[Naruto/Boruto fanfic] Naruto...

By violet_flukt

20.5K 2.9K 456

Naruto không nhận ra một trong số các ảnh phân thân của anh đã thoát khỏi tầm kiểm soát, cho tới khi Kakashi... More

Chương 1: Phân thân thất lạc
Chương 2: Đệ thất và phiên bản trẻ hơn
Chương 3: Không thể ngồi yên
Chương 4: Gặp Sakura
Chương 5: Uchiha
Chương 6: Hết ngày
Chương 7: Trở về nhà
Chương 8: Thân quen
Chương 9: Kakashi
Chương 10: Lệnh bảo mật
Chương 11: Nơi xa lạ
Chương 12: Như đi ngược thời đại
Chương 13: Đầu mối
Chương 14: Bí ẩn của nhà Uzumaki
Chương 15: Không tiến triển
Chương 16: Gặp Hinata
Chương 17: Tiếp nhận
Chương 18: Boruto, Himawari
Chương 19: Lối đi
Chương 20: Rối loạn
Chương 21: Cha và con trai
Chương 22: Thỏa thuận
Chương 23: Dòng chảy
Chương 24: Dễ thương
Chương 25: Chuyện cũ
Chương 26: Luyện tập với đội bảy
Chương 27: Khác biệt
Chương 28: Nỗi đau là đôi cánh gãy
Chương 29: Người bảo hộ hòa bình
Chương 30: Những người đã hy sinh
Chương 31: Đừng phản bội lòng tin của tôi
Chương 32: Phẫn nộ như một con rồng
Chương 33: Im lặng trong tim
Chương 34: Đi làm nhiệm vụ
Chương 35: Có và không
Chương 36: Sắc bén và tự do
Chương 37: Con dao gió
Chương 38: Sasuke trở về
Chương 39: Một nửa lời hứa
Chương 40: Dị ấn
Chương 41: Hamburger
Chương 42: Kiểm tra dị ấn
Chương 43: Phong ấn chồng phong ấn
Chương 44: Hokage bị phong ấn
Chương 45: Truyền tin
Chương 46: Boruto truy tìm
Chương 47: Trong tay Kurama
Chương 48: Người trong kẻ ngoài
Chương 49: Tử - mẫu dị ấn
Chương 50: Rắc rối cha con
Chương 51: Bước đầu thành công
Chương 52: Con đường nhẫn giả
Chương 53: Gemaki
Chương 54: Toàn cảnh
Chương 55: Kazekage
Chương 56: Tuân theo những gì con tim anh mách bảo
Chương 57: Hyuga gia trang
Chương 58: Hyuga trong tương lai
Chương 59: Thời khắc của sự thật
Chương 60: Ngã rẽ cho con đường phía trước
Chương 61: Gió lạnh đêm khuya
Chương 62: Di tích cổ trên nhẫn giới
Chương 64: Hi vọng mới
Chương 65: Bí mật trong giấy
Chương 66: Dưới Đại mê cung
Chương 67: Gương của Mesa
Chương 68: Đến từ bên kia thế giới
Chương 69: Rời khỏi điện thờ
Chương 70: Sa ẩn lý
Chương 71: Âm mưu ngoại giới
Chương 72: Trước cơn bão

Chương 63: Chỗ trống không thể lấp đầy

96 22 1
By violet_flukt

Naruto mơ mơ hồ hồ đi theo Hiashi, cũng không biết lý do gì mình lại vào ngồi trong nhà Hyuga. Trước mặt cậu là cốc trà nóng hổi cùng với dĩa bánh gạo, Hiashi vẫn ngồi trên vị trí giống như hôm qua.

Bàn tay Naruto chậm rãi tháo mặt nạ ra. Cậu không biết đói khát mệt mỏi, lúc này vẻ mặt vẫn đờ đẫn như lúc đêm khuya lảng vảng bên ngoài. Trước sân ánh sáng đã chiếu tới hiên nhà, mặt trời lên hẳn rồi.

- Uống trà đi.

Ánh mắt cậu nhìn xuống cốc trà, thở dài. Có vẻ như cậu không nghe lọt tai cái gì cả. Hiashi hơi cau mày.

- Là chuyện của ngài Jiraiya à?

Ông im lặng đợi một lát, nhưng Naruto không phản ứng.

- Naruto.

Cậu giật mình bởi tiếng gọi, bối rối ngẩng đầu nhìn Hiashi rồi muộn màng nâng cốc trà lên. Hiashi thở dài. Ông biết cái chết của Jiraiya ảnh hưởng rất lớn tới Naruto, nhưng chưa bao giờ tiếp cận với chủ đề đó cả. Hơn nữa ông cũng không biết Naruto rốt cuộc đã nói cái gì với cậu thiếu niên này.

- Con tính như thế nào? Bao giờ thì quay lại chỗ Naruto?

