[Review] List Truyện Cổ Đại H...

By hungry_thirsty

19.7K 150 22

Thể loại cổ hiện đang là một thể loại cơ bản và thu hút người đọc của thế giới tiểu thuyết. Nhiệt liệt hoan... More

[Ngôn Tình] Hoa Thiên Cốt
[Ngôn Tình] Bạo Manh Tiểu Tiên: Cưa Đổ Thượng Thần Băng Lãnh
[Ngôn Tình] Đông Cung
[Ngôn Tình] Thương Ly
[Ngôn Tình] Phế Hậu Tướng Quân
[Ngôn Tình] Xuân Hoa Thu Nguyệt
[Ngôn Tình] Lâu Chủ Vô Tình
[Ngôn Tình] Mị Hoạn
[Ngôn Tình] Bạch Phát Hoàng Phi
[Ngôn Tình] Tịch Mịch
[Ngôn Tình] Ngàn Năm Chờ Đợi
[Ngôn Tình] Nửa Kiếp Hồng Trần, Một Khúc Du Ca
[Ngôn Tình] Phấn Hoa Lầu Xanh
[Ngôn Tình] Trả Ta Kiếp Này
[Ngôn Tình] Bộ Bộ Kinh Tâm
[Ngôn Tình] Mỹ Nhân Ngây Thơ
[Ngôn Tình] Cô Phương Bất Tự Thưởng
[Cung Đấu] Hậu Cung Chân Hoàn Truyện
[Cung Đấu] Hậu Cung Như Ý Truyện
[Ngôn Tình] Trảm Xuân
[Ngôn Tình] Nguyệt Thượng Trùng Hỏa
[Ngôn Tình] Tàn Nô
[Ngôn Tình] Trường Mệnh Nữ
[Ngôn Tình] Sợi Khói Mỏng Lạc Giữa Trần Ai
[Ngôn Tình] Quý Thiếp
[Ngôn Tình] Mộc Ngọc Thành Ước
[Ngôn Tình] Thế Thân
[Ngôn Tình] Họa Trung Hoan
[Ngôn Tình] Cách Cách Cát Tường
[Ngôn Tình] Lụa Đỏ
[Ngôn Tình] Mỹ Nhân Ốm Yếu
[Ngôn Tình] Đông Phong Ác
[Ngôn Tình] Mộng Hoa Xuân
[Ngôn Tình] Diệm Nương
[Ngôn Tình] Túy Khách Cư
[Ngôn Tình] U Lan
[Ngôn Tình] Thủy Tú Sơn Minh
[Đam Mỹ] Chiết Chi
[Ngôn Tình] Kiều Thiếp
[Ngôn tình] Lên Nhầm Kiệu Hoa Được Chồng Như Ý
[Đam Mỹ] Ma Đạo Tổ Sư
[Đam Mỹ] Thiên Quan Tứ Phúc
[Đam Mỹ] Trùng Sinh Chi Hệ Thống Tự Cứu Của Nhân Vật Phản Diện
[Ngôn Tình] Lưỡng Thế Hoan
[Ngôn Tình] Cô Thành Bế
[Ngôn Tình] Vĩnh An
[Bách Hợp] Thanh Bình Nhạc
[Ngôn Tình] Lưu Ly Mỹ Nhân Sát
[Ngôn Tình] Hương Mật Tựa Khói Sương
[Ngôn Tình] Từng Thề Ước
[Ngôn Tình] Tam Sinh Tam Thế: Thập Lý Đào Hoa
[Ngôn Tình] Tam Sinh Tam Thế: Chẩm Thượng Thư
[Ngôn Tình] Thái Tử Phi Thăng Chức Ký
[Ngôn Tình] A Mạch Tòng Quân
[Ngôn Tình] Bất Phụ Như Lai Bất Phụ Khanh
[Ngôn Tình] Run Rẩy Đi, ET
[Ngôn Tình] Tiểu Nữ Hoa Bất Khí
[Ngôn Tình] Duyên Kì Ngộ
[Ngôn Tình] Hoàng Phi Sở Đặc Công Số 11
[Ngôn Tình] Đại Mạc Dao
[Ngôn Tình] Vân Trung Ca
[Ngôn Tình] Lan Lăng Vương
[Ngôn Tình] Liệt Hỏa Như Ca
[Ngôn Tình] Hồng Phai Xanh Thắm
[Ngôn Tình] Thứ Nữ Hữu Độc: Cẩm Tú Vị Ương
[Cung Đấu] Vị Ương Trầm Phù
[Ngôn Tình] Phù Dao Hoàng Hậu
[Cung Đấu] Hoàng Quyền
[Ngôn Tình] Túy Linh Lung
[Ngôn Tình] Tướng Quân Ở Trên, Ta Ở Dưới
[Cung Đấu] Nghiệp Đế Vương
[Ngôn Tình] Lang Gia Bảng
[Đam Mỹ] Sát Phá Lang
[Trinh Thám] Trâm Trung Lục
[Ngôn Tình] Mộc Cẩn Hoa Tây Nguyệt Cẩm Tú
[Ngôn Tình] Tam Thiên Nha Sát
[Cung Đấu] Yến Vân Đài
[Ngôn Tình] Hữu Phỉ
[Ngôn Tình] Chiêu Diêu
[Ngôn Tình] Thiên Tài Tiểu Độc Phi
[Cung Đấu] Mị Nguyệt Truyện
[Ngôn Tình] Khuynh Thế Hoàng Phi
[Ngôn Tình] Hộc Châu Phu Nhân
[Ngôn Tình] Châu Sinh Như Cố
