[HOÀN] Hứa Hẹn Một Đời Không...

By ThuyTichThanhThanh

427K 26.7K 1.8K

<ĐANG BETA LẠI> Tên gốc: Trọng sinh chi làm cái tiểu nông dân Tác giả: Tử Sắc Mộc Ốc Edit + Beta: Thuỷ... More

Review và Đặt gạch
:.:QUYỂN 1: TRỌNG SINH:.: 001
002
003
004
005
006
007
008
009
010
011
012
013
014
015
016
017
018
019
020
021
022
023
024
025
026
027
028
029
030
031
032
033. Nếu như sủng ái là một loại yêu
034
035
036
037
038
039
040
041
042
043
044
045
046
047
048
049
050
051
052
053
054
055
056
057
058
059
060
061
062
063
064
065
066
067
068
069
070
071
072
073
074
075
076
077
078
079
080
081
082
083
084
085
086. TÔI YÊU EM
087
088
089
090
091
092
093
094
095
096
097
:.: QUYỂN 2: HỨA HẸN MỘT ĐỜI KHÔNG HỐI TIẾC:.: 098
099
100
101
102
103
104
105
106
107
108
109
110
111
112
113
114
115
116
117
118
119
120
121
122
123
124
125
126
127
128
129
130
131
132
133
134
136
137
138
139
:.: QUYỂN 3: KIẾP SAU, CHÚNG TA LẠI YÊU THÊM MỘT ĐỜI ĐƯỢC KHÔNG? :.: 140
141
142
143
144
145
146
147
148
149
150
151
152
153
154
155
156
157
158
159
160. TRÁI TIM EM ĐANG VÌ ANH MÀ ĐẬP
161
162
163. ANH LÀ NGƯỜI MÀ VẬN MỆNH ĐÃ CHÚ ĐỊNH CHO EM
164. TÔI THỪA NHẬN, TÔI YÊU EM
165. ĐỢI TỚI NGÀY ANH YÊU EM HƠN SINH MỆNH...
166. YÊU EM LÀ ĐIỀU KHIẾN ANH PHẢI KIÊU NGẠO
167. BỞI VÌ ANH MUỐN THẤY EM TỎA SÁNG
168
169
170
171
172
173
174
175
176
177
178. TOÀN VĂN HOÀN

135

500 17 1
By ThuyTichThanhThanh

Trans: Thuỷ Tích

"Lại xảy ra chuyện gì sao?" Sơ Lam Phong thấy sắc mặt của Lý Tân Hạo không được vui.

"Là Lý Khải Phi, lúc trưa anh nói cho em biết người phía sau bài viết nói xấu em trên diễn đàn là cậu ta, em đã đấm cậu ta ba cái, vừa rồi Thu Ngụy mới gọi điện nói cho em biết Lý Khải Phi được đến bệnh viện rồi." Lý Tân Hạo nói, "Bảo là chảy máu gì đó, chắc em không đánh cậu ta tới chấn thương bên trong chứ?"

"Không sao." Sơ Lam Phong xoa đầu cậu, "Đừng lo lắng."

Lý Tân Hạo bật cười: "Có anh, đương nhiên không có chuyện gì cần em lo lắng cả." Cậu chỉ thấy Lý Khải Phi quá phiền phức thôi. Mà Lý Tân Hạo là người sợ phiền, mấy năm nay cậu đã quen nhàn rỗi, lúc không có việc gì chỉ nằm ở nhà. Chuyện Lý Khải Phi lần này khiến cậu thấy bực bội kinh khủng.

Tám giờ tối, fan trung thành đáng yêu thật ra là thư ký của Sơ Lam Phong đúng giờ công bố tên của kẻ bịa đặt: Lý Khải Phi, lớp y học lâm sàng 3, Học viện y học Đại học Quốc gia.

Không thể trách Sơ Lam Phong quá tàn nhẫn. Lý Khải Phi đăng bài trên diễn đàn giáo dục đồng nghĩa với việc muốn cả nước ăn sống Lý Tân Hạo, Sơ Lam Phong làm vậy chỉ muốn ăn miếng trả miếng mà thôi.

Bài viết này vốn đã lôi kéo sự chú ý của cả nước, thậm chí các nhà đài lớn đều đang theo dõi phần tiếp sau của câu chuyện. Mà fan trung thành vừa công bố tên của người nọ lên, trong Đại học Quốc gia đã trở nên sôi trào.

Nhất là các sinh viên lớp y học lâm sàng 3 trên diễn đàn. Mẹ ơi, hóa ra là Lý Khải Phi.

