TÙ YÊU - Lệ Ưu Đàm

By muphuthuyxauxa

1.1M 15.6K 165

Thể loại: hiện đại, cường thủ hào đoạt, sủng, sắc, HE. Edit: sweet_love Nguồn: cungquanghang.com More

Văn Án
CHƯƠNG 1
CHƯƠNG 2
CHƯƠNG 3 - 4
CHƯƠNG 5
CHƯƠNG 6 - 7: HOAN ÁI TRONG PHÒNG TRÀ
CHƯƠNG 8 - 9: ÁI DỤC TRIỀN MIÊN
CHƯƠNG 10: HẮN TRỞ LẠI
CHƯƠNG 11 - 12: CÔ KHÔNG THỂ RỜI BỎ TRÌNH CẢNH KHU
CHƯƠNG 13: CÔ VÀ TRÌNH CẢNH KHU NHẤT ĐỊNH CHỈ CÓ THỂ ĐI CÙNG HƯỚNG MÀ THÔI
CHƯƠNG 14: HÀNG XÓM LÀ ĐẠI HÙNG
CHƯƠNG 15 - 16 - 17: NGƯỜI HẮN YÊU ĐÃ LÂU
CHƯƠNG 18: NGÓN TAY SÂU HAY LÀ CỦA ANH SÂU?
CHƯƠNG 19: EM ĐÃ CHUẨN BỊ XONG RỒI
CHƯƠNG 20: XEM ANH ĐOẠT LẤY EM NHƯ THẾ NÀO
CHƯƠNG 21: CHÀNG TRAI THÔ LỖ TỪ ĐÂU TỚI
CHƯƠNG 22: BA ĐIỀU KIỆN
CHƯƠNG 23
CHƯƠNG 24: ĐỒNG NGHIỆP MỚI LÀ ĐẦU GẤU
CHƯƠNG 25 - 26 - 27: TRIỀN MIÊN TRÊN SÂN THỂ DỤC
CHƯƠNG 28: HẮN KHÔNG THỂ NUÔNG CHIỀU CÔ
CHƯƠNG 29: CÔ KHÔNG THỂ TIẾP TỤC CỰ TUYỆT
CHƯƠNG 30: BỆNH ĐỘC CHIẾM "QUỶ DỊ"
CHƯƠNG 31
CHƯƠNG 32: CHO DÙ LÀ GẤU CŨNG MUỐN TRANH GIÀNH CÙNG HOÀNG TỬ
CHƯƠNG 33: BẠN ĐẠI HÙNG TỨC GIẬN HẬU QUẢ RẤT NGHIÊM TRỌNG
CHƯƠNG 34: Ở TRONG LÒNG EM ANH NHẤT ĐỊNH SẼ QUAN TRỌNG HƠN ANH TA
CHƯƠNG 35: THIẾU CHÚT NỮA LIỀN MẤT KHỐNG CHẾ ĐẢ THƯƠNG CÔ
CHƯƠNG 36: HẮN LÀM SAO NỠ NGƯỢC CÔ
CHƯƠNG 37 - 38: ĐẠI HÙNG CUỒNG ÁO LÓT CÔNG CHÚA
CHƯƠNG 39 - 40: ANH MUỐN Ở CHUNG VỚI EM
CHƯƠNG 41: THẬT RA THÌ BI THƯƠNG TRỐNG VẮNG KHÔNG GÌ CÓ THỂ LẮP ĐẦY
CHƯƠNG 42: ĐẠI HÙNG DỊU DÀNG KHÔNG MUỐN NGƯỜI BIẾT
CHƯƠNG 43 - 44 - 45: TẮM UYÊN ƯƠNG
CHƯƠNG 46: PHÒNG TẮM ĐỘNG TÌNH HOAN ÁI TRIỀN MIÊN
CHƯƠNG 47: ANH CHỊU KHÔNG NỔI
CHƯƠNG 48: ANH MUỐN HUNG HĂNG CHIẾM GIỮ EM
CHƯƠNG 49: KHÔNG ĐƯỢC TIẾN VÀO QUÁ SÂU
CHƯƠNG 50: CỨ NHƯ VẬY LẠI KHÔNG RA ĐƯỢC
CHƯƠNG 51: NGOAN NGOÃN Ở LẠI BÊN CẠNH ANH
CHƯƠNG 52: CÓ VÀI NGƯỜI LÀ KHÔNG THỂ CÙNG CHUNG SỐNG
CHƯƠNG 53: ANH SẼ KHÔNG ĐỂ CHO EM RỜI KHỎI ANH
CHƯƠNG 54: AI CŨNG KHÔNG PHẢI LÀ NƠI CÔ DỪNG CHÂN
CHƯƠNG 55: CHÚNG TA THẬT SỰ KHÔNG THỂ TRỞ VỀ NHƯ TRƯỚC ĐƯỢC SAO?
