[Minrose] [Jimin x Rosé] Tổng...

By parkxpark

286K 13.2K 258

Tổng Giám Đốc, Xin Anh Nhẹ Một Chút!!! xoay quanh câu chuyện một cô gái trẻ làm ở bộ phận quan hệ giao tiếp... More

Chương 1. Dành cho cơ hội gặp mặt Bí mật
Chương 2. Phòng PR là hộp đêm bán mình sao
Chương 3. Chuyện lớn cả đời vô cùng gấp rút
Chương 4. Khách sạn phòng số 1618
Chương 5. Bị nhốt ở khách sạn
Chương 6. Ngoan ngoãn nằm ở trên giường phục vụ tôi
Chương 7. Đêm cuồng nhiệt
Chương 8. Đau quá, cút ngay
Chương 9. Cho cô ấy nghỉ phép ba ngày, cô ấy cần được 'nghỉ ngơi'
Chương 10. Tên 'cầm thú' và 'tổng giám đốc' có liên hệ với nhau
Chương 11. Chọn báo cảnh sát hay là tránh thai
Chương 12. Không cho cô xin thôi việc
Chương 13. Tổng giám đốc có hứng thú với cô
Chương 14. Chúng ta không 'quen' sao
Chương 15. Anh có thể vô sỉ hơn nữa được không?
Chương 16. Thiên kim họ X quyến rũ Tổng giám đốc trẻ tuổi
Chương 17. Quyết định làm người phụ nữ của anh
Chương 18. Phải quen đụng chạm với anh!
Chương 19. Bí mật thân thế của cô
Chương 20. Ba giờ sáng, anh bảo cô đi qua chỗ anh!
Chương 21. Cưỡng đoạt
Chương 22. Không nên mặc anh định đoạt
Chương 23. Tập đoàn Daehan gặp nguy cơ
Chương 24. Tổng giám đốc đã không còn hứng thú với cô!!
Chương 25. Không gặp được anh
Chương 26. Nhắm mắt, ôm lấy anh từ đằng sau
Chương 27. Học cách phụ thuộc
Chương 28. Bán mình, giao dịch thành công
Chương 29. Anh nhắc nhở cô là tham muốn chiếm hữu của anh
Chương 30. Trời ơi, ba mẹ nhắc tới "Park Jimin"!
Chương 31. Chuyện cô "quyến rũ" Park Jimin bị bại lộ
Chương 32. Nên giải quyết lời đồn như thế nào?
Chương 33. Xấu hổ - Nhục nhã?
Chương 34. Anh thật sự che chở cô như thế sao?
Chương 35. Mất ngủ vì anh
Chương 36. Chấn động trên xe
Chương 37. Đang yêu đương với Tổng giám đốc Park
Chương 38. Bại lộ ở khách sạn
Chương 39. Tìm người giả Park Jimin làm bạn trai
Chương 40. Thì ra đây là lí do
Chương 41. Anh tuyên bố cô là bạn gái của anh
Chương 42. Ôm anh thật chặt
Chương 43. Anh đi làm cô cảm thấy mất mát
Chương 44. Nôn khan
Chương 45. Anh cũng sắp phải làm cha rồi
Chương 46. Ai cho phép cô mang thai con tôi
Chương 47. Chỉ vì biết cô mang thai
Chương 48. Cô thật sự chỉ là một người phụ nữ để anh phát tiết sao?
Chương 49. Hoá ra anh có bạn gái
Chương 50. Quan hệ của bọn họ có lẽ phải kết thúc
Chương 51. Mời cô tham dự tiệc đính hôn của anh
Chương 52. Sẽ trang điểm thật xinh đẹp đi dự tiệc đính hôn của anh
Chương 53. Bước vào buổi dạ tiệc
Chương 54. Hôm nay là lễ đính hôn của chúng ta
Chương 55. Em có biết tôi đợi ngày này bao lâu không
Chương 56. Đính hôn thuận lợi
Chương 57. Cô thích Dịch Khiêm sao?
Chương 58. Cô đang ghen với "mình"
Chương 59. Tình cảm sâu nặng của anh với Na Na
Chương 60. Mau sắp xếp hôn lễ
Chương 61. Đừng gọi cô là Na Na
Chương 62. Mình nên lựa chọn cả đời được anh cưng chiều sao
Chương 63. Tình cảm dịu dàng đối với Na Na
Chương 64. Lựa chọn trước đêm nay
Chương 65. Cô muốn thẳng thắn nói thật tất cả với anh
Chương 66. Na Na đã chết
Chương 67. Đột nhiên cô không muốn nói gì cả
Chương 68. Hôn lễ trước kì hạn
Chương 69. Lần đầu tiên Na Na xuất hiện
Chương 70. Đêm nay, cô không biết mình đã đi tới đường cùng
Chương 71. Anh che giấu sát khí, còn cô vô cùng hạnh phúc
Chương 72. Thử váy cưới
Chương 73. Chúng ta sẽ sinh rất nhiều con, phải không?
Chương 74. Tàn nhẫn với cô, anh không hề do dự
Chương 75. Cô bị dẫn đi vì phạm tội thương mại
Chương 76. Park Chaeyoung bị giam giữ, Na Na trở về nhà họ Park
Chương 77. 3078 Park Chaeyoung, có người đến thăm
Chương 78. Cô muốn gặp anh, cô có rất nhiều lời muốn nói với anh
Chương 79. Mang thai
Chương 80. Bảo bối của cô
