Nhóc Ôsin! Em là vợ tôi - Tin...

By Tinnamy

79.1K 3.6K 389

Tác giả: Tinna My Thể loại: Ngôn tình hiện đại, lãng mạn Tình trạng: Đang sáng tác Độ tuổi: [T] Tóm tắt truyệ... More

Chap 1
Chap 2
Chap 4: Cậu ơi! Đợi em
Chap 5
Chap 6
Chap 7
Chap 8: Mày có về không?
Chap 9: Tống cổ nó đi cho tôi!
Chap 10
Chap 11
Chap 12
Chap 13
Chap 14
Chap 15
Đôi lời tâm sự
Chap 16
Chap 17
Chap 18
Chap 19
Chap 20
Chap 21
Chap 22
Chap 23: Thổ lộ hay không đây?
Chap 24: Mẹ ơi, nó đi rồi!

Chap 3

4.3K 268 14
By Tinnamy

Cũng còn ba hôm nữa là bà Châu sang nước ngoài, còn cô, khi làm con gái nuôi thì bà cưng như trứng, không để cô thiệt thòi hay bị bắt nạt.

"Này bé mồ côi, cô lau nhà cho tôi đi! Tôi thấy hơi choáng mặt." Đó là tiếng của Phi.

Vì hôm bà Châu thông báo nhận cô làm con gái nuôi, Phi không có ở đó nên cô ta cứ tưởng Yum đã chính thức làm việc tại biệt thự và nằm dưới quyền cô ta.

Yum không nói gì, chỉ muốn làm một đứa bé ngoan trong mắt mọi người nên cô bé ngoan ngoãn cầm cây lau sàn lên và bắt đầu lau. Cái biệt thư nhà họ Châu to như vậy mà chỉ có mỗi một mình cô lau, mồ hôi nhễ nhãi trên trán chảy dọc xuống hai gò má, còn ả ta thì đứng ăn táo rồi vứt vỏ tùm lum nhà. Những việc đó Trân đã thấy, nhưng vì bà Châu nói cứ coi như không biết và không thấy gì đi, rồi bà sẽ có cách xử lý.

"Để chị phụ em!" Trân chạy lại lấy cây lau sàn từ tay nó.

"Này! Tôi đang ở đây mà cô làm gì vậy hả? Cô quên nguyên tắc của người hầu rồi sao?" Phi đứng phắt dậy quát nạt Trân.

"Dạ em nhớ chứ! Nhưng... cô bé mệt rồi..." Trân hơi rụt rè.

"Mày đọc lại điều 92 cho tao!" Khuôn mặt Phi đỏ bừng vì tức giận.

"Dạ... khi quản lý đang phạt cấp dưới thì người ngoài cuộc không được phép can thiệp vào, nếu can thiệp vào thì nhịn đói năm bữa." Trân nói, khuôn mặt cũng đỏ bừng vì tức giận.

Đây gọi là lấy quyền hạn uy hiếp người dưới cấp sao? Tôi mong cô sớm bị đuổi ra khỏi biệt thự này càng sớm càng tốt, không phải vì tôi ác mà vì bản chất của cô khiến người hiền lành cũng sẽ trở thành ác.

"Mày còn nhớ sao vẫn sen vào?" Phi trừng mắt nhìn Trân.

"Nhưng cô bé này là..." Trân cuối gằm mặt, nói.

"Chát..." Phi vung tay lên tát Trân một cái khiến cô bé chao đảo té vào xô nước bẩn.

Bà Châu đứng trên lầu, bà thấy tất cả nhưng bà muốn xem Trân có bảo vệ được cô trong hoàn cảnh này không? Nếu được thì bà yên tâm để cô bé ở lại biệt thự, còn không thì bà sẽ cho cô ra ngoại thành ở trong ngôi nhà khác.

"Sao chị lại đánh chị tôi?!" Cô thấy Trân ngã thì chạy vội lại đỡ.

"Á à! Bênh nhau nữa cơ đấy!" Cô ta cầm cây lau sàn, dơ lên cao và đập mạnh xuống nơi cô đứng.

"Yum, cẩn thận!!!" Trân quay đầu lại kịp thời và ôm cô trong lòng.

Cây gậy không nặng lắm nhưng nó đập trúng đầu Trân. Lần cô té cầu thang vẫn đang để lại xẹo và bác sĩ dặn dò không được để vật gì đập vào đầu, nếu không bệnh nhân sẽ đau đầu không thôi.

Trân ôm đầu quằn quại dưới sàn nhà, có ai biết cô đã chịu cảnh đau đến thấu xương này suốt ba tháng từ sau khi phẩu thuật. Cô luôn uống thuốc bác sĩ kê cho và đến bây giờ vẫn uống. Bà Châu hốt hoảng chạy vội xuống, bà ôm Trân vào lòng và ra lệnh cho quản gia mời bác sĩ về.

Cô ta đứng chân tay run lập cập, kiểu này mất việc rồi, mất việc như chơi rồi.

Bà Châu để quản gia ẳm Trân lên phòng mình đợi bác sĩ tới, bà cũng kêu cô lên phòng với Trân. Khẽ liếc ánh mắt sắc bén nhìn Phi, bà hất mặt lại phía ghế ở phòng khách ý bảo cô ta ngồi xuống nói chuyện.

"Cô biết lỗi của mình chưa?" Bà khẽ nhấp chén trà đã được chuẩn bị sẵn.