[Đam Mỹ] Nguyện Lấy Giang Sơn Làm Sính Lễ
[Ngôn Tình] Phượng Tù Hoàng
[Ngôn Tình] Hoa Tư Dẫn
[Ngôn Tình] Trường Tương Tư
[Ngôn Tình] Ngự Giao Ký
[Đam Mỹ] Thiên Nhai Khách
[Ngôn Tình] Đế Hoàng Thư
[Đam Mỹ] Husky Và Sư Tôn Mèo Trắng Của Hắn
[Đam Mỹ] Năm Đó Vạn Dặm Tìm Đường Phong Hầu
[Đam Mỹ] Xuyên Thành Diện Làm Sao Sống Để Sống Đây
[Đam Mỹ] Triết Tâm
[Ngôn Tình] Hắc Nguyệt Quang Cầm Chắc Kịch Bản BE
[Ngôn Tình] Hãn Phi, Bổn Vương Giết Ngươi!
[Ngôn Tình] Tiền Của Bản Cung! Hoàng Thượng, Cút!
[Ngôn Tình] Báo Cáo Nhiếp Chính Vương: Thái Tử Muốn Nạp Phi
[Đam Mỹ] Nhất Kiếm Sương Hàn
[Đam Mỹ] Ma Tôn Cũng Muốn Biết
[Đam Mỹ] Hoàng Thượng Tuyệt Đối Không Thể
[Đam Mỹ] Á Nô
[Đam Mỹ] Thiên Thu
[Đam Mỹ] Thần Mộc Nạo Bất Tẫn
[Đam Mỹ] Định Hải Phù Sinh Lục
[Đam Mỹ] Thương Tiến Tửu
[Đam Mỹ] Dương Thư Mị Ảnh
[Đam Mỹ] Hoắc Loạn Giang Hồ
[Đam Mỹ] Đồng Tiền Kham Thế
[Đam Mỹ] Địa Ngục Biến Tướng
[Đam Mỹ] Kiếp Vô Thường
[Đam Mỹ] Dư Ô
[Đam Mỹ] Trứng Như Ý
[Ngôn Tình] Sau Khi Mất Nước Ta Gả Cho Kẻ Chân Đất
[Ngôn Tình] Bạch Nguyệt Quang Đổi Tính Rồi
[Đam Mỹ] Thê Vi Thượng
[Đam Mỹ] Ngộ Xà
[Ngôn Tình] Lên Nhầm Kiệu Hoa
[Ngôn Tình] Thứ Trưởng Nữ
[Đam Mỹ] Phàm Tâm Đại Động
[Đam Mỹ] Bàng Môn Tà Đạo
[Ngôn Tình] Sau Khi Trọng Sinh Ta Dùng Mỹ Thực Để Chinh Phục Thái Tử
[Ngôn Tình] Sơ Huân Tâm Ý
[Ngôn Tình] Cuộc Sống Mỹ Vị Của Tiểu Nương Tử
[Ngôn Tình] Phương Đại Trù
[Ngôn Tình] Hòa Ly
[Ngôn Tình] Kiều Tàng
[Ngôn Tình] Phu Nhân, Tướng Quân Lại Điên Rồi!
[Ngôn Tình] Vị Bắc Xuân Thiên Thụ
[Ngôn Tình] Phù Đồ Tháp
[Ngôn Tình] Thả Thí Thiên Hạ
[Ngôn Tình] Kính - Song Thành
[Ngôn Tình] Kính - Thần Chi Hữu Thủ
[Ngôn Tình] Kính - Chu Nhan
[Ngôn Tình] Kính - Phá Quân
[Ngôn Tình] Tinh Hán Xán Lạn, May Mắn Quá Thay
[Ngôn Tình] Hà Bá Cũng Không Nhặt Rìu
[Ngôn Tình] Táng Tình Quỷ Tịch Vũ
[Ngôn Tình] Lương Tiên Khó Cầu
[Ngôn Tình] Yêu Hận Vô Tận
[Ngôn Tình] Vọng Nguyệt
[Ngôn Tình] Lãnh Nguyệt Như Sương
[Ngôn Tình] Họa Bì
[Ngôn Tình] Hoàng Hậu Xinh Đẹp Ác Độc
[Ngôn Tình] Hận Này Dằng Dặc Mãi Không Nguôi
[Ngôn Tình] Dâm Môi Sai
[Ngôn Tình] Bên Trời Ngân Mãi Khúc Đào Hoa
[Ngôn Tình] Bất Ngộ
[Ngôn Tình] Mạnh Bà Truyền
[Ngôn Tình] Ngoảnh Lại Hóa Tro Tàn
[Ngôn Tình] Tế Nương
[Ngôn Tình] Thập Niên Hoa Hạ Miên
[Giang Hồ] Chuyện Xấu Nhiều Ma
[Ngôn Tình] Sổ Tay Công Lược Hắc Liên Hoa
[Ngôn Tình] Mỗi Lần Thị Tẩm, Ta Đều Đến Tháng
[Ngôn Tình] Xuyên Thành Nữ Chủ Nha Hoàn Sau Ta Nằm Yên
[Ngôn Tình] Khôn Ninh
[Ngôn Tình] Bổn Vương Ở Đây
[Ngôn Tình] Ti Mệnh
[Ngôn Tình] Bổn Vương Tưởng Lẳng Lặng
[Ngôn Tình] Trước Đêm Hòa Ly, Nàng Biến Thành Nấm
[Ngôn Tình] Quan Trừng
[Huyền Huyễn] Thanh Man
[Ngôn Tình] Đích Gả Thiên Kim
[Xuyên Không] Khánh Dư Niên
[Ngôn Tình] Hồ Yêu Tiểu Hồng Nương
[Ngôn Tình] Dưới Mái Ngói Đơn Sơ
[Ngôn Tình] Tạo Tác Thời Quang