CHƯƠNG 56: HẮN CÔ VÀ ANH TA
CHƯƠNG 57: LÒNG CỦA MÌNH CÔ CŨNG NHÌN KHÔNG THẤU
CHƯƠNG 58 - 59: NGƯỜI NÀO ĐÓ TƯƠNG ĐỐI ĐÓI
CHƯƠNG 60: BỊ GẤU ĐÙA GIỠN
CHƯƠNG 61 - 62: TÌNH ĐỊCH ĐẦU TIÊN TRONG TRƯỜNG CỦA GẤU LỚN
CHƯƠNG 63: CƠM NƯỚC XONG VẬN ĐỘNG CÓ LỢI CHO THÂN THỂ KHỎE MẠNH
CHƯƠNG 64: TỐC ĐỘ GẤU CỞI QUẦN ÁO NGƯỜI KHÁC CÀNG NGÀY CÀNG NHANH
CHƯƠNG 65: TÙY THỜI TÙY CHỖ GẤU ĐỘNG DỤC
CHƯƠNG 66: ĐẠI HÙNG CÓ NGƯỜI ĐẾN RỒI
CHƯƠNG 67 - 68: BỊ NGƯỜI KHÁC NGHE LÉN QUA CÁNH CỬA
CHƯƠNG 69: EM YÊU EM CHẠY ĐI ĐÂU
CHƯƠNG 70: CHUYỂN VÀO ĐÂY? ĐÙA GÌ VẬY?
CHƯƠNG 71 - 72: THẬT RA LÀ THẬT RA LÀ ANH CHỌC EM THÔI
CHƯƠNG 73: ANH SẼ VĨNH VIỄN Ở CÙNG EM
CHƯƠNG 74: EM THÍCH ANH CÓ ĐÚNG HAY KHÔNG?
CHƯƠNG 75 - 76: TÔI THẬT SỰ THÍCH ANH SAO?
CHƯƠNG 77: ĐÀN ÔNG TỐT NHƯ ANH EM ĐI NƠI NÀO CŨNG KHÔNG TÌM ĐƯỢC NHA
CHƯƠNG 78: THẬT RA TRƯỜNG HỌC LÀ MỘT NƠI NÓI CHUYỆN YÊU ĐƯƠNG RẤT TỐT
CHƯƠNG 79 - 80 - 81: ÍT ĐỂ Ý ĐẾN NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA ÔNG ĐI
CHƯƠNG 82: TÔI ĐÃ CÓ BẠN TRAI
CHƯƠNG 83: ANH BIẾT NGAY LÀ EM CŨNG YÊU THÍCH ANH
CHƯƠNG 84: CHÚNG TA VĨNH VIỄN PHẢI Ở CHUNG MỘT CHỖ
CHƯƠNG 85: ĐƠN PHƯƠNG KHÔNG BẰNG HAI NGƯỜI CÙNG YÊU NHAU
CHƯƠNG 86: LẦN ĐẦU TIÊN THỂ XÁC VÀ LINH HỒN HÒA LÀM MỘT
CHƯƠNG 87: ANH LIỀN Ở TRONG LẠI THÂN THỂ EM
CHƯƠNG 88: EM KHÔNG MUỐN SINH CON CỦA ANH PHẢI KHÔNG?