Hoàn toàn không đề cập gì tới trước đó nữa.

Hiện tại Naruto cũng đặc biệt không muốn nhắc tới, vì vậy cậu miễn cưỡng bỏ sự đau buồn trong lòng qua một bên, gượng gạo cười. Cậu dĩ nhiên sẽ trong thời hạn hai ngày trở về để cùng Sasuke đi tìm di tích như đã bàn. Lần này đau đớn cho cậu quá nhiều bài học, cậu tuyệt đối không thể chủ quan mình vẫn còn thời gian nữa. Dù cho Jiraiya không thể cứu, cậu vẫn còn phải cố tìm ra cách cứu Neji nữa. Dù cho cậu thực sự không đứng dậy nổi, thì giờ cũng không phải lúc để cậu gục ngã.

Cậu ở đây hai tháng, bên kia đã trôi qua thời gian dài gấp hai gấp ba. Nếu cậu còn chần chừ, không chỉ tương lai này không có chỗ cho cậu, mà quá khứ cũng sẽ biến thành như thế. Cậu đã xa quê đủ lâu, thời gian sẽ biến đổi nhiều thứ chứ huống gì mọi thứ đều tiếp tục xảy ra khi cậu không ở đó. Nếu như cậu còn vì đau buồn mà dậm chân tại chỗ, Jiraiya sẽ rất thất vọng vì cậu. Ông ấy chưa bao giờ dạy cậu từ bỏ giữa đường như vậy. Hơn nữa, nếu không vì đại cục thì vẫn phải vì chính bản thân cậu. Chần chừ thêm chỉ ít lâu thôi, cậu thực sự sẽ thành người bên ngoài thời đại.

- Có lẽ là sớm thôi-ttebayo. - Naruto thở dài trả lời.

So với người ta từng mô tả Naruto đau buồn khi Jiraiya qua đời, Hiashi thực ra cảm thấy cậu bé này vẫn tương đối còn động lực. Có lẽ đây chính là kết quả trong kế hoạch mà bản thân Naruto đã chọn đi. Đã vậy thì ông chắc không nên can thiệp, chỉ làm mọi chuyện đi lệch hướng mà thôi.

- Như vậy cũng tốt, rời làng thư giãn. Nếu con không muốn tìm Naruto thì có thể trực tiếp đi tìm Uchiha Sasuke, Naruto sẽ không nói gì đâu.

Lời khuyên của Hiashi không phải là không có cơ sở. Sasuke tồn tại với một vị trí rất đặc biệt. Anh không có địa vị thực sự trong làng, chỉ miễn cưỡng tính là thượng nhẫn đặc biệt hay ra ngoài làm nhiệm vụ thôi. Đã vậy mấy cái nhiệm vụ của anh cũng không được ghi chép lại toàn bộ, mà đều đánh dấu bảo mật đặc biệt và chọn lọc lưu trữ. Anh không phải là trưởng lão, không dính dáng gì tới Ám Bộ, không phải đội trưởng của đội nào, lại càng không dính dáng tới cao tầng duy trì bộ máy lãnh đạo làng. Dù là thế nhưng anh vẫn có tiếng nói một cách đặc biệt, thể hiện rất rõ trong lần phong ấn đệ thất gần đây. Khi không có mặt Naruto, lời nói của anh đặc biệt mang sức nặng, đến cố vấn Shikamaru cũng coi trọng quyết định của anh.

Cho nên Naruto bỏ qua đệ thất đi tìm Sasuke luôn cũng không có vấn đề gì, dù sao chuyện bọn họ sẽ đi vốn dĩ đã được ấn định sẵn rồi. Sasuke có lẽ giống như Hiashi, không phân biệt Naruto là Naruto nào. Nếu đã là Naruto, vĩnh viễn chỉ là Naruto. Dù sao bản chất Naruto chính là đặc biệt như vậy đấy.

Nghe Hiashi nói, Naruto im lặng suy nghĩ một lúc. Sau đó cậu lắc đầu.

- Không cần, tôi muốn nói chuyện với ông chú trước khi đi-ttebayo.

Hiashi gật đầu, không hỏi nhiều. Muốn đối diện cũng tốt, thứ gì nên vượt qua vẫn phải vượt qua.

- Jiji. - Naruto hơi ngẩng đầu.

Cậu dừng lại một chút, nhìn Hiashi nhướng mày liếc cậu một cái. Từ sau khi Hiruzen qua đời, cậu thực tế không có ai khác để gọi là jiji cả. Cách nói này không khỏi khiến cậu hơi hoài niệm. Thực ra tuổi tác của Hiashi với cậu bình thường chỉ gọi là bác thôi, nhưng Hiashi thực sự đã già dặn hơn rất nhiều so với ký ức của cậu, việc cậu nảy sinh tâm lý tôn trọng ông ấy như bậc trưởng bối là khó tránh khỏi.