[Ngôn Tình] Ma Tôn

30 2 0
By hungry_thirsty

Tác giả: Cửu Lộ Phi Hương

Thể loại: Cổ Đại, Huyền Huyễn, Ngược, Hài, HE

Tình trạng: Hoàn

oOo

Văn án:

Hắn là thượng cổ Ma Tôn, trái tim đã loại bỏ phần tình ái

Nàng là Hoa Lan, đời này có lẽ mãi chỉ là một tiên linh nhỏ bé

Nhưng thế gian đầy những bất ngờ và kỳ ngộ

Lương duyên đã định có mấy cưỡng lại được

Tru tiên đài, hắn vì nàng bất chấp sinh mệnh

Chốn hồng trần, nàng vì hắn mất hết tiên linh

Bãi bể nương dâu, vật đổi sao dời

Hắn cùng nàng nắm tay nhau vượt qua năm tháng...

"Không khống chế được xao động trong nội tâm, không đè nén được dục vọng trong lòng. Cơ thể hắn bị kích động như những thiếu niên người phàm mà thường ngày hắn xem thường. Nhưng điều khiến Đông Phương Thanh Thương không thể lý giải bản thân nhất là... hắn cảm thấy mình làm như vậy... rất khá".

Giới thiệu

Trải qua trăm cay ngàn đắng tính kế, người của Ma giới cuối cùng cũng thả được Đông Phương Thanh Thương ra khỏi phong ấn thượng cổ. Bọn họ mong rằng hắn sẽ dẫn dắt quần ma đánh lên Thiên giới, trở mình làm chủ, thống lĩnh ngũ hành tam giới.

Nhưng bọn họ dần dần phát hiện, thì ra họ nghĩ sai rồi...

Ma Tôn ngày xưa này đây đúng là không giận mà uy, đúng là có thần lực vô biên, nhưng mà hắn ta...

Hình như là một tên dở người...

Không những lắm lúc sáng nắng chiều mưa, thỉnh thoảng thay đổi xoành xoạch mà còn suốt ngày suốt đêm lảm nhảm lải nhải thì thì thầm thầm, một mình lầm bầm như vậy là bệnh quái gì đây!

Tiểu Lan: "Hắn đâu có bệnh, hắn chỉ đê tiện... không thích nhìn thấy người khác sống yên lành mà thôi."

Đông Phương: "Ta chỉ không thích nhìn thấy mỗi cô yên lành thôi."

Tiểu Lan: "..."

oOo

Cảm nhận, đánh giá:

Sau những Đông cung, Phế hậu tướng quân rồi thì Thương Ly, sau những phen cõi lòng tan nát, mình đã hạ quyết tâm ít ngược đãi bản thân lại, tự hứa từ giờ sẽ chỉ đọc mấy bộ nhẹ đô kết thúc "live happily forever" như truyện cổ tích, chứ không dại dột dấn thân để rồi khi hoàn một bộ SE nào lại mang bộ mặt u ám làm sầu nữ cả tuần liền vì đau lòng và ám ảnh. Mấy bạn giống mình, trót mang số kiếp máu M nhưng sợ đau tim thì xin mời đến với "Ma Tôn" của Cửu Lộ Phi Hương.

Đây là bộ truyện đầu tiên mình đọc của má Cửu trước khi sát nhập vô hội con dân trung thành của má, với tần suất đọc đi đọc lại cũng trên năm, sáu lần thì biết mức độ yêu thích của mình với tác phẩm này rồi đó. "Ma Tôn" là một câu chuyện thú vị hội tủ đủ yếu tố bi, hài, thế giới tiên ma ảo diệu và trên hết là một cặp đôi thoáng nhìn như hai đường thẳng song song nhưng sau tất cả lại cùng nhau tìm ra giao điểm.