CHƯƠNG 89: GIAI NHÂN VÀ QUÁI VẬT
CHƯƠNG 90: AI CŨNG CÓ MỘT VÀI NGƯỜI BẠN KHÔNG HỌC THỨC
CHƯƠNG 91 - 92: GẤU SINH NHẬT VUI VẺ
CHƯƠNG 93: CHỖ HIỂM CỦA GẤU
CHƯƠNG 95: CHỊ DÂU BIẾT CHÚNG TA LÀM GÌ SAO
CHƯƠNG 96: DẬP LỬA QUAN TRỌNG HƠN
CHƯƠNG 97 - 98 - 99: QUÀ SINH NHẬT
CHƯƠNG 100: MƯỢN DANH MÁT XA MUỐN TÍNH CHUYỆN BẤT CHÍNH
CHƯƠNG 101: LẠI DÁM LÉN CƯỜI HẮN
CHƯƠNG 102: CUỐI CÙNG CŨNG BIẾT HẮN TỐT VỚI CÔ
CHƯƠNG 103 - 104: BÍ MẬT BÊN TRONG ALBUM HÌNH
CHƯƠNG 105: CÓ LÀM HAY KHÔNG ĐÂY LÀ MỘT VẤN ĐỀ
CHƯƠNG 106: CHUẨN BỊ ĐI HẸN HÒ
CHƯƠNG 107: CUỘC SỐNG TRÀN ĐẦY BI KỊCH CỦA ĐẠI HÙNG
CHƯƠNG 108: NGỒI XE BUÝT CŨNG LÀ MỘT MÔN HỌC VẤN
CHƯƠNG 109: GẤU DÃ MAN
CHƯƠNG 110: GẤU GIỞ TRÒ LƯU MANH
CHƯƠNG 111: PHIM KINH DỊ DẪN TỚI HIỂU LẦM
CHƯƠNG 112: DỜI ĐI SỰ CHÚ Ý LÀ BIỆN PHÁP TỐT NHẤT
CHƯƠNG 113: TRONG BÓNG TỐI RẠP CHIẾU PHIM
CHƯƠNG 114: MỘT MÌNH CHIẾN ĐẤU HĂNG HÁI SAO BẰNG HAI NGƯỜI SÓNG VAI ẤM ÁP
CHƯƠNG 115: TRÊN ĐƯỜNG ĐI GẶP TÌNH ĐỊCH THỨ HAI
CHƯƠNG 116: CÔNG CHÚA KHÔNG PHÁT UY NGƯƠI CHO TA LÀ NỮ BỘC
CHƯƠNG 117: ĐẠI HÙNG CŨNG NHỚ NHÀ
CHƯƠNG 118: CON RỂ DỰ ĐỊNH CỦA TANG GIA
CHƯƠNG 119: TỐT HƠN NỮA CŨNG KHÔNG PHẢI GẤU CỦA CÔ
CHƯƠNG 120: CÓ VÀI VIỆC ĐÃ BỎ LỠ THÌ KHÔNG THỂ QUAY LẠI TỪ ĐẦU
CHƯƠNG 121: CÙNG ANH VỀ NHÀ
CHƯƠNG 122: CHÚNG TA CÙNG NHAU VỀ NHÀ TRỞ VỀ NHÀ CỦA ANH
CHƯƠNG 123: CẤM DỤC QUẢ NHIÊN KHÔNG NHÂN ĐẠO
CHƯƠNG 124: TỪ BIỆT BẢY NĂM (THƯỢNG)
CHƯƠNG 125: TỪ BIỆT BẢY NĂM (HẠ)
CHƯƠNG 126: CON KHÔNG PHẢI ĐÃ CHẾT RỒI SAO
CHƯƠNG 127: CÓ LÚC TRẦM MẶT MỚI LÀ SỰ TRẢ LỜI TỐT NHẤT
CHƯƠNG 128: ĐỨA BÉ LÀ MẤU CHỐT TRONG VIỆC MUỐN LẤY ĐƯỢC VỢ
CHƯƠNG 129: LEN LÉN MỚI CÓ TÌNH THÚ (THƯỢNG)
CHƯƠNG 130: LEN LÉN MỚI CÓ TÌNH THÚ (HẠ)
CHƯƠNG 131: THÂN THỂ CÙNG TÂM TƯƠNG THÔNG LẪN NHAU (H)
CHƯƠNG 132: NGUYÊN NHÂN KHÔNG THỂ CÓ ĐỨA BÉ
CHƯƠNG 133: Ở TRONG NƯỚC CÓ THỂ DỄ DÀNG HƠN MỘT CHÚT (H)
CHƯƠNG 134: ĐỪNG ĐI VÀO MÀ (H)
CHƯƠNG 135: VẬY ANH NHANH LÊN MỘT CHÚT!