Chỉ là Naruto vẫn luôn phớt lờ sự thay đổi về mặt tuổi tác của những người xung quanh. Tuy là cách nhau mười bảy năm, cậu vẫn tự nhiên xưng hô ngang hàng với bạn bè như cũ. Thậm chí việc mình vô tình xếp thế hệ của Boruto và đệ thất ngang hàng cũng bị cậu đẩy qua một bên không quan tâm. Duy chỉ có Hiashi khiến cậu có cảm giác tách biệt với quá khứ, xưng hô khác biệt, ấn tượng như thể ông là một người hoàn toàn khác với người cậu đã.

Điều này Hiashi đủ tinh ý nhận ra, nhưng không nói gì.

- Sao ông biết chuyện vậy?

Lẽ ra Naruto bỏ đi hẳn không nên có ai biết, cùng lắm là đệ thất cử Ám Bộ phía sau cậu. Mà cậu thậm chí tới giờ vẫn chưa thể xác định có Ám Bộ theo mình hay không, nên cũng không biết Hiashi làm sao lại có thể trùng hợp gặp cậu như vậy. Bằng lòng tin với nhân phẩm của bản thân, cậu cho rằng anh tuyệt đối sẽ không tới mức ra lệnh các nhẫn giả đi tìm cậu theo kiểu đó.

- Là Hinata nói. - Hiashi trả lời. - Con bé rất lo lắng, bảo ta để ý xem con có tới đây hay không.

Naruto hơi cau mày, nhưng ông cũng không giải thích động cơ tại sao Hinata lại trong đêm khuya gọi cho ông. Quan hệ cha con của hai người dù cải thiện rất nhiều thì cũng sẽ không thực sự gắn kết như gia đình cha con thân thiết thông thường. Hơn nữa lại còn gọi vào nửa đêm, không biết Hiashi đã đi nghỉ chưa, dĩ nhiên cô phải có lý do.

Hinata biết ngoại trừ nhà mình thì Naruto không còn chỗ nào khác để đi. Cậu không mang theo tiền, hơn nữa chỗ trọ hẳn đều đã đóng cửa rồi. Dù có thì phần lớn khả năng cậu cũng sẽ không vào. Kakashi không có trong làng, vậy nên Naruto chỉ có thể hoặc ghé chỗ Iruka, hoặc là tới gia trang Hyuga. Còn không nữa thì là lang thang bên ngoài cả đêm thôi.

Thực tế chứng minh cô đã đúng.

Nếu cô lo lắng đi tìm thì có tác dụng gì? Dĩ nhiên không có tác dụng gì, thậm chí còn thúc đẩy cảm xúc không tốt của Naruto. Dù sao cậu vẫn ở trong làng, sẽ không có vấn đề gì. Cậu là nhẫn giả, những chuyện như qua đêm bên ngoài thế này vốn dĩ không phải chuyện đáng lo ngại. Cho nên sự lo lắng của cô đẩy vào trong việc cô gọi cho cha mình. Còn Iruka, thực ra cô nghĩ cậu sẽ đến, nhưng chắc chắn không làm gì. Cô hiểu Naruto. Cậu vừa nhận tin thầy mấy, tìm một người thầy khác sẽ chỉ khiến cậu cảm thấy khoảng cách mà thôi. Đệ thất ngồi đối diện trước lúc cô gọi về nhà Hyuga cũng nói, năm đó Iruka an ủi anh cũng không có nhiều tác dụng, chỉ để cho anh sớm chấp nhận hiện thực hơn mà thôi.

Buổi chiều Naruto đã đến gia trang Hyuga và được Hiashi nhiệt tình tiếp đãi. Từ đó cậu sẽ quay lại trong vô thức, tìm kiếm một chỗ nương nhờ. Trong thực tế, người ta lúc túng quẫn sẽ tìm tới người gần nhất từng nói sẽ đứng về phía mình. Trong quá khứ Hiashi từng rất xa lạ, cho nên sẽ không sinh ra cảm giác của sự thay đổi bất ngờ và không thân thuộc như cậu thấy ở người quen khác. Cho dù có đi nữa thì cũng là thay đổi theo chiều hướng tốt. Tuy Naruto không tới gõ cửa nhà Hyuga, nhưng Hiashi để ý một chút liền sẽ nhận ra liệu cậu có luẩn quẩn quanh quận Hyuga hay không thôi. Có ông để mắt, cô dĩ nhiên an tâm hơn.

Dù vậy thì làm phiền Hiashi khiến Naruto có hơi áy náy. Cậu không nhận ra mình đã tới quận Hyuga, chỉ đơn giản là đi lảng vảng trong làng mà thôi. Việc tới đây là tình cờ, vậy mà lại khiến cho Hiashi canh chừng cả một đêm. Hinata cũng lo lắng quá rồi.