"Dạ... tôi có lỗi gì đâu bà chủ, tại cô ta mới vào mà lười nhác quá nên tôi..." Ả ta gân cổ lên cãi mà không biết bàn tay bà Châu đã nắm rất chặt cái chén trên tay.

"Vậy còn Trân? Con bé là người mới sao?!" Lần này bà hơi to tiếng một chút.

"Nó... nó là người cũ mà dám phạm nội quy nên tôi... tôi." Cô ta biết Trân là người bà chủ cưng chứ, nhưng trong lúc mất lí trí nên đã lỡ tay.

"Rầm!" Bà Châu đập mạnh tay xuống bàn khiến Phi giật nảy mình.

"Ta biết em trai cô bị bệnh và đang được điều trị trong bệnh viện đắt tiền và ta nghĩ cô rất cần công việc này, nhưng rất tiếc..." Bà Châu ung dung nói.

"Mẹ không được đuổi cô ta!" Kan từ đâu đi tới, dáng vẻ ung dung tay đút túi quần.

"Cậu... cậu chủ! Em... em... bà chủ... tôi." Cô ta ấp úng nói không nên lời.

Bà Châu khá giận khi con trai bà liên tục phá rối, từ bao giờ nó biết quan tâm đến người làm trong nhà thế này? Thật đúng là... chiều nó mãi đâm ra dạy hư cho nó mà. Vậy thì con bé Yum sẽ khổ khi không có mình ở đây! Chắc phải chuyển nó và Trân ra ngôi nhà ở ngoại thành thôi. Ngồi ngẫm nghĩ một hồi rồi bà đứng lên khi thấy ông bác sĩ bước ra khỏi phong Trân đang nằm.

"Con bé sao rồi bác sĩ?" Nét lo lắng hiện rõ trên khuôn mặt.

"Tôi đã tiêm thuốc ngủ cho cô bé rồi, khi cô bé tỉnh lại thì cho uống thuốc vào sẽ đỡ, ngoài ra không có gì đáng ngại. Tôi xin phép!" Bác sĩ nói xong rồi cuối đầu chào.

Bà Châu thở hắt ra một cái đầy mệt mỏi, bà quay qua ông quản gia, nói:

"Cho người dọn đồ của Trân và Yum vào vali cho tôi, bảo tài xế chờ trước cửa." Bà nói xong, khẽ đưa tay day day hai bên thái dương.

"Không phải nó là người hầu mới sao cậu chủ?" Phi hỏi nhỏ, vì lần nghe cô hầu kể là cậu ghét cô lắm.

"Sao mẹ lại đem nó đi? Không phải nói nó là em gái của con sao?" Cậu không trả lời Phi mà nhìn bà Châu hỏi qua chuyện khác.

Em gái? Như có dòng điện chạy qua, Phi khẽ rùng mình. Sao con đó lại là em gái của cậu chủ được? Chẳng phải nó là con nhỏ mồ côi sao? Bao nhiêu câu hỏi cứ bay lơ lửng trong đầu ả ta.

"Con chắc rằng để con bé ở đây ổn chứ?" Bà Châu quay lại hỏi con trai mình.

"Con sẽ ở lại làm osin cho con trai bác!" Cô từ phòng đi ra nói một câu chắc nịch. Lần này cô không gọi bà Châu là mẹ nữa.

"Yum... thôi được rồi! Mẹ mong con chăm sóc con bé hộ mẹ, được không Kan?" Bà hơi bất ngờ về cách xưng hô của cô.

"Nó là người hầu hay con?" Kan bỏ hai tay vào túi quần, nhìn mẹ mình.

Bà Châu đến choáng mặt với cậu ấm của bà, lúc đòi này lúc đòi kia, sao bà đỡ nỗi đây?

"Con chủ, nó tớ!" Bà trả lời bất mảng.

"Vậy chào em! Osin mới." Cậu nói xong, khẽ xoa đầu nó rồi bước lên phòng của mình.

"Hà My, con hãy trân trọng những gì mình đang có nhé! Mẹ sẽ luôn bên con, bảo vệ con. Mẹ yêu con!"

A/N: Mọi người vote và bình luận để mình có thêm động lực để viết nhé! Và truyện này mình chỉ mới đăng ở đây thôi, còn những trang khác thì mình không biết họ lấy đâu ra  ^^

Continue Reading

You'll Also Like

52.7K 4.5K 50
Ở đây chỉ có truyện HE. Bản dịch đã có sự cho phép của tác giả. Vui lòng không tái sử dụng bản dịch này dưới mọi hình thức. Link lofter của các tác g...
190K 7.4K 26
Tên truyện: Nuông Chiều Hán Việt: Kiều Sủng Tác giả: Xuân Nhập Trì Trì Editor: Bánh Bao (Dumpling312) Trình trạng: hoàn thành Số Chương: 18 chương +...
146K 16K 57
Khương Ngâm là người xuyên việt, nhiệm vụ là làm vật lót đường nhằm duy trì hoà bình cho thế giới, nhưng không biết vì sao mà... Công thụ chính trong...
225K 7.2K 21
Tác Giả : Băng Điểm Tình trạng bản gốc : Hoàn thành 📌Đam Mỹ | Song Tính | Sản Nhũ | NP | Ngây Thơ Bị Ngốc Thụ | Chủ Thụ | Hiện Đại | Tình Cảm.