Nam chính là Đông Phương Thanh Thương, Ma Tôn thượng cổ của Ma tộc, thân thể bất tử, sở hữu pháp lực mạnh mẽ đã đạt đến độ vô song. Hắn lợi hại đến nỗi dù trong hoàn cảnh trọng thương máu nhuộm đỏ áo vẫn có thể tung mấy chiêu, múa mấy kiếm làm đảo điên chúng sinh Tam giới. Đọc truyện thì sẽ thấy rõ độ bá đạo của tên này, nhấn chìm hòn đảo hay thổi bay mấy vạn quân địch trong tích tắc đối với hắn nhẹ nhàng như đuổi muỗi giết ruồi, chẳng hao phí mấy phần pháp lực.

Nhưng đáng tiếc, mấy kẻ sức mạnh trâu bò, oai phong lại đẹp mã thường là loại đểu cáng lưu manh cả. Hắn – Đông Phương Thanh Thương trong truyện chính là "gương mặt vàng trong làng phúc hắc". Hắn lạnh lùng tàn nhẫn, thù đậm hận sâu, nợ một sẽ bắt trả mười, lại háo thắng thích đấu đá.

Suốt thời thượng cổ, công việc chính hằng ngày của kẻ thân là Ma vương hắn không phải cai trị phát triển bờ cõi Ma giới mà là long nhong khắp trời đất tìm đối thủ so tài, đánh đánh đấu đấu không biết chán, lại ngạo mạn đến nỗi lên núi tự xưng "Độc cô cầu bại". Càng nói càng thấy giống tụi trẻ trâu hay đi phá phách đánh nhau rồi xưng hùng xưng bá trong xóm mình, Ma Tôn gì mà ấu trĩ quá trời quá đất.

Còn nữ chính là Hoa Lan Nhỏ, một đoá hoa lan nhờ có tiên khí bồi dưỡng mà tựu thành hồn phách, được Ti Mệnh tinh quân nuôi trồng trong biệt viện ở Thiên giới. Ngoài ưu điểm bé bé xinh xinh ra thì với mấy trăm năm đạo hạnh kém cỏi của mình cũng chỉ đổi được một phần pháp cỏn con lực đủ để ra oai với đám tiểu yêu quái. Chính vì tự ý thức được bản thân mang số kiếp trời định là nhỏ bé, yếu đuối nên Hoa Lan Nhỏ nàng không tham vọng gì lớn lao, chỉ mong được làm một "lan hoa khuê nữ" sống thật "an phận" để thuận theo ý trời. Và "an phận" đối với Hoa Lan Nhỏ chính là ngày ngày nhàn nhã sưởi nắng tắm sương, là cùng chủ nhân hăng say tán dóc đủ chuyện trên trời dưới đất; là thỉnh thoảng giúp chủ nhân ghi nhớ một số chuyện quên viết trong sổ mệnh cách rồi tự đắc vênh vênh cành lá chờ được khen...

Không chỉ "an phận" đến mức vô dụng mà vị tiểu hoa tiên linh này còn nhát gan vô đối, sợ chết sợ đau, chẳng có tí khí tiết của bậc tiên tử. Vì thế đối với Ti Mệnh tinh quân luôn bao bọc che chở nàng đã sớm nảy sinh cảm giác sùng kính mãnh liệt, thầm coi vị chủ nhân kia là người thân yêu nhất, vỏ bọc an toàn nhất, tấm khiên vững chãi nhất sẽ đảm bảo cho nàng mỗi ngày mở mắt đều sẽ thấy nắng mai. Cái cách Hoa Lan Nhỏ nương tựa dựa dẫm, một tiếng "chủ nhân" hai tiếng cũng "chủ nhân" làm tác giả khỏi nói mình cũng biết nàng chính là kiểu nữ chính bánh bèo đích thực.

Kiểu nữ chính như nàng thường sẽ không được dân ngôn tình thời đại đề cao nữ cường ưa chuộng mấy, thậm chí là ngán ngẩm chán ghét nhưng riêng mình thì lại thấy rất thiện cảm. Ở Hoa Lan Nhỏ vừa có sự trong sáng, thiện lương và lí lắc trẻ con thường thấy ở một tiểu bạch thỏ, vừa là tắc kè bông biến hoá khôn lường. Tuỳ vào những hoàn cảnh khác nhau mà nàng sẽ trưng ra những bộ mặt khác nhau, hành tung cũng thất thường khó đoán.

Vào lúc bế tắc tuyệt vọng, nàng sẽ không kìm chế mà nức nở rơi lệ, không những vậy còn theo nhiều style khác nhau: nước mắt lưng tròng, nước mắt lộp độp thi nhau rơi, nước mắt tuôn đầm đìa xối xả, nước mắt lặng lẽ ôn nhu chảy xuống má...và tất nhiên luôn kèm theo tiếng nấc nghẹn ngào hay tiếng lầm bầm chửi rủa vì uất ức, trông đến là thảm thương tội nghiệp.

Vậy mà vào những thời điểm quan trọng, những hoàn cảnh cấp bách cần mưu trí và quyết đoán thì bông hoa tưởng chừng rất mong manh yếu đuối đó sẽ lập tức trở nên kiên cường mạnh mẽ, quyết đấu tranh để không bỏ lỡ dù là một tia hy vọng mong manh nhất.