CHƯƠNG 136: TÌNH ĐỊCH CHỖ NÀO CŨNG CÓ
CHƯƠNG 137: HÁI DÂU TÂY CŨNG CÓ THỂ NÓI CHUYỆN YÊU ĐƯƠNG
CHƯƠNG 138: CÔNG CHÚA EM GHEN
CHƯƠNG 139: KHÔNG THỂ ĐỂ CHO ĐẠI HÙNG RA ÁNH SÁNG
CHƯƠNG 140: ĐÊM CHIA LY
CHƯƠNG 141: BỊ ĐƯA VÀO MIỆNG HỔ
CHƯƠNG 142: RỐT CUỘC HỌC ĐƯỢC KIÊN CƯỜNG
CHƯƠNG 143: ANH TỚI DẪN EM ĐI
CHƯƠNG 144: ANH NHỚ PHẢI ĐẾN ĐÓN EM
CHƯƠNG 145: BÁO TRƯỚC
CHƯƠNG 146: NGƯỜI NÓI KHÔNG THỂ Ở CÙNG NHAU RỐT CUỘC LÀ AI
CHƯƠNG 147: BÍ MẬT VĨNH VIỄN CŨNG KHÔNG THỂ NÓI RA NGOÀI
CHƯƠNG 148: NẾU NHƯ ĐẠI HÙNG KHÔNG QUAN TÂM CÔ (H)
CHƯƠNG 149: CHỈ CÓ TRÌNH CẢNH KHU THÍCH HỢP VỚI TANG VÃN CÁCH NHẤT
CHƯƠNG 150: ANH RẤT NHỚ EM
CHƯƠNG 151: EM CUỐI CÙNG SẼ VỀ ĐẾN BÊN CẠNH ANH
CHƯƠNG 152: CHỖ NÀY CỦA EM THẬT NHẠY CẢM (H)
CHƯƠNG 153: ANH KHÔNG VÀO ĐƯỢC SẼ CHẾT ĐÓ (H)
CHƯƠNG 154: HẮN KHÔNG THƯƠNG CÔ THÌ CÒN CÓ THỂ THƯƠNG AI (H)
CHƯƠNG 155: ÁO LÓT LẠI BỊ TRỘM ĐI
CHƯƠNG 156: XIN QUÂN VÀO ÚNG (THƯỢNG)
CHƯƠNG 157: XIN QUÂN VÀO ÚNG (HẠ)
CHƯƠNG 158: AI CŨNG KHÔNG CỨU ĐƯỢC HÙNG THẦN GIAI
CHƯƠNG 159: LỰA CHỌN GIỮA BA VÀ NGƯỜI YÊU
CHƯƠNG 160: CƠ HỘI LÀ DO MÌNH TẠO RA
CHƯƠNG 162: CƠ HỘI THUYẾT PHỤC CUỐI CÙNG
CHƯƠNG 162: CÔ CÓ EM BÉ?!
CHƯƠNG 163: TUYỆT ĐỐI KHÔNG THỂ ĐỂ TRÌNH CẢNH KHU BIẾT
CHƯƠNG 164: KHÔNG CHIẾM ĐƯỢC TÂM THÌ CŨNG PHẢI LẤY ĐƯỢC NGƯỜI
CHƯƠNG 165: CON NÓI ĐỨA BÉ NÀY LÀ CỦA AI?