Chương 81. Biết được tin anh sắp kết hôn
Chương 82. Gặp anh, bốn mắt nhìn nhau
Chương 83. Đến chợ lao động tìm việc
Chương 84. Biết anh hãm hại bỏ tù cô
Chương 85. Cô tìm gặp anh
Chương 86. Rút cục cũng nhận được đáp án
Chương 87. Khóc đến tan nát cõi lòng
Chương 88. Anh biết được họ có con gái
Chương 89. Anh ta thậm chí biết con đang ở trại trẻ mồ côi
Chương 90. Cô sẽ không bao giờ rơi một giọt lệ trước mặt anh
Chương 91. Cô muốn mang con rời khỏi anh
Chương 92. Vì con gái, cô không quan tâm đến bất cứ điều gì nữa
Chương 93. Cô lạnh lùng xuất hiện trước mặt anh
Chương 94. Thấy anh và Na Na thân mật
Chương 95. Nhận được trợ giúp ngoài mong đợi
Chương 96. Đã đến lúc nên nhắc nhở Park Na Na chút sự thật
Chương 97. Thì ra anh biết mọi thứ...
Chương 98. Anh nói dối
Chương 99. Anh và cô không thể nào...
Chương 100. Người âm thầm trợ giúp cô xuất hiện
Chương 101. Gặp người giúp đỡ mình
Chương 102. Ba cô còn sống?
Chương 103. Bước vào cuộc sống mới
Chương 104. Cô bị anh áp vào tường
Chương 105. Muốn hôn nhưng không hôn...
Chương 106. Jimin
Chương 107. Qua Mỹ với anh
Chương 108. Nhìn thấy cô khóc...
Chương 109. Anh quan tâm đến cô
Chương 110. Cô trở nên chủ động
Chương 111. Cô đùa với lửa
Chương 112. Kết hôn
Chương 113. Bởi vì quan tâm
Chương 114. Thật sự thân mật như thể là một đôi vợ chồng mới cưới!
Chương 115. Cô chỉ cho mình thời gian 1 tháng!
Chương 116. Lý do cô tiếp cận anh
Chương 117. Cưỡng ép ở phòng tắm
Chương 118. Chủ động làm hòa
Chương 119. Thì ra cũng luyến tiếc như vậy
Chương 120. Cô ấy chỉ muốn lấy lòng anh
Chương 121. Thương tổn bụng của cô
Chương 122. Mang thai, cần điều dưỡng
Chương 123. Kết quả thẩm vấn trên toà
Chương 124. Đứa bé vẫn còn
Chương 125. Không muốn rời khỏi khi bụng lớn
Chương 126. Anh có phụ nữ khác, cô vẫn độc thân
Chương 127. Cũng bởi vì có thể là cô mà anh tới
Chương 128. Hay tin anh sắp kết hôn cô vẫn bình tĩnh
Chương 129. Một khi thực sự đã lạnh nhạt thì thường không thể như ý
Chương 130. Người cứu anh ở trại trẻ mồ côi năm đó là Park Chaeyoung
Chương 131. Chuyện xảy ra ba năm trước
Chương 132. Tất cả tiền cô đều quyên cho Cô nhi viện
Chương 133. Hai lần ôm hôn trên bờ biển
Chương 134. Dường như đã quấy rầy người ta nghỉ ngơi
Chương 135. Anh muốn ở chung một chỗ với cô
Chương 137. Ngoại trừ cùng nhau tiếp tục, chúng ta không còn lựa chọn nào khác
Chương 138. Quan hệ giữa Baek Hayeon và Park Jimin
Chương 139. Buổi tối bị lừa đi khách sạn
Chương 140. Gia đình hạnh phúc
Chương 141. Cô nói cho anh biết tình huống cơ thể của mình
Chương 142. Tối nay nhất định phải ôm em gái Youngie ngủ thật ngon
Chương 143. Làm lành
Chương 144. Mọi chuyện dường như đều tốt đẹp
Chương 145. Dọn sạch trở ngại trước hôn lễ
Chương 146. Sau khi kết hôn
Chương 147.Thật ra a vẫn lạnh lùng như trc bởi tất cả đều dành hết cho Chaeyoung
Chương 148. Muốn có con thì chúng ta sinh một đứa nữa là được
Chương 149. Cô đã biết chuyện Baek Hayeon có con của anh
Chương 150. Bây giờ cô rất hạnh phúc
Chương 151. Anh tức giận
Chương 152. Cưng chiều vô hạn
Chương 153. Chỉ muốn yêu em nhiều hơn chút
Chương 154. Vợ chồng cần nhất chính là cùng nhau đối mặt
Chương 155. Vào thời khắc mấu chốt bảo dừng lại
Chương 156. Chưa bao giờ e ngại khi thấy anh đến thế
Chương 157. Mọi thứ như không có gì thay đổi
Chương 158. Ngay cả thân mật cũng trở nên ngại ngùng
Chương 159. Anh bỏ xuống kiêu ngạo của mình
Chương 160. Anh chỉ không muốn nhìn thấy bà xã anh thua quá thảm
Chương 161. Một đêm vô cùng tuyệt diệu êm đẹp

Chương 136. Nói một tiếng "Hẹn gặp lại" thật ra rất khó khăn

1.5K 77 2
By parkxpark


"Jimin, sao lại trở về?"