Nhưng có lẽ điểm thú vị nhất ở Hoa Lan Nhỏ chính là cách nàng đối nhân xử thế. Vốn chỉ là một sủng vật của Ti Mệnh, lại chẳng mấy khi được ra khỏi cửa biệt viện nên nàng trải đời rất ít, kinh nghiệm sống lẫn nhân sinh quan đối với thế gian vì vậy mà cũng nông cạn hạn hẹp. Hoa Lan Nhỏ chỉ đơn thuần dựa vào cảm nhận, suy nghĩ của bản thân mà phân định thật giả đúng sai, người tốt kẻ xấu. Cách nàng hành xử, nói năng của nàng vì vậy mà cũng rất tuỳ người, tuỳ thời vận, lại không vững vàng dễ dao động. Ví như lúc biết mình có lợi thế hơn đối phương sẽ miệng mồm liếng thoắng, đốp chát không kiêng nể. Còn lúc sa cơ lỡ vận sẽ bật chế độ thảo mai nịnh nọt, bất quá thì vứt luôn cái gọi là tự trọng mà quỳ xuống ôm chân người ta xin tha mạng. Nghe thì giống một cô nương yếu đuối ngốc nghếch, lại vô sỉ mặt dày không có lập trường nhưng đọc truyện thì sẽ thấy nét tính cách kì quái, hâm hâm dở dở ấy đã tạo nên một Hoa Lan Nhỏ với ý chí sinh tồn rất cao, giúp nàng thoát nguy giải hiểm vô số lần. Thôi thì cứ coi như đó là "vũ khi chiến đấu và tự vệ mang tính bản năng" của một bông hoa vô dụng nhưng ham sống sợ chết là nàng đi. Dù gì thì kiếp này cũng sẽ có một ngày Hoa Lan Nhỏ không tránh được mà gặp phải những hạng xấu xa bậc nhất, thế giới này lại quá đỗi tàn khốc...

Ai mà ngờ được, cái ngày định mệnh ấy lại đến một cách bất ngờ và đầy choáng váng, kết nối hai kẻ tựa như hai thế giới khác biệt ấy lại với nhau. Một kẻ là "Đệ nhất bad boy của Ma tộc", một kẻ là Hoa Lan Nhỏ, tiểu tiên linh "ngáo ngơ nhưng không ngây thơ" của Thiên cung...

Đó là ngày mà Ma Tôn đại nhân bại trận dưới tay một chiến thần là Xích Địa Nữ Tử, chết lâm sàng trong cõi vô cực mấy ngàn vạn năm rồi được hồi sinh trở lại, mang theo chấp niệm sâu đậm là cùng thiên địch tái đấu rửa mối nhục năm xưa.

Đó là ngày mà Hoa Lan Nhỏ khi đó đã có được thân thể, vì đại chiến Tiên Ma mà mạo hiểm bỏ trốn, ai ngờ xui rủi thế nào lại đúng lúc kẻ kia cũng đang khốn đốn thoát khỏi sự truy lùng ráo riết của thiên binh thiên tướng. Hắn vừa nhìn thấy Hoa Lan Nhỏ đã lập tức ban cho nàng "vinh dự" trở thành nạn nhân đầu tiên sau khi hồi sinh của hắn, ngang ngược cướp đoạt thể xác nàng dùng còn chưa ấm mà làm bao chuyện xấu xa trái với thiên đạo.

Để rồi sau một hồi dây dưa, hắn gián tiếp khiến nàng tự tay...đập chết thể xác quý báu vất vả lắm mới có được ấy, báo hại nàng chỉ còn mỗi cái hồn phách vất vưởng, sinh mệnh thì mong manh như đèn treo trước gió.(Đập chết theo đúng nghĩa đen luôn á, đọc đi rồi biết :)). Cũng kể từ lúc đó, vì khát khao cháy bỏng là được sống mà Hoa Lan Nhỏ nàng phải khổ sở dốc toàn tâm toàn lực để nhập chung một thể xác với đại ma đầu đáng ghét kia, từng giờ từng khắc cùng hắn đấu trí đấu dũng, duy trì sinh mệnh yếu ớt. Một cơ thể, hắn nửa bên trái, nàng nửa bên phải, dây dưa tranh giành mãi không dứt.

Cũng từ lúc này mà lối kể chuyện hâm hâm tưng tửng của bà Cửu được triển khai triệt để, tình tiết hài hước rất đáng yêu. Những đoạn Hoa Lan Nhỏ bung lụa, thoải mái làm càn trong cơ thể Ma Tôn khiến hắn nhiều phen đen mặt, dù tức muốn hộc máu vẫn hận không thể chém phắt nàng đi (Vì chém nàng chẳng khác nào chém luôn hắn) phải nói là buồn cười không chịu nổi.

 Có gì quá đáng đâu, chỉ là nàng sau khi say bí tỉ thì một mực đòi triệu kiến nam nhân hầu hạ khiến chúng yêu ma đều nghĩ Ma tôn hắn là đoạn tụ; khi lại hưng phấn đòi mua yếm và thuốc to ngực giữa chợ trước bao nhiêu con mắt hiếu kì của đám tộc nhân ma giới; chưa kể còn to gan dùng gương mặt cao quý của hắn làm ra loạt biểu cảm lố lăng khó coi..v.v..