CHƯƠNG 166: CẬU LÀ CÁI TÊN TỘI PHẠM CƯỠNG GIAN KIA
CHƯƠNG 167: CỨU VÃN DƯ ÂM
CHƯƠNG 168: CHÂN TƯỚNG (THƯỢNG)
CHƯƠNG 169: CHÂN TƯỚNG (TRUNG)
CHƯƠNG 170: CHÂN TƯỚNG (HẠ)
CHƯƠNG 171: KÉO MÀN HẠNH PHÚC
CHƯƠNG 172: TRÊN SÁCH NÓI
CHƯƠNG 173: ĐÀN ÔNG KHÔNG THỂ NGHẸN
CHƯƠNG 174: TRONG THỜI GIAN MANG THAI PHỤ NỮ CÒN MÊ NGƯỜI HƠN (H)
CHƯƠNG 175: VỊ SỮA TƯƠI (THƯỢNG) (H)
CHƯƠNG 176: VỊ SỮA TƯƠI (HẠ) (H)
CHƯƠNG 177: HẮN VĨNH VIỄN SẼ KHÔNG TỔN THƯƠNG CÔ (H)
CHƯƠNG 178: CÔNG CHÚA CŨNG CÓ TÌNH ĐỊCH (THƯỢNG)
CHƯƠNG 179: CÔNG CHÚA CŨNG CÓ TÌNH ĐỊCH (HẠ)
CHƯƠNG 180: CHIẾN TRANH VỚI BA VỢ (THƯỢNG)
CHƯƠNG 181: CHIẾN TRANH VỚI BA VỢ (HẠ)
CHƯƠNG 182: KHÔNG PHẢI BA MUỐN TRẢI GIƯỜNG SAO
CHƯƠNG 183: BỊ NGƯỜI CỦA TANG GIA ĂN QUỊT
CHƯƠNG 184: CHUYỆN HỐI HẬN NHẤT TRONG CUỘC ĐỜI CỦA GẤU
CHƯƠNG 185: CÁI ĐƯỢC GỌI LÀ SÓNG GIÓ
CHƯƠNG 186: BỘ NGỰC PHIỀN NÃO
CHƯƠNG 187: AI CŨNG ĐỪNG NGHĨ CÓ THỂ TRANH GIÀNH VỚI HẮN
CHƯƠNG 188: MỜI NGƯỜI BẢO MẪU NHƯ THẾ NÀO (H)
CHƯƠNG 189: BÁNH BAO CÙNG BÀI THI
CHƯƠNG 190: HẠNH PHÚC (HOÀN)
CHƯƠNG 191: PHIÊN NGOẠI 1
CHƯƠNG 192: PHIÊN NGOẠI 2
CHƯƠNG 193: PHIÊN NGOẠI 3: LẦN ĐẦU GẶP NHAU
CHƯƠNG 194: PHIÊN NGOẠI 4: GHEN TỴ LÀ VÌ YÊU (THƯỢNG)
CHƯƠNG 195: PHIÊN NGOẠI 5: THOÁT ĐI
CHƯƠNG 196: PHIÊN NGOẠI 6
CHƯƠNG 197: PHIÊN NGOẠI 7: TỚI TRỄ TÍNH SỔ SAU

CHƯƠNG 94: THẾ GIỚI CỦA HAI NGƯỜI BỊ QUẤY RẦY

4.1K 61 0
By muphuthuyxauxa

Cho đến khi Tang Vãn Cách làm xong, muốn tự mình đem phần thịt bò đem lên bàn cơm, Hùng Thần Giai vẫn ở trong trạng thái khiếp sợ cực độ như cũ, hắn một tay cầm bọt biển, một tay cầm cái đĩa, trên mặt vẫn tràn đầy khiếp sợ.
