đến bất cứ lúc nào và những người ở lại sẽ ra sao –Cổ Tịch lại nói, nàng cũng chẳng có kinh nghiệm bằng họ, nhưng lời nàng nói có giá trị hơn họ, vì nàng đang tiếp quản công việc này.

Vào buổi trưa thì họ mới căn bản xem xét hết các vấn đề buổi họp, Sở Quan phụ trách trao đổi thêm với Lý Tông Nguyên nhưng ông chỉ nói rằng mọi sự tùy theo Cổ Tịch. Nàng thong dong mở cửa ra về, Ngữ Ngưng cũng vậy, thấy nàng ấy cả buổi sáng chưa ăn gì Cổ Tịch liền hỏi:

- Có muốn cùng đi ăn một chút không?.

Gương mặt của An Trúc là thứ ám ảnh nàng trong những ngày cận kề cái chết, nàng nhớ nàng ấy biết bao, nhớ gương mặt tràn đầy nước mắt, tuyệt vọng nỉ non:

- Ngươi nói ngươi yêu ta, giả dối, giả dối hết!.

Thế là cho đến chết Cảnh Tịch cũng không thể nhìn thấy bóng dáng nàng một lần nữa. Thành Kiến Đô bất chợt nhận ra, đã từ rất lâu đem người con gái Trường An đặt vào tận sâu trong lòng, dứt ra liền đầm đìa máu chảy.

Không hiểu sao nhìn ánh mắt ngơ ngẩn si mê đó của Cổ Tịch, khuôn miệng nhỏ nhắn của Ngữ Ngưng lại nói ra câu: - Cũng được.

Nàng vốn rất không thích tiếp xúc với người khác, nàng chỉ hứng thú với chùa chiền, với Cảnh Khang triều, với Cảnh quốc, Nam quốc. Giờ đây, nàng lại muốn tiếp nhận một người hoàn toàn xa lạ, cùng nàng ấy đi dùng cơm, điều lạ nhất trên đời

Hai người cùng nhau ra một nhà hàng nhỏ ở gần tòa nhà IKEA, Cổ Tịch thì vẫn thích nét đặc sắc của ẩm thực Trung Hoa hơn là các món Âu nên hai người vào một nhà hàng bình thường ăn. Cổ Tịch gọi một loạt món ăn, thấy quá nhiều Ngữ Ngưng liền nói:

- Tôi ăn ít lắm, cô cứ gọi đủ cho cô là được.

Cổ Tịch nhìn Ngữ Ngưng, khẽ cười, gấp thực đơn lại rồi nói với phục vụ: - Như vậy đủ rồi, em vào trong làm đi.

Ngữ Ngưng thấy mặt của cô phục vụ đỏ lên, rõ ràng là đã động tình, nhưng cô phục vụ là nữ, Cổ Tịch cũng là nữ nhân?. Khó hiểu, nhất là khi cô phục vụ đó bưng món ăn ra, cả buổi cứ nhìn chăm chú Cổ Tịch. Ngữ Ngưng đương nhiên biết nữ nhân cũng sẽ có thể thích nữ nhân, nhưng nàng đây mới là lần đầu thấy tận mắt.

Mà Cổ Tịch cũng rất đẹp mắt, áo sơ mi nàng mặc trên người tư vị khác hẳn với các nữ nhân khác, nhìn thanh tao, soái. Khoan, Ngữ Ngưng trợn tròn mắt, nàng nghĩ Cổ Tịch soái sao?. Sống đến hơn ba mươi năm trên đời, lần đầu tiên khen người khác soái, mà lại là khen nữ nhân trẻ hơn nàng gần chục tuổi, không thể tin được. Nữ nhân ngồi đối diện buộc mái tóc lên cao, trong lúc đó nàng tưởng như nàng thấy một đế vương đang tự chỉnh kim quan của mình.

- An Trúc, thay ta sửa kim quan đi.

- Vâng, đợi thiếp- Ngữ Ngưng buộc miệng nói.

Cổ Tịch tâm khẽ chấn động, ngữ điệu này là của An Trúc, không phải phát ra từ miệng của một nữ nhân hiện đại. Nàng ấy có nhớ chút gì sao? Cổ Tịch ngàn vạn lần không mong nàng nhớ lại, nàng còn muốn kết bạn với nàng ấy, ở bên nàng ấy. Nếu nàng ấy nhớ lại, không chừng nhìn mặt nàng còn không nhìn, trực tiếp lên chùa xuống tóc làm ni cô, như thế sẽ lại bức nàng một lần nữa đau đớn đến chết.

- Chị?- Cổ Tịch dò xét gọi.

Ngữ Ngưng liền không biết mình đang nói điều kì quái gì, vốn dĩ trước giờ nàng luôn vậy, lâu lâu nói ra những điều kì quái nên mới không có bạn từ khi còn nhỏ đến lớn. Nhất là khi nàng còn ở nhà trẻ, cứ thấy xung quanh mình là một cái am nhỏ trên núi, nàng muốn chạy thoát, gào thét cũng không tránh được. Nên các người bạn cứ nói nàng bị ma ám, không ai nguyện chơi với nàng, báo hại Tiết ba ba phải đổi trường liên tục. Sau này lớn lên chút nàng liền kiềm chế những lời trước miệng cho tới bây giờ, không ngờ rằng trước Cổ Tịch lại buộc miệng.

- Không có gì, dùng cơm thôi- Ngữ Ngưng vẻ mặt như chưa từng thất thố nâng đũa, gắp vài món ăn cho vào chén. Quái lạ là Cổ Tịch dáng vẻ ban nãy rất giống đế vương trong giấc mộng nhỏ đến lớn của nàng, giấc mộng yêu đương quái lạ.

- Vâng, chị dùng cơm ngon miệng.

Cổ Tịch gắp rau xanh cho nàng, bỏ vào chén. Sau đó mới gắp cho chính mình một ít. Không khí cứ quái dị mà nàng cũng không biết vì sao.

Continua llegint

You'll Also Like

114K 5.9K 23
Truyện này mình chỉ edit chuyển ver với lại không biết tác giả là ai nên đừng mang truyện ra ngoài nhá!!
15.7K 572 12
Tác phẩm: Hồ ly tinh xuyên A sau dựa hút tin tức tố để sống Tác giả: Long Tiểu Vân Tác phẩm loại hình: Nguyên sang - bách hợp - cận đại hiện đại - tì...
577K 18.4K 120
⚠️Warning: Teenfic vô tri, đọc để giải trí. Có nhiều tình tiết và nội dung không phù hợp với chuẩn mực chung. Vui lòng cân nhắc trước khi đọc. *** Mộ...
44.6K 1.4K 37
Tên gốc : 我认罪,法官阁下 Tác giả : Ande Thể loại : Bách hợp, hiện đại, h văn, hỗ công, HE Tình Trạng : Hoàn 36 chương + Ngoại truyện Nhân vật chính : Khổng...