Lý Tân Hạo vừa nhìn xem các bình luận hồi đáp như muốn nổ tung trên diễn đàn, vừa trên Q nói chuyện phiếm với Lý Tân Long và Lý Linh Linh. Trò chuyện trong nhóm gia đình.

Đương nhiên ba mẹ Lý không biết chuyện này, họ vốn không quan tâm tới tác giả nổi tiếng gì đó.

Lý Tân Hạo làm cho Lý Tân Long và Lý Linh Linh yên tâm rồi mới tiếp tục chú ý diễn đàn.

Thân phận thật sự của kẻ sau màn vừa được công bố, trong phần bình luận có rất nhiều người chỉ trích Lý Khải Phi, cũng có người làm 'thánh mẫu', cho rằng Fan trung thành không nên công bố tên người ta ra như vậy, đó là riêng tư cá nhân. Vì thế, mấy thánh mẫu này lập tức bị công kích.

Chuyện này vốn là Lý Khải Phi sai trước.

Tuy nhiên vào lúc ban đêm, chuyện Lý Khải Phi bị đưa đi bệnh viện lúc chiều cũng bị lôi lên. Nói là hắn ta bị chảy máu rất nhiều nằm trước cửa phòng, sau khi được phát hiện đã đưa đi bệnh viện rồi.

Sau đó đủ loại phiên bản về cấp cứu cũng xuất hiện.

Bởi vì vậy, đêm hôm đó giới truyền thông cũng đến bệnh viện gác đêm. Vì buổi tối không thể làm phiền bệnh hân cho nên họ ở trước cửa phòng bệnh chờ đến ban ngày để giành bài độc quyền.

Trên trang đầu báo chí sáng ngày hôm sau chính là chuyện về Lý Tân Hạo và Lý Khải Phi. Có tòa soạn ngấm ngầm hại người nói, hiện giờ người có quyền thế luôn ức hiếp dân thường. Thậm chí còn khoa trương nói trên người Lý Khải Phi có bao nhiêu vết thương, não còn bị chấn động, sau khi Lý Khải Phi bị cậu sinh viên đi cửa sau đánh thì toàn bộ bạn học trong phòng ngủ đều bàng quan và thờ ơ.

Thậm chí, còn có hình chụp Lý Khải Phi vô cùng suy yếu.

Tin tức này vừa được đưa ra, dư luận lại lần nữa chĩa mùi dùi về phía Lý Tân Hạo.

Buổi sáng, lúc Lý Tân Hạo tới trường, trước cửa có rất nhiều phóng viên vây quanh. Sơ Lam Phong định bảo vệ sĩ đi mở đường, lại bị Lý Tân Hạo ngăn lại: "Nếu như ngay cả chuyện nhỏ này mà em cũng sợ thì làm sao em dám đứng bên cạnh anh?" Phải biết rằng, hiện giờ cậu đang yêu đương với thiếu gia nhà họ Sơ, đợi chuyện này bị đưa ra ánh sáng thì dư luận sẽ còn ác liệt hơn bây giờ gấp mười, gấp trăm lần. Cho nên, Lý Tân Hạo không hề sợ hãi chút nào.

Lý Tân Hạo xuống xe, giới truyền thông chắn trước cổng trường lập tức ùa tới, từng vấn đề được đặt ra vừa sắc bén lại đả thương người. Nhưng Lý Tân Hạo đã sống hai đời, cậu chỉ để mấy vấn đề này vào tai này rồi ra tai kia thôi.

Truyền thông muốn chụp, Lý Tân Hạo mỉm cười cho họ chụp. Truyền thông hỏi một ít vấn đề, Lý Tân Hạo đều mỉm cười giữ im lặng. Cuối cùng, nhóm phóng viên cảm thấy không có ý nghĩa. Sau đó, Lý Tân Hạo lại lên tiếng: "Mọi người hỏi như vậy, tôi không biết phải trả lời thế nào. Mọi người có câu hỏi thì tôi sẽ thỏa mãn lòng hiếu kỳ của mọi người, tôi quang minh lỗi lạc không thẹn với lương tâm cho nên tôi không sợ truyền thông, không sợ bất kỳ bài báo nào cả." Đây là Lý Tân Hạo đối diện với micro của một trong số những phóng viên đó trả lời.

Mà dưới tình huống tường thuật trực tiếp, mọi người đều nghe thấy câu nói vừa rồi.