Gắp một miếng thịt bò để nguội một chút, bỏ tương ớt lên, sau đó đưa vào cái miệng vẫn há to đến nỗi con ruồi cũng có thể bay vô của bạn Gấu nào đó, Tang Vãn Cách xoay người trở về nấu canh, không muốn nhìn cái bộ dạng ngốc nghếch của Hùng Thần Giai nữa — nếu cứ nhìn cô sẽ có một loại ảo giác, chính mình động lòng với động vật chứ không phải con người.
Cô vừa múc một muỗng canh định nếm thử mùi vị, bất thình lình từ phía sau có một bàn tay lớn ôm lấy eo cô, dọa cô giật cả mình, nếu không phải sợ canh trên tay vung vẩy ra ngoài, cô chắc đã không thể trụ vững được rồi. Khuôn mặt nhỏ nhắn nhất thời hiện lên một tầng bất đắc dĩ, muốn quay đầu lại nhìn thì bị cái đầu lớn của bạn Gấu nào đó ngăn trở, cô không thể làm gì khác hơn là cố nghiêng đầu hỏi, "Sao vậy?" Chỉ có thể nhìn thấy đầu tóc đen của hắn cô cũng đã cố hết sức lắm rồi.
"....... Không có gì." Hùng Thần Giai ôm cô một lúc lâu rồi mới buồn nói một câu, sau đó lại quay người trở về rửa dĩa tiếp, không chịu nhìn Tang Vãn Cách nữa.
Tang Vãn Cách có chút không hiểu, nhưng khi cô bắt gặp bạn Gấu nào đó đang len lén cầm ống tay lau khóe mắt thì đột nhiên cô thật muốn cười — cô nghĩ, cô biết nguyên nhân rồi.
Đầu gấu này cũng có lúc rất cảm tính!
Hai người làm quả nhiên là nhanh hơn rất nhiều so với một người, tốc độ nấu ăn của Hùng Thần Giai vừa nhanh lại vừa tốt, làm Tang Vãn Cách sững sờ cả buổi. Dĩ nhiên, đối với tài nấu ăn của Tang Vãn Cách, Hùng Thần Giai cũng rất ngạc nhiên và vô cùng sùng bái. Bởi vì tài nấu nướng của hắn lúc mới bắt đầu tập nấu, hoàn toàn không phải làm cho người ta ăn, mà là dự vào từng bước từng bước luyện tập từ từ mới đạt tới tài nghệ như hôm nay — trước đây, ngay cả hắn cũng đếm không hết mình đã từng phá hủy bao nhiêu phòng bếp, lãng phí hết bao nhiêu nguyên liệu, cộng thêm mấy lần nổ lớn...... Nhưng Tang Vãn Cách và hắn hoàn toàn khác nhau, cô căn bản là một thiên tài! Cho dù cô chưa từng nấu ăn, chỉ cần hắn nói những bước thực hiện, cô lập tức có thể làm ra món đó, và mùi vị cũng rất giống hắn nói, điểm này làm Hùng Thần Giai vô cùng rối rắm. Hắn luôn luôn muốn nấu cho cô nhiều món ăn đông tây, nhưng bây giờ cô bắt đầu vào phòng bếp được rồi, chẳng lẽ một chút mong ước nhỏ nhoi của hắn cũng bị giết chết từ trong trứng một cách tàn khốc như vậy sao?!
Lập tức trong lòng hắn hạ xuống một quyết định quan trọng: về sau nhất quyết không cho Tang Vãn Cách xuống bếp nữa, bất kể cô đồng ý hay không cũng vậy!
Món ăn do bọn họ làm, cũng không phải bắt bọn họ bưng ra luôn chứ?!
Hùng Thần Giai lập tức quay về phía phòng khách rống to một tiếng, mấy cái tên gia khỏa ăn chùa uống chùa kia quả nhiên từng người một tập tức nhanh chóng đi vào, cả đám liền thấy ánh mắt hắn có ý bảo bọn họ hãy khéo léo bưng món ăn ra ngoài, Dương Ngạo và Giản Phồn không an phận, thậm chí còn len lén đưa tay bốc một miếng thịt bỏ vào miệng. Vì đề phòng không bị Hùng Thần Giai bắt được, bọn họ vừa ăn vừa lui về phía sau vụng trộm dò xét.
