Unnie à! Có lẽ em đã yêu unni...

By chin__227

38.7K 1.3K 71

Chào các bạn. Mình không biết phải nói gì nữa. Mình là Queen's và rất thích MinYeon. Đây là lần đầu tiên mình... More

Giới thiệu
Part 1
Part 2
Part 4
Part 3
Part 6
Part 7
Part 8
Part 9
Part 10
Part 11
Part 12
Part 13
Part 14
Part 15
Part 16
Happy MinYeon Day 14/7
Part 17
Part 18
Part 19
Part 20
Part 21
Part 22
Part 23
Part 24
Part 25
Part 26
Part 27
Part 28: End
Bonus

Part 5

1.1K 54 0
By chin__227


Sau khi nó về đến nhà liền đi thẳng lên phòng khóa cửa lại nằm bệt lên giường nhìn lên trần nhà. Nó không biết tại sao lại tức giận như vậy nữa khi nhìn thấy cô cùng Fu ôm nhau nó như sắp nổ tung lên. Từ trước đến giờ dù nó cũng đối xử với cô như thế nào cô cũng không dám thân thiết với người khác mà luôn ở mình cũng không muốn chơi với ai vậy mà lần tên Fu kia chỉ mới gặp 1 ngày thôi mà đã ôm nhau rồi cô không còn quan tâm nó nữa sau.

"Mặc dù thường ngày tôi luôn tỏ ra lạnh lùng với cô nhưng cô có biết là tôi đã quan tâm cô như thế nào không hả? Hai năm trước lúc cô bị bệnh chính tôi đã nấu cháo cho cô ăn, cũng chính tôi đã mời bác sĩ đến để khám cho cô nhưng tôi không muốn cho cô biết nên đã nhờ quản gia bảo rằng là bà ấy làm. Tôi quan tâm đến cô như vậy chưa đủ sao hả Park Hyomin vậy mà hôm nay 1 người chỉ mới vừa gặp chưa được 1 ngày mà cô đã ôm người ta ngay trước mặt của tôi. Cô xem tôi là cái gì hả, là 1 con rối cho cô chơi sao. Chẳng lẽ cô ngốc đến nỗi không biết tôi luôn quan tâm tới cô sao hả PARK HYOMIN" nó lớn tiếng hét to và quăng mấy cái gối xuống đất. Nó chọi 2 ly nước trên bàn ra cửa thật mạnh làm 2 ly nước vỡ vụn không còn 1 mảnh

Vì mỗi phòng của Park đều sử dụng vật liệu cách âm với lại phòng của nó ở trên tầng 3 nên mọi người làm trong nhà của chẳng nghe thấy. Nó chưa bao h tức giận đến vậy cả kể cả cái ngày nó biết cô không phải là chị ruột nó nó rất tức giận nhưng chỉ 1 buổi rồi thôi chứ không tức giận nhiều đến như thế. Hyomin về nhà cũng đi thẳng lên phòng đóng sầm cửa lại. Cô để balo qua 1 bên nằm dài trên giường nhìn lên trần nhà.

"Ji Yeon à chẳng lẽ em ghét unnie đến mức như vậy sao. Unnie biết là em rất không thích unnie nhưng từ trước đến giờ dù em có ghét unnie đến thế nào cũng chưa bao giờ bỏ mặt unnie ở lại mà về trước. Unnie biết em không phải là loại người như vậy mà sao hôm nay em lại bỏ unnie mà về trước vậy Ji Yeon. Unnie đã làm gì sai sao? Nếu unnie đã làm gì khiến em tức giận thì em cứ chửi unnie đi thậm chí là đánh unnie cũng được nhưng em không được bỏ mặt unnie như vậy làm cho unnie buồn lắm biết không. Thật ra unnie rất thích em mà Ji Yeon sao em mãi không hiểu được unnie vậy" cô vừa nói vừa khóc, tim cô lúc này cũng rất đau.