Naruto còn định nói gì đó thì Hiashi đã đứng dậy.

- Con cứ nghỉ ngơi hay thư giãn gì đó đi, ăn trưa rồi hãy về. Lát nữa Hanabi còn làm nhiệm vụ với đội hạ nhẫn của nó, con cũng không cần lo tránh mặt.

Nói rồi Hiashi rời khỏi phòng, để Naruto ngồi ngơ ngác đó. Sau khi ông đi một lúc lâu, cậu mới thở hắt ra ngửa người nằm phịch xuống thảm tatami bên dưới, đầu óc trống rỗng. Có lẽ Hiashi đi báo cho Hinata, có khi đệ thất cũng sẽ nhận tin.

Naruto nằm đó một lúc lâu, trà trên bàn sớm đã nguội. Sau đó cậu mới đứng dậy, đi lòng vòng trong nhà. Căn nhà này tương đối lớn, nhưng chỉ qua một vòng là cậu đã có thể nhớ được cấu trúc. Dù sao đó là bản năng của một shinobi. Thậm chí cậu còn nhìn thấy phòng của Hinata, bên trên treo cái bảng ghi "onee-sama" rõ là do Hanabi làm. Thứ này hẳn là sau này mới có, vì tính tình trước kia của Hiashi làm sao chấp nhận treo thứ như bảng tên phòng trong nhà.

Dù Hinata không còn ở đây nữa, nhưng xuất phát từ sự tôn trọng quyền riêng tư, Naruto dù tò mò vẫn bỏ qua căn phòng như những phòng khác. Cậu đi hết một vòng, tới khi đã nắm rõ cấu trúc Hyuga gia trang rồi, thì mới quay về chỗ cũ, ngồi bên engawa suy nghĩ về việc tối hôm qua.

Naruto ngồi thừ ra nhìn trời, nhớ lại những lúc Jiraiya dạy cậu về kiểm soát bản thân và tính khí nóng nảy của mình. Cậu chưa bao giờ học được điều đó, luôn luôn rất dễ dàng bị địch khích tướng. Vậy mà giờ đối diện với tổn thương, thức giận, đau đớn, cậu thế nhưng lại không tìm chỗ phát tiết. Cảm giác thật kỳ lạ.

Càng kỳ lạ là từ hôm qua tới giờ, Kurama không hề lên tiếng, cứ như không tồn tại vậy. Cậu đã dần quen trò chuyện với gã, gần như quên mất thực chất cậu trong thời đại của mình vốn dĩ rất ít giao tiếp với gã.

- Naruto, muốn vào bếp với ta không?

Naruto ngẩng đầu, trợn mắt nhìn thấy Hiashi cầm hai tay hai cái tạp dề, liếc nhìn cậu. Má ơi, ông ấy thay đổi chưa đủ nhiều hả? Bây giờ ông ấy còn đi vào bếp?

- Ta không giỏi nấu ăn đâu, chỉ là làm ramen thôi. - Hiashi nói khi đọc vẻ há hốc trên mặt Naruto.

Bây giờ Hiashi cũng khá tương đương tuổi của Jiraiya trong thời gian của Naruto, cho nên rất gần gũi với hình ảnh của ông ấy. Mặc dù rõ ràng hai người rất khác nhau, giống như một trời một vực, nhưng vẫn có thể miễn cưỡng nằm vào chỗ trống lớn bởi mất mát của Naruto. Cậu gật đầu, chống tay đứng dậy.

Ừ thì, chỉ là cậu nghĩ nếu không có cậu không khéo ông ấy lật cả cái bếp lên mất. Ít nhiều gì cậu còn biết nấu ramen, ông ấy trông chẳng có vẻ gì là từng vào bếp cả.

Continue Reading

You'll Also Like

85.9K 10.1K 77
FANFICTION jungjihun có một anh ngiu sơ hở là block có lúc chữa lành, có lúc không thật sự luôn đấy? lsh cảm thấy bất lực nhưng lsh không thể làm gì...
889 100 10
* là lục giang thượng 《 sống lâu trăm tuổi thủ lĩnh tể 》 xem ảnh thể * đã bắt được trao quyền, đề cập năm quá cp, only if nơi thế giới quan ảnh * cái...
1.2K 138 3
Yashobashy Hoyagy là con ả đào hoa thích đi thả bã lung tung. Nhưng nó lại chẳng thích được kẻ khác theo đuổi một chút nào _____ "Thả thính chỉ là đa...
1.4M 115K 91
Tác giả: Tọa Quan Sơn Hải Số chương: 80 chương chính văn + 8 phiên ngoại Thể loại: nguyên sang, đam mỹ, hiện đại, ngọt sủng, song khiết, xuyên thư, h...