Khi trước, video mà người nọ đăng không rõ ràng như hình ảnh trực tiếp lúc này. Diện mạo của Lý Tân Hạo khiến cho toàn bộ những người chú ý tới câu chuyện đều rất ngoài ý muốn.

Cậu thiếu niên vóc dáng cao gầy, mặt mũi trắng nõn, rất dễ làm người khác chú ý tới. Mà nụ cười mỉm của cậu rất thân thiết, không giống như là một sinh viên kiêu ngạo đánh người như trên báo đài đưa tin.

Ánh mắt của cậu nhìn thẳng mang theo chân thành, tựa như cậu đã nói, cậu quang minh lỗi lạc, không thẹn với lương tâm cho nên không sợ truyền thông.

Sơ Lam Phong ngồi trong xe nhìn Lý Tân Hạo ứng phó với cánh báo chí, bắt buộc phải thừa nhận rằng cậu thiếu niên mà anh cẩn thận che chở nay đã trưởng thành. Còn nhớ lần đầu tiên gặp mặt, đứa nhỏ mới bốn tuổi với đôi mắt trắng đen rõ ràng như là chứa đựng rất nhiều bí mật. Lúc nhìn anh còn mang theo chút sợ sệt cùng đề phòng.

Sau đó mới biết được, đó là bởi vì ở đời trước họ đã từng gặp nhau. Mà ấn tượng của anh với cậu ở đời trước lại không được tốt lắm.

Họ từ quen biết đến yêu nhau, điều Sơ Lam Phong hạnh phúc nhất chính là thiếu niên chưa từng sợ, chưa từng lùi bước. Mà sự ỷ lại và tin tưởng toàn tâm toàn ý của cậu dành cho anh là loại rượu ngon nhất, khiến anh vẫn luôn chìm đắm vào trong đó.

"Đi thôi." Sơ Lam Phong bảo tài xế lái xe đi. Anh không cần phải xem kết quả nữa, thiếu niên của anh sẽ càng ngày càng chín chắn, ánh hào quang của cậu cũng sẽ ngày càng rực rỡ hơn.

Lý Tân Hạo biết xe của Sơ Lam Phong đã đi rồi, mà cậu biết người đàn ông trong xe cũng tin tưởng mình.

"Bây giờ là thời gian đi học của tôi, nếu mọi người muốn phỏng vấn hoặc có nghi vấn gì, tôi sẽ giành ra chút thời gian vào buổi trưa để cho mọi người biết một sự thật, được không?"

Hỏi ý một cách lễ phép như vậy, ai cũng không thể từ chối được.

Bài báo của phóng viên có lẽ sẽ có cực đoan, phỏng vấn có lẽ sẽ sắc bén nhưng họ không có ân oán gì với Lý Tân Hạo cả, cho nên cực đoan và sắc bén chỉ để lấy chút tin tức đặc sắc mà thôi. Nhưng lúc này thiếu niên muốn đi học, đương nhiên họ sẽ không ngăn cản.

Lý Tân Hạo trở lại phòng học, các bạn học trong lớp nhìn cậu với ánh mắt vô cùng khác thường, có dè dặt cũng có tò mò. Nhưng Lý Tân Hạo không thèm quan tâm đến ánh mắt của họ.

"Tân Hạo." Hoa Thu Ngụy vẫy tay với cậu, hai người vẫn luôn ngồi cùng nhau, còn Vu Lỗi ngồi phía sau họ. Trước đây, Vu Lỗi sẽ ngồi cùng bàn với Lý Khải Phi.

"Lý Tân Hạo." Tiết học còn chưa bắt đầu, chủ nhiệm lớp đã đi đến, "Em ra ngoài một chút."

Chủ nhiệm rất kiêng dè Lý Tân Hạo, từ sau khi gặp Sơ Lam Phong ở doanh trại, ông ta có thể tránh Lý Tân Hạo là sẽ tránh, tốt nhất là cậu sinh viên này phải tốt nghiệp một cách thuận lợi, đừng ở lại trong lớp của ông ta nữa. Mà thật ra Lý Tân Hạo là sinh viên rất giỏi, thành tích tốt, lại không khoe khoang, cũng không gây chuyện.

Lúc bài viết xuất hiện trên diễn đàn, chủ nhiệm lớp cũng biết. Mấy người giáo viên như họ đều biết Lý Tân Hạo bằng vào năng lực thật sự thi đậu Đại học Quốc gia. Cậu được giáo sư Lâm Hán Ngôn chọn làm học trò, chủ nhiệm cũng nở mày nở mặt. Nhưng cho dù họ có hiểu rõ thế nào thì người ngoài cũng không biết được.