Nhìn thấy Jimin, Hayeon đang ở trong phòng trẻ chăm sóc Ji Eun có vẻ nghi ngờ, cô vốn muốn trực tiếp từ phòng trẻ đi tới phòng Jimin, sau lại kiêng dè đến cấm kỵ của Jimin, cô liền đi ra phòng trẻ đến ngoài cửa phòng Jimin gõ nhẹ hai cái.

Jimin kéo lỏng cà vạt, trực tiếp đi vào phòng tắm.

Hayeon cảm thấy tâm tình Jimin không tốt, cũng không hỏi gì anh, cô bước lên đi vào phòng tắm chuẩn bị sẵn áo ngủ cho anh, sau đó ngồi ở mép giường chờ anh ra ngoài.

Ước chừng hơn hai mươi phút sau, Jimin mặc áo ngủ bước ra phòng tắm.

Hayeon lại gần Jimin, nhẹ giọng hỏi, "Anh và Park tiểu thư như thế nào?"

Jimin cũng không nói chuyện, mà cất bước chân đi đến phòng trẻ nhìn thoáng qua Ji Eun.

Ji Eun ngủ rất say, nhưng ngủ cũng không được thoải mái lắm, trên trán đang rịn ra lấm tấm mồ hôi.

Jimin ngồi ở mép giường, có vẻ như đau lòng tỉ mỉ nhìn ngắm Ji Eun.

Hayeon từ tốn lên tiếng, "Jimin, có một số lời ba năm này em không dám nói ra ở trước mặt anh, nhưng hôm nay anh và vợ trước anh có hy vọng tái hợp lại, em mới muốn nói với anh. . . . . . Thật ra thì làm bác sĩ tâm lý trị bệnh cho Ji Eun, em vĩnh viễn cũng chỉ có thể trị được phần ngọn không trị được gốc. Hình ảnh người 'Mẹ' của Park tiểu thư tuy rằng đã mờ nhạt trong đầu Ji Eun, nhưng ở sâu trong trí nhớ Ji Eun thì không có người nào có thể thay thế được Park tiểu thư. Đây cũng chính là nguyên nhân vào mỗi đêm Ji Eun cứ khóc rống, sau khi tỉnh lại còn theo bản năng hô hoán gọi 'Mẹ' . . . . . . Em nghĩ, anh và Park tiểu thư nếu như có thể tái hợp lại, chỉ cần Park tiểu thư ở bên cạnh Ji Eun nhiều hơn, tình huống bây giờ của Ji Eun sẽ có thể chữa khỏi hoàn toàn."

Đúng vậy, hai năm qua, Ji Eun hầu như vào mỗi đêm đều khóc rống giật mình bốn năm lần, mỗi lần khi con bé khóc đều tủi thân gọi "Mẹ". . . . . . Nhưng qua hôm sau Ji Eun sẽ không còn nhớ chuyện này nữa.

Cô còn nhớ rõ khi đó cô đã dùng khoảng thời gian nửa năm mới để làm cho Ji Eun bước ra thế giới tự mình khép kín, cuối cùng cũng không khác gì với những đứa trẻ bình thường. Nhưng trong hai năm qua, cho dù Ji Eun đã không còn nhớ rõ Chaeyoung, cũng nhận không ra Chaeyoung, nhưng vào mỗi đêm Ji Eun vẫn sẽ bởi vì quyến luyến Chaeyoung mà khóc lóc không ngừng. . . . . .

Cô từng thử qua nhiều phương pháp để mỗi đêm Ji Eun đều có thể ngủ được yên giấc, nhưng hai năm qua tình trạng Ji Eun cứ mỗi đêm khóc rống giật mình vẫn như cũ không hề thuyên giảm. . . . . .

Trước kia cô đã từng nghĩ tới, loại tình huống này của Ji Eun cũng là do sau khi bị mất mẹ nên lựa chọn tự khép kín mà sinh ra di chứng, bác sĩ tâm lý có thể trợ giúp đứa nhỏ thoát khỏi sự trầm cảm, nhưng không có cách nào trợ giúp đứa nhỏ hoàn toàn loại bỏ được sự ỷ lại vào người mẹ ở trong ký ức. . . . . .

Từ trước tới nay sở dĩ cô không có nhắc với Jimin, người có thể chữa khỏi cho Ji Eun chỉ có Chaeyoung, là bởi vì cô biết Jimin vẫn còn quan tâm Chaeyoung, có điều cô cũng biết Chaeyoung từng làm nhiều chuyện khiến cho Jimin thất vọng. Giữa Jimin và Chaeyoung không có khả năng tái hợp, cho nên cô có nói chuyện này với Jimin cũng vô ích.

Jimin một cái chớp mắt cũng không có cứ mải miết ngắm nhìn khuôn mặt ngây thơ của con lúc ngủ say, bỗng dưng, anh giơ tay nhẹ lau đi vệt nước mắt mơ hồ nơi khóe mắt cho con, "Con bé vừa khóc sao?"

Hayeon gật đầu, "Em dụ dỗ mãi con bé mới ngủ thiếp đi. . . . . . Nhưng lặp đi lặp lại nhiều lần như thế, lâu ngày sẽ là gánh nặng rất lớn đối với thân thể Ji Eun." Đêm không thể ngủ ngon giấc, điều này vô cùng bất lợi đối với sức khỏe đứa nhỏ khi trưởng thành.