Bà quản gia thấy sau khi 2 đứa về thì khuôn mặt ai cũng tỏ ra khó chịu bỏ ngay lên phòng mà không chào hỏi ai cả vì vậy bà rất lo cho 2 đứa liền lên phòng 2 đứa xem có chuyện gì đã xảy ra. Nhưng bà có nhấn chuông cách mấy cũng không có động tĩnh gì bà cũng hết cách quay xuống nhà đợi ông bà Park về thì báo cáo lại. Tại Park gia 21h đêm:

"A ông bà chủ về rồi thật là may quá" bà quản gia hớt ha hớt hải chay ra đón

"Có chuyện gì sao quản gia Shin" ông Park khó hiêu hỏi

"Dạ thưa ông bà chủ hôm nay thiếu gia và tiểu thư lạ lắm không biết có chuyên gì nữa. Từ lúc tan học về đến giờ thiếu gia và tiểu thư ai cũng buồn bã rồi bỏ lên phòng. Tôi có lên gọi nhưng không ai chịu trả lời tôi lo lắm ạ" quản gia mặt đầy lo lắng nói

"Ta biết rồi" ông Park sai cậu vệ sĩ lên gọi Ji và Min xuống

"Thưa ông bà chủ tôi đã gọi rất nhiều lần nhưng không ai chịu mở cửa ạ" cậu vệ sĩ nói

"Thôi được rồi, cậu có thể đi làm việc rồi" ông Park nói

"Vâng, thưa ông bà chủ tôi xin phép đi trước ạ"

"Không biết có chuyện gì xảy ra với chúng nó nữa, hôm nay cũng không có vệ sĩ đi theo sao tôi cảm thấy lo quá. Hay là mình và tôi lên phòng chúng nó xem sao" bà Park nói

"Được rồi, ta lên phòng chúng nó xem sao" Ông Park nói

Tại phòng Ji tiếng chung cửa vang lên bà Park dùng chiếc điện thoại không cách âm của phòng Ji nói vào trong:

"Ji à mau mở cửa cho umma appa ngay" bà Park nói

Ji bên trong nghe thấy rất không muốn ra nhưng cũng mệt mỏi bước ra

"Tối rồi umma và appa còn tìm con có việc gì không ạ? Hôm nay con đi học cảm thấy hơi mệt nên con muốn nghỉ ngơi sớm có gì mai nói được không ạ?" Ji nói 1 tràng

"Con có sao không, con và Min hôm nay 2 đứa có chuyện gì vậy?" bà Park hỏi

"Dạ không có gì đâu ạ, thôi con buồn ngủ quá con đi ngủ đây ạ. Chúc umma và appa ngủ ngon" nói rồi Ji đóng cửa lại ngay không kịp cho ông bà Park nói câu nào

"Cái đứa nhóc này hôm nay bị sao vậy không biết" bà Park thở dài nói

"Thôi ta qua phòng con bé Min xem sao" ông Park nói

Tại phòng Min lúc này tiếng chuông cửa vang lên Min mệt mỏi ra mở cửa

"Ơ con sao vậy Min sao đầu tóc hỏng hết vậy, mắt còn đỏ lên nữa con khóc sao?" bà Park hỏi

Dạ...dạ không có gì ạ tại con...con đang con đang xem phim TV ạ con vừa mới xem 1 bộ phim tình cảm phim đó rất cảm động nên con mới khóc ạ umma và appa đừng lo lắng ạ" Min lắp bắp trả lời

"Có thật là như vậy không hay con đang giấu chúng ta chuyện gì đấy?" ông Park nhìn vào Min nói

"Dạ đúng như vậy appa đừng lo cho con. Cũng tối rồi con còn phải chuẩn bị bài cho ngày mai nữa nên con vào phòng đây ạ"