Lần đầu tiên trong đời, Ma Tôn cao cao tại thượng, khí thế bức người như hắn nếm trải cảm giác đắng chát mang tên "bất lực", sống dở chết dở vì một tiểu hoa yêu nhỏ nhoi hèn mọn. Nhờ ơn nàng mà tôn nghiêm của hắn, hình tượng của hắn đều đã bị huỷ hoại sạch sẽ rồi. (Chắc tên này cũng hối hận lắm, bắt ai không bắt lại bắt trúng Hoa Lan Nhỏ, đáng đời nhà ngươi ;)))

"Bổn toạ kêu ngươi đi thì ngươi cứ đi, bước dài một chút cho ta!"

"Phải bước dài bao nhiêu nữa chứ! Ta sợ vướng mà!"

"Vướng cái gì mà vướng!"

"Vướng... vướng cái gì ngươi không biết sao! Ta không muốn cảm gíác được trên cơ thể có vật kì quái đó tồn tại đâu, xấu hổ chết đi được!

"......"

Kẻ là Ma Tôn tiếng ác lưu danh thiên cổ, kẻ là hoa linh bé nhỏ một con kiến cũng không dám giết, giờ khắc này bất đắc dĩ đồng hành cũng là do số phận khéo đưa đẩy.

Hoa Lan Nhỏ chỉ mưu cầu được sống, được trở về với chủ nhân nên ra sức tìm cách bám trụ mảnh hồn phách yếu ớt lại nhân gian.

Ma Tôn hắn mang chấp niệm cùng oán hận đậm sâu, hắn cũng sẽ bằng mọi giá hồi sinh địch thủ, một lần nữa kết thúc trận chiến chấn động thiên địa thời thượng cổ.

Tính kế nhau, trở mặt nhau rồi lại cùng nhau vào sinh ra tử không biết bao nhiêu lần, lâu ngày giữa hai kẻ tưởng chừng từ thân phận đến mục đích tồn tại đều khác biệt nhau ấy đều xuất hiện một điểm chung...

Đó là ái tình. Thứ tình cảm kì lạ phàm nhân không tha, tiên ma không chừa...

Hoa Lan Nhỏ là một tiểu tiên linh tâm tư thuần khiết nên tình cảm của nàng cũng từ những thứ rất đỗi trong sáng, giản đơn mà thành. Là khi cả hai mắc kẹt trong cõi vô cực, nàng nhìn ra nỗi tuyệt vọng và yếu đuối trong đôi mắt màu máu của đại ma đầu tưởng chừng không có điểm yếu ấy, lòng sinh nỗi cảm thông thương xót. Là khi hắn năm lần bảy lượt xuất hiện những lúc nàng tàn hồn sắp không giữ được, cứu nàng khỏi nơi hiểm nguy loạn lạc. Sự quan tâm che chở, những nhu tình mật ý hắn trao dù thật dù giả, cũng đã khiến trái tim thiếu nữ của Hoa Lan Nhỏ rung động mãnh liệt. Thế nên nàng mới nguyện ý ở lại cùng hắn "mắt tròn mắt dẹt nhìn nhau tới già trong cõi vô cực không cần ra ngoài", vì hắn chịu một đòn của Tộc nhân Ma giới...

Hoa Lan Nhỏ thật sự đã nghĩ, Ma Tôn thì đã sao, dù cho hắn xấu xa xảo quyệt, lúc nào cũng đe doạ, tính kế nàng thì đã sao. Ngoài hắn ra, còn mấy ai quan tâm nàng sống chết thế nào, mấy ai coi sinh mệnh của nàng là đáng giá?

Hoa Lan Nhỏ dũng cảm đánh cược tình cảm của bản thân, bằng lòng bỏ qua những việc xấu trước kia của tên đại ma đầu ấy, lại không ít lần nảy sinh mộng tưởng hắn sẽ là một "tình lang hoàn mỹ".

Hy vọng, tin tưởng và bao dung thật nhiều nên khi phát hiện ra kẻ kia phản bội mình, ngày đêm tính kế muốn giết mình, trái tim Hoa Lan Nhỏ giống như bị ai đâm một kiếm chí mạng. Lòng đầy đau đớn, thất vọng và căm phẫn, nàng cố gắng chạy trốn khỏi hắn nhưng rốt cuộc lại phải cay đắng thừa nhận bản thân mình yếu đuối thì thôi, đằng này trái tim lại càng yếu đuối. Nàng bi thương nhận ra, nếu chẳng nơi nào chịu chứa chấp nàng, chẳng ai đón nhận yêu thương nàng nữa thì chi bằng trở về bên Đông Phương Thanh Thương để được ấm áp, được nương tựa và bảo vệ. Hắn muốn lợi dụng, muốn tính kế gì thì cứ làm đi, không yêu lại nàng cũng chẳng sao. Thứ nàng thực tâm luyến tiếc nhất bây giờ chính là thời gian ở bên hắn, tự hỏi mình còn có thể dùng ý thức này,đôi mắt này của chính bản thân để cảm nhận, nhìn ngắm hắn được bao lâu nữa. Nàng đã trót yêu hắn đến không còn đường lui, không còn lí trí...