Jimin cúi thấp đầu hôn nhẹ lên trán Ji Eun một cái, rồi sau đó đứng dậy, môi mỏng mấp máy, "Tôi đã nói với cô ấy rồi."

Hai mắt Hayeon ngay lập tức trợn to phát sáng, "Chuyện tái hợp?"

Jimin cũng không phủ nhận, giọng nói vẫn nhẹ nhàng lãnh đạm, "Tôi hy vọng cô ấy thận trọng suy tính."

"Jimin, nếu như tất cả những hiểu lầm giữa anh và cô ấy đã được giải trừ, tại sao anh còn phải cho cô ấy thời gian suy tính? Em tin rằng chỉ cần anh chân thành nói cho cô ấy biết suy nghĩ của anh, cô ấy nhất định sẽ đồng ý cho đôi bên một cơ hội nữa."

Mặc dù Hayeon đã sớm từ miệng người khác biết được Chaeyoung đã vô tình dứt khoát cắt đứt quan hệ tranh chấp với Jimin trên tòa, nhưng Jimin vẫn luôn cho rằng đáy lòng của Chaeyoung có thể cất dấu ẩn tình bất đắc dĩ, bởi vì Hayeon rất hiểu rõ Chaeyoung đã từng vì Jimin trả giá rất nhiều, cho nên Chaeyoung tuyệt đối sẽ không thể dễ dàng quên được Jimin, nói cho cùng phụ nữ trên đời này đều quá mức chấp nhất, giống như cô. . . . . .

Ánh mắt Jimin ngóng nhìn xa xăm, ẩn khuất nhạt nhẽo nói ra, "Bên cạnh cô ấy có lẽ đã có người chăm sóc cho cô ấy."

Hayeon nghe liền dễ dàng hiểu được ý nghĩa kín đáo trong lời nói của Jimin. Cô còn nhớ trên báo chí đã từng đưa tin Chaeyoung cùng Jimin đối xử với nhau lạnh nhạt ở trên tòa, thì tổng giám đốc tập đoàn "B.H" Cha Eunwoo luôn ở bên cạnh theo giúp đỡ Chaeyoung một tấc cũng không rời, cho nên người trong miệng Jimin nhắc đến có thể chăm sóc cho Chaeyoung, rất có thể chính là Cha Eunwoo.

----------

"Được, tôi sẽ thuê chỗ này. . . . . ."

"Park tiểu thư, mời đi theo tôi làm thủ tục thuê phòng."

. . . . . .

Cùng người môi giới phòng ốc ở Los Angeles bàn xong thủ tục thuê phòng, rồi thanh toán tiền, Chaeyoung thoải mái nằm ở trên ghế sofa nhà trọ mới thuê.

Cô chỉ muốn tìm được một nhà trọ giá cả thích hợp lại có thể ở gần "Park thị", cô thật không ngờ cô lại may mắn thuê được căn phòng trọ hiện tại này, nhà trọ không chỉ cách tập đoàn "Park thị" chỉ có mười phút đi bộ, còn sạch sẽ khang trang, điện nước nóng lạnh đầy đủ hết. Cô vốn nghĩ tiền thuê chỗ này nhất định không rẻ, nhưng cô thật là không ngờ , bởi vì cô là người thuê đầu tiên chuyển vào nơi này, nên chủ cho thuê nhà dành cho cô mức giá cực kỳ thấp. Lúc đầu cô không tin, cho đến khi người môi giới phòng ốc đưa chìa khóa phòng cho cô, cô mới thật sự cho rằng mình đã gặp may.

Từ trên ghế sofa đứng dậy, đứng ở trước cửa sổ sát đất, cô kéo ra rèm cửa sổ sạch sẽ thanh nhã.

Cô liếc mắt một cái liền có thể nhìn thấy cao ốc "Park thị", tòa nhà tập đoàn Châu Á duy nhất hoạt động đứng vững ở trung tâm thành phố Los Angeles, "Park thị" xem ra vĩnh viễn đều là phong độ phi phàm như thế.

Vào lúc cô đang chăm chú nhìn tòa nhà "Park thị", thì ngoài cửa phòng nhà trọ đột nhiên truyền đến tiếng gõ cửa.

Vì đây là ngày đầu tiên cô vào ở căn phòng trọ này, cô không nghĩ có ai đó sẽ đến tìm cô, vì vậy cô vừa mang theo nghi ngờ vừa đi ra mở cửa phòng.

Thoáng nhìn thấy bà Jung và chị Yoo đứng ở ngoài cửa phòng, Chaeyoung ngẩn ra.

Bà Jung nhướng mắt liếc nhìn Chaeyoung, "Có thể mời tôi vào trong uống ly trà không?"

Đã nhiều năm không nhìn thấy bà Jung, vào giây phút này gặp lại, đầu tiên thoáng qua trong đầu Chaeyoung chính là hình ảnh ngày đó sau khi toà án thẩm vấn bà Jung đã hung hăng dành cho cô một cái tát. . . . . .

Chaeyoung bỗng dưng cảm thấy lo sợ, nhưng nghĩ đến bà Jung đã từng chăm sóc cho cô khi ở Cô Nhi Viện, cô vẫn dùng thái độ lễ phép như trước tiếp đón bà Jung, "Viện trưởng, mời vào."