Nhưng người tính không bằng trời tính, bọn họ vừa mới quay đầu đi đã nhìn thấy vẻ mặt hung thần ác sát như muốn giết người của Hùng Thần Giai, vừa bị giày vò vừa bị nhìn, miếng thịt nghẹn trong cổ họng, lại không thể phun ra, hai người không thể làm gì khác hơn, nhịn đến xanh cả mặt mày, sống chết cũng không dám uống nước, vừa phải ngẩng đầu nhìn thẳng mắt Hùng Thần Giai, trong lòng hai người đều lớn tiếng cầu nguyện, hy vọng sẽ không phải chịu sự trừng phạt đau khổ nào.
Nhưng ý tưởng này rất nhanh liền bị hai người ném đến tận sau ót, chỉ cần nhìn thấy bộ dạn đáng kinh ngạc của lão đại nhà mình khi ở trước mặt chị dâu, bọn họ cảm thấy cho dù bị giáo huấn thì cũng không là cái gì cả!
Ly thủy tinh màu hoàng kim trong suốt được rót đầy rượu, không biết là trong bốn người người nào mang tới ba chai rượu dinh dưỡng, tóm lại trên bàn đầy ly, mỗi ly đều rót đầy rượu, Dương Ngạo vô cùng hào sảng ngửa đầu nốc cạn một ly, sau đó tiêu sái lấy mu bàn tay lau miệng một cái: "Thoải mái!"
Ba người kia cũng rốt rít giơ chén lên muốn uống rượu, Tang Vãn Cách chỉ nhàn nhạt liếc nhìn bọn hắn, không lên tiếng, nhưng khi Hùng Thần Giai cũng giơ ly rượu lên thì cô liền có ý kiến: "Mọi người.......Đều muốn uống sao?"
"Đúng ạ!" Năm người trăm miệng một lời, mười con mắt đồng loạt nhìn vào người cô, không hiểu tại sao cô lại hỏi vậy.
"Mọi người đều tự lái xe tới sao?" Tang Vãn Cách lại hỏi.
"Đúng ạ!" Tần Thông hớp một ngụm, gật đầu một cái, "Lão Tam lái xe jeep, mấy người chúng em cùng đi."
Tang Vãn Cách mím mím cánh môi thủy nhuận, con người tràn ngập ba quang nhìn về phía ly rượu, cô ngại ngùng mở miệng nói chuyện tiếp, Hùng Thần Giai một hớp cũng không dám uống: "Vậy các anh đều uống rượu thì lát nữa ai sẽ lái xe đây? Hay là để anh ấy (edit: anh gấu đấy ạ) tiễn các anh về?" Ngụ ý là phải có một người không đụng tới rượu.
Lời vừa nói ra, năm người đàn ông cao to nhất thời toàn bộ đều cứng đờ.
Cô là một cô giáo, có thiên chức giáo dục nhân dân nên cô lại tiếp tục nghiêm túc nói: "Hiện tại giao thông tuần tra rất chặt chẽ, ngộ nhỡ bị cảnh sát giao thông thấy, mà mọi người ai cũng uống rượu như vầy...... hậu quả chắc không cần phải nói ra?"
Nhưng nếu không được uống rượu như cô nói, vậy sinh nhật này tổ chức còn có ý nghĩa gì nữa?!
Bốn người đàn ông muốn lên tiếng kháng nghị, lại bị Hùng Thần Giai hung thần ác sát nhìn lên không người nào dám mở miệng, không thể làm gì khác hơn là đành ủy khuất buông ly xuống, trơ mắt nhín rượu bia yêu thích cách mình càng ngày càng xa. Trong bốn đôi mắt đầu tràn đầy cầu xin thương xót, giống như là chú cún nhỏ trơ mắt nhìn chủ nhân đem toàn bộ tô xương của mình bưng đi chỗ khác vậy.