"Thôi được rồi con vào chuẩn bị bài cho mai đi đừng thức khuya quá đấy nếu có chuyện gì thì cứ gọi cho umma và appa biết chưa?" ông Park nói

"Dạ con biết rồi ạ. Chúc umma và appa ngủ ngon" Min nói

"Ừ chúc con ngủ ngon" bà Park đáp

Nói rồi Min cũng đóng cửa phòng lại còn ông bà Park cũng về phòng với vẻ mặt khó hiểu. Chắc chắn là 2 đứa này đang giấu chuyện gì đây này. Về phần Ji và Min khi nói chuyện với ông bà Park xong cũng thay đồ rồi lên giường ngủ.

Buổi sáng tại Park gia:

"Chào buổi sáng tiểu thư, chúc tiểu thư 1 ngày mới tốt lành" bà quản gia nói

"Con chào quản gia ạ" Min đáp

"Cô chủ mau lại ăn cơm với ông bà chủ rồi còn đến trường ạ" quản gia nói

"Dạ con biết rồi ạ" Min đáp

"Min à mau lại đây ăn sáng đi con" bà Park từ bàn ăn nói vọng lại

Min nhanh chóng đến bàn ăn và nói"

"Thưa umma appa hôm nay con không đói đâu ạ 2 người cứ ăn trước đi có gì con sẽ ăn tại trường ạ" Không để ông bà Park hỏi Min nhanh chóng nói tiếp: "Tại vì hôm nay con có hẹn với bạn trong lớp là sẽ ăn sáng cùng nên con không thể thất hẹn được ạ"

"Được rồi nếu có hẹn thì hãy đi đừng nên thất hẹn không tốt đâu" ông Park nói

"Dạ con biết rồi ạ. Mà Ji Yeon đâu rồi ạ?" Min hỏi

"Thằng bé vẫn chưa chịu dậy nữa. Thôi con cứ đi trước đi lát nó Ji nó sẽ đến sau. Mà con cần vệ sĩ đi theo không?" bà Park hỏi

"Dạ không cần ạ con cũng lớn rồi có thể tự chăm sóc cho bản thân ạ umma và appa đừng lo cho con. Nếu vậy thì con chào umma appa con đi học đây ạ" Min cuối đầu chào ông bà Park

"Ừ vậy con đi học đi" bà Park nói

Nói rồi cô bước lên xe trong lòng thầm nghĩ Ji Yeon à mong em đừng giận chị nữa chin sẽ cố gắng hết sức mình để em có thể chấp nhận chị hãy chờ chị nhé. Và rồi chiếc xe cũng rời đi. Lúc này Ji từ trên lầu bước xuống.

"Ji à sao hôm nay con dậy trễ quá vậy?" bà Park hỏi

Nó không đáp

"Ji à umma đang nói chuyện với con đấy con bị làm sao vậy"

"À không umma con không sao, hôm nay con không ăn sáng đâu con đi học trước đây thưa umma và appa con đi" nói rồi Ji nhanh chóng rời khỏi và lên xe. Chiếc xe cũng đi mất hút. Ông bà Park không khỏi nhăn mặt "2 đứa này là đang có chuyện gì đang xảy ra với tụi nó vậy chứ" 2 ông bà nghĩ thầm.




Continue Reading

You'll Also Like

1.4M 41.4K 167
Tên khác: Thiên Y Phượng Cửu; Tuyệt sắc quyến rũ: Quỷ y chí tôn; Truyện tranh: Quỷ Y Phượng Cửu. Tác giả: Phượng Quỳnh. Edit: Emily Ton. ________ Nà...
76.7K 5.8K 42
nơi chỉ có chúng ta lck/lol written by: dreamer
77.6K 6.7K 38
"Tuyển thủ Oner, em chưa từng suy nghĩ đến việc sẽ yêu đương với 1 tuyển thủ" "Wooje à, Oner là 1 tuyển thủ, nhưng Moon Hyeonjun mới là người yêu em...