Chị Yoo theo sau đỡ bà Jung đi vào nhà trọ.

Bởi vì nhà trọ vẫn chưa thu xếp xong, không thể mời bà Jung một ly trà ngon, Chaeyoung vô cùng áy náy nói, "Thật ngại quá, viện trưởng, tôi mới vừa dọn đến đây, chưa kịp chuẩn bị gì để tiếp đãi khách. . . . . ."

Lời Chaeyoung còn chưa dứt bà Jung đã ngắt lời, ngồi xuống ở trên ghế sofa bà Jung liền nói, "Không sao, tôi tới nơi đây cũng không phải muốn uống trà ôn chuyện với cô. . . . . ." Bà Jung vừa nói dứt lời liền liếc mắt nhìn quanh bốn phía, khen ngợi không ngớt, "Mắt nhìn của chị Yoo thật là tốt, giúp cô chọn một nhà trọ có hoàn cảnh thoải mái, khang trang lịch sự như vậy."

Chaeyoung không hiểu lời nói của bà Jung, giật mình ngước mắt lên nhìn.

Chị Yoo nhìn Chaeyoung nói, "Park tiểu thư, ở cái thành phố Los Angeles chi phí đắt đỏ này, người môi giới bất động sản làm sao có thể cho cô thuê nhà trọ với giá tốt như thế? Tổng giám đốc biết cô nhất định sẽ không trực tiếp nhận sự giúp đỡ của cậu ấy, cho nên bảo tôi liên lạc người môi giới bất động sản đứng giữa sắp xếp nhà trọ cho cô."

Chaeyoung chấn động giật mình một cái, trong nháy mắt hiểu rõ tại sao hôm nay cô được "May mắn" như thế.

Chị Yoo tiếp tục nói, "Dĩ nhiên, chuyện này tổng giám đốc không cho phép tôi nói cho Park tiểu thư cô, nên tôi đã nói với bà chủ."

Chaeyoung vẫn im lặng.

Bà Jung cười hỏi, "Nhìn phản ứng của cô, có lẽ là cô không cũng không biết thuê được phòng ở tốt thế này là có liên quan với Jimin chăng?"

Chaeyoung thành thật nói, "Tôi thật sự không biết."

Bà Jung vỗ nhẹ vị trí bên cạnh, "Chaeyoung, cô ngồi xuống bên cạnh tôi đi, tôi muốn thoải mái nói chuyện với cô một lát."

Chaeyoung chần chừ đứng im tại chỗ.

Bà Jung hỏi, "Có phải cô vẫn còn để trong lòng chuyện ba năm trước tôi tát cô một cái hay không? Thật ra khi đó tôi cũng hơi quá đáng. . . . . . Sau khi sự việc xảy ra tôi cũng rất hối hận, tôi không nên cư xử như vậy với cô, thù hận của đời trước tôi không nên để liên lụy đến bọn trẻ các người, có lẽ đây cũng là nguyên nhân mà Jimin vẫn luôn bất hòa với tôi."

Nghe xong lời bà Jung nói, Chaeyoung chậm rãi ngồi xuống vị trí bên cạnh bà Jung. Trên thực tế, cô cũng không phải sợ gì bà Jung, cô chỉ không muốn mình sẽ làm cho bậc trưởng bối không vui, cho tới hôm nay cô vẫn rất kính trọng bà Jung.

Bà Jung thân mật hỏi, "Nghe chị Yoo nói, ba năm nay cô đều ở Male?"

Chaeyoung gật đầu, "Làm công việc hướng dẫn du lịch."

Bà Jung lại hỏi, "Mấy năm qua có bạn trai nào hay không?"

Lời nói bà Jung chạm đến dây thần kinh mẫn cảm nhất trong lòng Chaeyoung, giọng Chaeyoung chua chát, từ tốn nói, "Chưa gặp được người thích hợp."

Bà Jung dường như cũng sớm đoán được Chaeyoung có phản ứng này, khẽ cười rồi lên tiếng nói, "Có phải trong lòng vẫn còn nghĩ đến Jimin hay không?"

Chaeyoung  lập tức lắc đầu, "Viện trưởng, không phải vì nguyên nhân này."

Bà Jung vỗ nhẹ lên mu bàn tay Chaeyoung, "Đều là phụ nữ, viện trưởng tôi cũng là người từng trải, biết phụ nữ rất cố chấp trong chuyện tình cảm. . . . . . Trước kia lúc thấy cô và Jimin đối nghịch trên toà án, còn tưởng rằng cô thật sự không còn yêu thích Jimin nữa, nhưng gần đây nghe chị Yoo nói đến, Jimin đã điều tra được ba năm trước cô không có nhẫn tâm bỏ đi cốt nhục của cô và Jimin, lúc đó cô cũng không phải cố tình không đến thăm Ji Eun, mà khi đó cô cũng vì sinh non đang nằm ở bệnh viện. . . . . ."

Chaeyoung hít một hơi thật sâu nói, "Tất cả đã là chuyện quá khứ rồi."

Bà Jung nói, "Chaeyoung à, viện trưởng tôi muốn nói tiếng 'Xin lỗi' với cô, lúc cô ở cô nhi viện, tuy rằng tôi không biết cô là con gái của Jin Hee, nhưng tôi không hiểu sao lại không cách nào thích cô giống như thích Na Na, cho nên mới một lòng cho rằng Na Na chính là người cứu Jimin. . . . . ."