"Thầy." Lý Tân Hạo đi ra cửa.

"Viện trưởng muốn gặp em, em đi theo tôi qua đó đi." Viện trưởng chứ không phải hiệu trưởng, là viện trưởng của Học viện y học. Mỗi học viện đều có viện trưởng, lại là hiệu trưởng.

"Vâng."

Viện trưởng của Học viện y học là đàn em của giáo sư Lâm Hán Ngôn. Mời được Lâm Hán Ngôn đến Đại học Quốc gia, vị viện trưởng này là người có công lao lớn nhất.

Sau khi Lý Tân Hạo đi vào, phát hiện viện trưởng và giáo sư Lâm Hán Ngôn đều có mặt.

"Em chào viện trưởng, chào thầy Lâm." Lý Tân Hạo đã được giáo sư Lâm Hán Ngôn nhận làm học trò, cho nên cậu gọi ông là thầy.

"Bạn học Lý Tân Hạo phải không, lại đây ngồi đi." Viện trưởng khách sáo nói. Ông cũng đã xem qua bài luận văn đó của Lý Tân Hạo, thật sự rất xuất sắc. Mà giáo viên đều sẽ thích các học sinh xuất sắc.

Lý Tân Hạo ngồi xuống.

"Là thế này, gần đây trên diễn đàn giáo dục xuất hiện khá nhiều tin tức về em. Đầu tiên, học viện chúng tôi rất vinh hạnh khi tác giả nổi tiếng Trọng Sinh là sinh viện Học viện. Tiếp theo, các lãnh đạo trong trường đều biết rõ thành tích của em là dựa vào sự cố gắng của bản thân mới có được. Nhưng nếu chỉ có chúng tôi biết là vô ích, danh dự của trường cũng sẽ bị ảnh hưởng bởi chuyện này." Viện trưởng nói thẳng vào vấn đề.

"Vậy ý viện trưởng là?" Lý Tân Hạo không vội kết luận, mà muốn biết trường học sẽ có sắp xếp như thế nào.

"Em đừng căng thẳng." Viện trưởng cho cậu một nụ cười hiền lành, "Chúng tôi muốn mở một buổi thông báo để giải thích, em thấy thế nào?"

"Em cũng biết đây là chuyện nên làm, là sinh viên trường đương nhiên em không muốn vì chuyện này mà trường học bị mọi người bàn tán. Nhưng là buổi thông báo đó sẽ như thế nào?"

"Là tường thuật trực tiếp của đài truyền hình thủ đô, sẽ nói về thân phận Trọng Sinh của em, về công cuộc làm từ thiện của em, về luận văn giúp em được giáo sư Lâm nhận làm học trò, về những chứng nhận vinh dự em nhận được từ nhỏ đến lớn. Chúng tôi sẽ nhờ Bộ giáo dục tra hồ sơ của em, em có đồng ý không?" Viện trưởng hỏi.

"Em không có ý kiến. Em sẽ mời biên tập của em tới làm chứng, chứng minh em là Trọng Sinh. Về chuyện từ thiện, em sẽ mời tổng giám đốc của tổ chức từ thiện trên danh nghĩa em. Như vậy được rồi chứ?"

"Được, bạn học Lý vất vả rồi. Đến lúc đó giáo sư Lâm cũng sẽ tham dự, để nói rõ việc nhận em làm học trò."

"Cảm ơn viện trưởng, cảm ơn giáo sư Lâm."

Continue Reading

You'll Also Like

361K 29.9K 136
Tác giả: Hạnh Văn Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, Học đường, HE, Ngọt sủng, Trùng sinh, Chủ thụ, 1v1. Độ dài: 132 chương + 4 ngoại truyện. Truyện được c...
13.9K 2.1K 68
Tác giả: Nhất Tùng Âm. Nguồn convert: QAQ_Tra. Tình trạng bản gốc: hoàn thành (gồm 93 chương chính văn + 5 chương phiên ngoại). Công tử Yến Hành Dục...
61.7K 4.2K 21
Độ tuổi phù hợp: 16+ "Có anh chống lưng rồi, em còn sợ gì nữa?" "Nếu em nói anh chống không nổi thì sao?" "Chống không nổi thì anh dùng cả cái mạng n...
4K 458 40
Tác giả: Tiêu Đường Đông Qua Tình trạng bản gốc: Hoàn thành Tình trạng bản edit: Đang lết Số chương: 108 chương chính văn & 8 chương phiên ngoại Thể...