Đàn ông có mấy ai không uống rượu? Đã vậy ôm nay còn là ngày đặc biệt như vậy, Tang Vãn Cách cũng cảm thấy mình hơi quá đáng rồi, nhưng cô từ nhỏ đến lớn được giáo dục đạo đức an toàn là hàng đầu nên bắt cô trơ mắt nhìn họ say rượu lái xe cô không chịu được, nhưng nhìn mấy người đàn ông cao lớn trước mặt rối rít lộ ra bộ dáng đáng thương kia, không nhịn được nghĩ đến mấy chú cún nhỏ lang thang bị bỏ ở ven đường, tâm tình liền thay đổi lộ ra chút đồng tình: "Các anh uống một ít cũng được..."
Câu còn chưa nói hết đã nghe thấy một loạt tiếng vang dội "Cám ơn chị dâu!", sau đó mấy bàn tay liền đồng loạt đưa ra bắt lấy cái ly phóng khoáng uống một hơi cạn sạch.
Tang Vãn Cách lắc đầu, cầm đĩa nhỏ để xuống trước mặt Hùng Thần Giai, gắp chút rau cải cho hắn rồi dùng ánh mắt ý bảo hắn ăn đi.
Người kia quả nhiên rất ngoan ngoãn nghe lời, đôi mắt tròn vo đen láy nháy mắt nhìn cô, lúc này cô mới hài lòng mỉm cười, nhìn về phía mấy người chỉ lo cạn chén uống rượu mà không thèm động đũa kia nói: "Trong nhà còn có phòng khách, mọi người cũng có thể ngủ lại một đêm." Uống ít một chút cũng là uống, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, không lái xe thì tốt hơn.
Hùng Thần Giai nghe vậy liền sững sờ đứng hình tại chỗ, hắn còn tưởng rằng tối nay hôm nay sẽ có tiết mục gì đặc biệt nữa! Được rồi, coi như không có tiết mục đặc biệt thì thôi, nhưng đêm nay triền miên cũng không thể thiếu được chứ? Vậy mà bây giờ thế này, mấy thằng nhóc này tuyệt đối sẽ không an phận ngủ đâu, coi như hiệu quả cách âm trong phòng có khá đi chăng nữa, bọn nó cũng có thể rình coi!
Chẳng lẽ...... Hắn khó có được một lần sinh nhật vui vẻ như vậy, lại để một câu của công chúa phá hỏng sao? Cô không biết rằng dù hiện tại hắn được uống thoải mái hơn nữa, thì cũng không bằng buổi tối cùng cô ở trên giường dây dưa lăn lộn‼
"Công chúa, bọn họ có thể thuê xe trở về!" Vì đảm bảo lợi ích thiết thực của mình, Hùng Thần Giai lập tức nghĩ ra biện pháp, đồng thời sử dụng ánh mắt uy hiếp đám anh em: không cho phép ở lại!
Nhưng ai biết được mấy tên gia khỏa kia giống như đã ăn gan hùm mật gấu, lại dám cùng nhau lắc đầu với hắn!

Continue Reading

You'll Also Like

136K 2.3K 70
Số hiệu này theo anh cả một đời, nay thuộc về em, và anh cũng thuộc về em Edit: Nguyễn Hạ Lan
82.5K 1.4K 106
🍭 Tác giả : Thánh Yêu 🍭 Độ dài : 106 chương 🍭 Thể loại : Ngôn tình, hiện đại, hào môn, cường thủ hào đoạt, bad boy, ngược, HE. 🍭 Nguồn : ngucanh...
82.7K 1.1K 10
Tác giả:Diệp Tình Thể loại:Ngôn Tình Nguồn:Cung Quảng Hằng Trạng thái:Full Những cô nàng thư ký bốc lửa bên cạnh những anh chàng giám đốc t...
217K 3.4K 28
Thể loại: He, sủng, sắc(18+) Thời tiết cuối đông không khí về khuya khá lạnh,nhưng trong căn phòng ngủ sang trọng thì hơi lạnh đã được lấn áp bởi hơi...