Chaeyoung bình tĩnh nói, "Viện trưởng không cần nói 'Xin lỗi' với tôi, khi còn bé cứu Park tổng chỉ là chuyện tình cờ."

Bà Jung nói, "Bây giờ suy nghĩ lại, trải qua nhiều năm như thế ngược lại Jimin đã nợ cô không ít, cô rõ ràng là ân nhân cứu mạng Jimin, nhưng trái lại lại bị nó làm tổn thương. . . . . . So với sự tổn thương của Jimin đối với cô, năm đó cô cùng nó đói chọi nhau ở trên tòa cũng chỉ là một chuyện hết sức bình thường, nhưng thật ra lúc ấy chúng tôi đều không biết gì cả, tất cả đều đứng ở lập trường Jimin mà đối xử với cô, những năm qua trong lòng cô nhất định đã chịu rất nhiều uất ức rồi?"

Chaeyoung thản nhiên lắc đầu, thành thật nói, "Viện trưởng, mấy năm qua tôi cũng không có nghĩ tới những chuyện này nữa."

Bà Jung thử dò xét hỏi, "Vậy bây giờ thế nào?"

Chaeyoung chợt ngẩng đầu lên.

Bà Jung nghiêm mặt nói, "Chaeyoung, tôi biết là do Jimin kiên trì muốn dẫn cô đến Los Angeles, Jimin cũng khẳng định nói với tôi muốn cùng cô tái hợp lại, cô nghĩ như thế nào?"

Chaeyoung trầm mặc, không biết nên trả lời bà Jung như thế nào.

Bà Jung khẽ thở dài nói, "Tôi biết rõ trong lòng cô vẫn còn có Jimin, mấy năm qua cô không có bạn trai cũng là vì Jimin. . . . . . Nhưng cô có từng nghĩ tới hay chưa, hôm nay bên cạnh Jimin đã có Hayeon, nếu không có sự xuất hiện của cô, Jimin và Hayeon cũng đã bàn đến cưới xin rồi bây giờ lại đột nhiên xáo trộn, có phải Jimin là vì khi còn bé cô cứu nó mà nghĩ muốn bù đắp cho cô giống như trước kia đã từng đền đáp cho Na Na hay không?"

Thật ra khi bà Jung nói đến vấn đề này, tối hôm qua Chaeyoung nghe xong lời Jimin nói sau đó đã suy xét rất kỹ, nhưng đáp án cô đúc kết được không giống với lời bà Jung nói vào lúc này.

Mấy năm nay Jimin cũng không biết sự thực cô là ân nhân cứu mạng anh, về tình có thể tha thứ. Nói cho cùng, cho dù Jimin có nhìn xa trông rộng hay thông minh đi nữa, chuyện khi còn nhỏ chỉ có ba người bọn họ có mặt, anh cũng không có cách nào để điều tra, cho nên anh có thể biết chuyện này, tất nhiên là Na Na báo cho biết.

Cô vẫn còn nhớ lần thứ ba Jimin đến Male sau đó mới chất vấn cô chuyện năm đó, cho nên lần thứ hai anh tới Male tuyệt đối không phải bởi vì biết được cô là ân nhân cứu mạng anh mà đến tìm cô, huống chi lúc đó anh nhìn thấy cô và Cha Eun Woo ở chung với nhau nên đã tức giận phá hủy căn phòng của cô, cô biết anh làm vậy là bởi vì nhớ tới lời lúc bọn họ ở chung với nhau đã từng nói. . . . . .

Vì vậy, theo như lời bà Jung nói vào lúc này căn bản là đang gây xích mích quan hệ giữa cô và Jimin.

Chaeyoung thành thật nói, "Viện trưởng, tôi biết bà muốn nói với tôi cái gì. . . . . . Sự thật, tôi đến Los Angeles chỉ là muốn tới thăm Ji Ae một chút, tôi cũng không có ý nghĩ gì khác." Bất kể trong lòng cô nghĩ như thế nào, giờ phút này cô cũng sẽ nói ra đáp án như thế.

Bà Jung mỉm cười đứng dậy, "Chaeyoung, tôi biết cô là một đứa nhỏ thông minh, cô sẽ có sự lựa chọn chính xác, tôi cũng mong rằng cô hãy xem như hôm nay tôi không có đến đây. . . . . . Hayeon hẹn tôi đi uống trà, vậy tôi đi trước."

Chaeyoung tiễn bà Jung ra cửa, sau khi đóng cửa phòng, Chaeyoung vô lực tựa vào trên ván cửa, đôi mắt trong suốt từ từ ảm đạm.

----------

Sáng sớm hôm sau.

Chaeyoung chủ động đến "Park thị" một chuyến.

Thời điểm Chaeyoung đến "Park thị", tất cả mọi người đều dùng ánh mắt khác thường nhìn cô, cô biết những ánh mắt khác thường này có ý nghĩa như thế nào, hầu như không có một ai tin nổi cô lại còn dám xuất hiện ở trên địa bàn "Park thị".

Chaeyoung không để ý đến những ánh mắt khác thường đó, đi thẳng tới trước đại sảnh, lễ phép nói, "Xin chào, tôi là Park Chaeyoung, tôi có hẹn với Park tổng."