"Đại ma đầu, chắc ta không phải là "Lan hoa yêu" đâu, ta là "Phù du yêu" mới đúng. Cho tới giờ, chỉ cần ngươi cho ta một chút dịu dàng, ta đều muốn lao về phía ngươi. Trước đây ta từng hỏi chủ nhân, tại sao thiêu thân phải lao đầu vào lửa, chủ nhân nói là do số mạng của chúng. Đại ma đầu, gặp ngươi chắc cũng là số mạng của ta."

Phải, Hoa Lan Nhỏ từng rất ham sống sợ chết, nhưng vì "số mạng" kia, nàng cho rằng thân có thể buông xuôi tất cả, "bằng lòng ngủ yên trong đôi mắt hắn." Yêu, hận rồi từ bỏ, như vậy là đã quá đủ cho một kiếp sống của đoá hoa không an phận là nàng rồi...

Còn Ma Tôn kia, trong mắt mình, là một kẻ đại xấu xa, đại nham hiểm, nhưng cũng đại ngốc trong lĩnh vực yêu đương.

Yêu nàng không? Có, nhưng hắn không dám tin, không dám thừa nhận bản thân thật sự động tâm trước tiểu hoa yêu ấy, hồ nghi với cảm xúc kì lạ lần đầu trong suốt ngàn vạn năm mới có của chính mình. Đã vậy, vì sự tự tôn, vị kỉ và tính ngông cuồng hiếu chiến mà hết lần này đến lần khác hắn dối gạt, làm tổn thương Hoa Lan Nhỏ...

Hắn gạt nàng, nói sẽ tìm cho nàng một cơ thể nhưng thực chất là tùy tiện ném cho nàng một cái xác chết sắp sắp thối rữa, chẳng khác nào để nàng tự sinh tự diệt.

Hắn gạt nàng, nói sẽ nặn nhục thân Tức nhưỡng cho nàng nhưng thật ra là để cho hồn phách thiên địch hắn hồi sinh. Nếu Hoa Lan Nhỏ không sớm phát hiện ra mà phá hỏng kế hoạch ấy, bằng mọi giá liều mình chiếm lấy nhục thân thì có lẽ đã hồn phi phách tán từ lâu rồi.

Nhưng có lẽ lần lừa gạt đau đớn nhất, việc xấu xa nhất hắn từng làm với Hoa Lan Nhỏ là dùng sức mạnh hồn phách nàng như một vị thuốc nhằm tu bổ hồn phách thiên địch hắn. Ngày mà Ma Tôn hắn đạt được nguyện vọng, cũng chính là lúc Hoa Lan Nhỏ hoá thành một dải sinh cơ rồi vĩnh viễn tan biến khỏi thế gian này.

Kế hoạch ấy được hắn âm thầm tính toán, âm thầm tiến hành mà không chút do dự bận tâm.

Bởi lẽ, trong tư tưởng Ma Tôn hắn, kẻ yếu thì phải bị chà đạp, lợi dụng, làm công cụ phục vụ tham vọng của kẻ mạnh nắm cường quyền. Việc hắn lừa gạt, lợi dụng hay thậm chí giết chết Hoa Lan Nhỏ đi nữa thì cũng là lẽ hiển nhiên, là chuyện bình thường. Chỉ đến khi nàng vô tư gối mặt lên lòng bàn tay hắn ngủ, nói ở bên hắn an toàn; chỉ khi vào một đêm trăng sáng, trên nóc vương điện Ma Đô, đôi đồng tử vốn chỉ thường trực sát khí của hắn nay bỗng hoá dịu dàng khi bắt gặp ánh nhìn nồng nhiệt chân thành từ đôi mắt kiên định của ai đó, Ma Tôn hắn bỗng mơ hồ ý thức được bản thân đã làm điều gì đó sai trái thật rồi...

"Đại ma đầu, ngươi nói thật đi, ngươi đang dối gạt ta điều gì đúng không?"

"Không có."

"Đại ma đầu, ngươi nói không có ta sẽ tin không có. Ta biết ngươi gạt ta nhiều lần nhưng lần này, ta tin ngươi."

Nàng thật ngốc, ai lại tin tưởng một tên không bao giờ nói lí lẽ, thật giả khó phân như hắn. Vậy mà tiểu hoa yêu này, lại có thể vì tin mà trao cho hắn ánh nhìn trong sáng đẹp đẽ nhường ấy, nói những lời khiến hắn trong một khắc tâm tình xáo động. Hắn áy náy, hắn thương tâm, hắn không muốn lợi dụng, tổn thương nàng nữa. Lần đầu tiên trong đời, Ma Tôn xấu xa hắn muốn làm người tốt, hoặc ít ra, giả làm một người tốt trong mắt nàng cũng được...

Thật sự khi đọc những đoạn đại ma đầu Đông Phương Thanh Thương này ngược Hoa Lan Nhỏ, mình vừa tức lại vừa bất lực. Biết là hắn mưu thâm kế hiểm, gian xảo độc ác, nhưng đó chẳng phải bản tính trời sinh của một kẻ sinh ra đã định sẵn là đối chọi Thiên giới, cai trị cõi Yêu Ma sao?