Trên mặt vị tiểu thư trước bàn vốn đang nở nụ cười hòa nhã, sau khi thoáng nhìn thấy gương mặt của Chaeyoung, sắc mặt vị tiểu thư trước bàn đầu tiên là cứng đờ, rồi sau đó gấp gáp gọi điện thoại nội bộ.

Một lát sau, chị Yoo xuất hiện ở trước mặt Chaeyoung.

Sắc mặt chị Yoo hơi khựng lại, nhưng không thể không khách sáo nói, "Park tiểu thư, tổng giám đốc đang họp, cô theo tôi đến lầu 98 đợi tổng giám đốc đi!"

Chaeyoung khẽ gật đầu, ngay sau đó đi theo chị Yoo đi vào thang máy.

Sau khi vào thang máy chỉ còn lại chị Yoo và Chaeyoung, chị Yoo lạnh lùng mở miệng nói, "Park tiểu thư, mặc kệ cô có nổi khổ tâm ra sao hoặc là bị uất ức như thế nào, tôi cũng không bao giờ quên được dáng vẻ tuyệt tình của cô ở trước mặt quan toà không chút lưu tình tố cáo tổng giám đốc. . . . . . Tôi hy vọng cô có thể hiểu, ba năm nay không có cô, tổng giám đốc sống rất tốt, hôm nay tình cảm của tổng giám đốc và Baek tiểu thư cũng rất ổn định, tôi thật sự quý mến Baek tiểu thư hơn cô, ít nhất cho tới bây giờ Baek tiểu thư cũng chưa từng lợi dụng bất kỳ ai, cũng không có đối xử dối trá với mọi người. . . . . ."

"Chị Yoo, thật ra thì tôi. . . . . ." Chaeyoung vốn muốn giải thích với chị Yoo rằng cô đã từng thật lòng xem chị Yoo như bạn bè, thế nhưng chị Yoo đã lên tiếng cắt ngang lời cô.

Giọng nói chị Yoo so với vừa rồi còn lạnh hơn vài phần, "Xin lỗi, Park tiểu thư, tôi không muốn nghe cô nói thêm gì nữa. . . . . . Quan hệ giữa cô và tổng giám đốc tôi đương nhiên quản không nổi, nhưng tôi hy vọng cô là một người có lòng tự trọng, ngày trước nếu đã chối bỏ tình cảm của cô và tổng giám đốc, thì hôm nay cũng đừng nên lựa chọn quay đầu lại, làm như thế sẽ chỉ khiến người khác càng thêm coi thường cô!"

Chaeyoung vốn còn muốn nói thêm gì đó, nhưng lúc này cửa thang máy "Đinh" một tiếng rồi mở ra.

"Park tiểu thư, cô ở đây đợi tổng giám đốc đi, tổng giám đốc rất nhanh sẽ tan họp." Chị Yoo bỏ lại những lời này, không thèm để ý đến Chaeyoung, trực tiếp xoay người bỏ đi.

Chaeyoung sững sờ đứng ở trong phòng làm việc Jimin, cố gắng giương đôi mắt nóng bỏng thật to, cô đưa ánh mắt ngóng nhìn phòng làm việc ngoài cửa sổ sát đất.

Lúc Jimin có mặt ở phòng làm việc, thì Chaeyoung đã sớm điều chỉnh tâm tình thật tốt.

Jimin đứng sững ở trước mặt Chaeyoung, giọng trầm trầm từ tính nói, "Đợi lâu rồi hả?"

Chaeyoung lắc đầu, "Tôi biết anh đang họp."

Jimin vịn lấy hai vai nhỏ nhắn của Chaeyoung, đôi mắt đen sâu thẳm mong mỏi nhìn cô, "Chị Yoo nói em đã suy nghĩ kỹ rồi?"

Chaeyoung nhẹ nhàng tránh xa Jimin, nghiêm túc gật gật đầu.

Giọng nói Jimin càng trầm hơn, "Tôi cho rằng em phải cân nhắc rất lâu. . . . . ." Trên thực tế, anh đã cảm nhận được từ thái độ xa cách của cô.

Chaeyoung từ từ ngước mắt nhìn thẳng Jimin, sau một lúc trầm mặc rồi mở miệng nói, "Ngày hôm qua tôi đã muốn nói với anh rồi, thật ra anh không cần cho tôi thời gian để suy nghĩ, đối với quan hệ giữa anh và Baek Hayeon một chút tôi cũng không cảm thấy hứng thú, bởi vì tôi đã không còn quan tâm đến những thứ này nữa. . . . . ."

Ánh mắt anh nặng nề u ám.

Giờ khắc này, cô đang vượt qua tư tưởng, sau đó nói ra lời nói tuyệt tình đã sớm chuẩn bị ở trong lòng, "Park tổng, anh có từng nghĩ tới hay không, thật ra thì từ đầu đến cuối, anh và tôi đều không phải là người trời cao an bài cuối cùng có thể đến với nhau. . . . . . Khi còn bé tôi cứu anh, thế nhưng sau khi lớn lên lại trở thành người bị anh 'trả thù'. Mãi đến khi anh thật lòng đồng ý kết hôn với tôi, thì tôi cũng đã mất đi lòng tin với anh, sau việc thẩm vấn trên tòa, chúng ta lần nữa trời xui đất khiến hiểu lầm lẫn nhau ba năm. Ông trời căn bản chưa bao giờ cho chúng ta cơ hội ở cùng nhau, điển hình như đặt ra thân thế bối cảnh cho chúng ta —— Một nam một nữ gánh vác thù hận của người đời trước, cho dù chúng ta muốn ở cùng nhau, vĩnh viễn chúng ta cũng không thể phá tan được khoảng cách của đời trước. . . . . ."

Anh không có đáp lại, vẫn mặt không chút biểu cảm chăm chú nhìn vào cô.

Cô lựa chọn nói tiếp ra những lời đã sớm chuẩn bị xong ở đáy lòng, lạnh lùng nói, "Ba năm nay, tôi thừa nhận năm đầu tiên vừa mới bắt đầu tôi đã từng có ảo tưởng rằng chúng ta có thể ở cùng với nhau. Nhưng sau hai năm, thật sự tôi đã không còn nghĩa tới anh nữa, bởi vì —— tôi đã chọn ở bên cạnh Cha Eunwoo! Tôi và Cha Eunwoo tuy rằng ở cách hai nơi, nhưng tình cảm của chúng tôi rất tốt, công việc anh ấy vô cùng bận rộn nhưng ít nhất sẽ bảo đảm mỗi ngày gọi cho tôi một cuộc điện thoại. Bởi vì mấy ngày nay chúng tôi giận nhau, anh ấy không vui chuyện tôi cùng anh tới Los Angeles. . . . . . Tôi đã giải thích với anh ấy rồi, tôi tới Los Angeles chỉ là vì mong muốn được gặp Ji Ae mà thôi, về phần tới 'Park thị' làm việc, là bởi vì tôi không muốn ở lại B.H, tôi muốn dùng năng lực của mình dàn xếp tốt cho mẹ tôi, chứ không phải cứ mãi dựa vào Eunwoo. . . . . . Tôi mong rằng sau khi tôi và anh đã giải quyết xong hết những vấn đề còn sót lại trong quá khứ, sau này chúng ta cũng đừng lo lắng gì về cuộc sống của nhau nữa. Tôi yêu Eunwoo, cho nên, Park tổng, chúng ta cũng nên buông xuống. . . . . . Bên cạnh chúng tôi đều đã có một nửa kia của riêng mình, tôi nhận thấy Baek Hayeon là một người con gái tốt, anh phải nên quý trọng cô ấy, cũng xin anh hãy tôi một cơ hội để tôi được nhận biết về tình yêu lần nữa."

Khi cô nói hết lời, xung quanh đột nhiên trở nên vô cùng yên tĩnh.

"Tôi không tin." Rốt cuộc, anh chỉ nói một câu như thế.

Cô trả lời, "Lần trước tới Los Angeles thăm Ji Ae, anh hẳn đã điều tra được, tôi và Eunwoo đã ở cùng nhau. . . . . ."

Ba chữ "Ở cùng nhau" vào giờ phút này dường như còn ẩn chứa ý nghĩa sâu xa khác.

Jimin thâm sâu liếc mắt nhìn Chaeyoung.

'Park tổng, chúng tôi còn điều tra được một chuyện, chính là. . . . . . Mấy ngày nay Park tiểu thư ngủ lại ở khách sạn cao cấp Golden Star, cô ấy cùng Cha EunWoo tiên sinh đang ở chung một phòng'.

Việc này được cấp dưới Jimin sai người đi điều tra khi lần đó Chaeyoung xuất hiện ở sấn khấu kịch báo lại.

Đó là lí do mà sau khi anh biết được đôi bên hiểu lầm nhau mà do dự nói chân tướng sự thật cho cô biết, chính là vì đáy lòng cố kỵ đến nguyên nhân này, tuy rằng anh muốn không để ý tới, nhưng giờ phút này cô lại rõ ràng một cách chân chân thực thực thẳng thắn nói với anh.

Cô nhìn anh, khuôn mặt anh lạnh lùng đến giống như nham thạch cứng rắn, ánh sáng trong mắt đã thu lại thay vào đó là sự thâm trầm đáng sợ.

Cuối cùng, anh quay lưng lại, phá vỡ trầm mặc, "Em đi đi, lời tôi hứa hôm trước với em vẫn có hiệu lực. . . . . ."

Cô bước lùi về phía cửa, rồi sau đó xoay người, vành mắt ẩm ướt ngay sau đó cô cười nói, "Cám ơn anh vẫn đồng ý cho tôi gặp Ji Ae. . . . . . Hẹn gặp lại!"

Continue Reading

You'll Also Like

129K 11.7K 39
Cuộc trò chuyện vô tri của các tuyển thủ với nhau sau mỗi trận đấu ------ Truyện là sản phẩm của trí tưởng tượng Warning: OOC, delulu (?), textfic, c...
32.3K 3.1K 31
Fic vô tri Bối cảnh trường đại học Ooc, nói tục Đọc kỹ lưu ý trước khi vô fic nha mấy bồ iu
25.2K 3.7K 26
Short fic về ViewJune do 2 người này quá dưỡng thê 🫰🏻
31.9K 3.5K 30
fantom phát hiện, dạo gần đây tuyển thủ jiro cứ thích mặc đồ rộng quá mức. nhưng, có cái gì nhô ra dưới lớp áo thì phải... _d . 1k view: 22/4/2024