Những tình tiết hắn lừa gạt, bạc đãi Hoa Lan Nhỏ khiến người đọc căm hận ức chế, nhưng cũng chẳng thể trách được vì hắn chẳng qua chỉ là một tên còn trẻ trâu, thích thể hiện và ưa đấu đá chứ đã lần nào nếm trải tư vị yêu đương đâu mà bắt hắn biết cách nâng niu, trân trọng nữ nhân.

Không biết thì thôi, chứ đã biết thì kĩ năng tán gái của Ma Tôn đại nhân cũng thuộc hàng thượng thừa. Mình đọc thôi mà tim đập thình thịch, hưng phấn kích động muốn đổ cái rạp liền nói chi tới Hoa Lan Nhỏ trực tiếp hứng liên hoàn thính. Nào là biểu diễn pháo bông giữa đêm trăng lãng mạn, nào là thân đầy thương tích chống lại cả Thiên giới, quyết lao xuống Tru tiên đài cuồn cuộn lệ khí cứu nàng ra; nào là cuồng nhiệt bá đạo khoá môi nàng trong hầm rượu..v.v..

Chưa kể tới những lúc hắn ôm ngang eo nàng lao vào những trận địa khốc liệt, dùng giọng điệu vừa ngông cuồng lại vừa âm trầm mà trấn an: "Ta bảo vệ ngươi, đảm bảo ngươi sẽ không chết" hay "Ngươi chỉ cần yên tâm ở bên cạnh bổn toạ là được."

Nghe mấy lời bảo kê Hoa Lan Nhỏ của hắn mà muốn truỵ tim thật sự. Ai nói trai phải nói những lời mật ngọt ong bướm thì gái mới đổ. Cái kiểu ngầu ngầu, sang sang lại hàm chứa đầy thâm tình như Ma Tôn đại nhân đây mới chính là đỉnh cao của thả thính!

Đúng vậy, một kẻ lãnh huyết vô tình như Ma Tôn rốt cuộc cũng biết đến sự ấm áp của tình yêu, như lời Ti Mệnh đã nói: "Chẳng thể ngờ rằng thứ yếu ớt nhất lại có khả năng chữa lành vết thương khó trị nhất thế gian. Đáng tiếc, khi hắn đã bị Hoa Lan Nhỏ cảm hoá, khi hắn thấu được hai chữ "ái tình" một cách sâu đậm thì mọi thứ đã quá muộn màng. Hoa Lan Nhỏ đã không còn đủ sức để chờ hắn năm lần bảy lượt đến cứu, không đủ kiên cường để sống tiếp nữa...

Mình ấn tượng mãi khoảnh khắc Đông Phương Thanh Thương cố gắng "đánh thức" Hoa Lan Nhỏ, kéo mí mắt nàng, không tin người con gái mới phút trước khí tức tuy suy yếu nhưng vẫn gắng gượng chủ động hôn hắn, thì thào nói yêu hắn giờ đã chẳng còn tồn tại trên cõi đời này, chẳng còn có thể bĩu môi, chua ngoa mắng hắn xấu xa được nữa. Hắn bàng hoàng nhận ra đó là lời trăn trối và nụ hôn từ biệt,nhận ra hắn đã thật sự mất nàng. Thậm chí khi thiên địch ngàn năm hắn chờ mong đã đứng ngay trước mặt, mưu đồ nung nấu bấy lâu đã thành công, thì kì lạ thay Ma Tôn hắn chỉ cảm thấy một nỗi chua xót, bi thương và mất mát khôn nguôi dâng lên trong tim...

Chẳng còn thiết tha đánh đấm, chẳng còn quan tâm kẻ thắng người thua, giờ đây đối với Đông Phương Thanh Thương thì bông hoa hắn từng khinh rẻ đến liếc mắt cũng không thèm mới chính là chấp niệm đậm sâu duy nhất, món bảo vật mà hắn nguyện bất chấp tính mạng để được bảo vệ và yêu thương. Hắn bằng mọi giá hồi sinh nàng, để cuộc đời nàng lại dây vào tên Ma Tôn xấu xa hắn lần nữa...

Phù, sau một hồi ngược tâm ngược thân tàn tạ thì đoạn gần cuối là hành trình truy lại Hoa Lan Nhỏ gian nan vất vả của Đông Phương Thanh Thương. Đọc mấy chương này thiệt là hả dạ khoan khoái biết bao! Quả báo là có thật, Hoa Lan Nhỏ sau khi trọng sinh từ lúc còn là đứa bé chập chững biết đi đã hết lần này đến lần khác bơ đẹp hắn, tránh hắn như tránh tà, không những vậy còn cho hắn ăn dấm chua vô số lần với mọi loại đối tượng, mọi giới tính và độ tuổi :))) Nhưng dù gì thì sau tất cả, gái ngoan Hoa Lan Nhỏ cũng chính thức lìa chậu từ chủ đi xuất giá, Ma Tôn trai hư cũng từ bỏ cuộc chơi, lui về mái ấm đơn sơ chăm vợ nuôi con.

Một cái kết HE thật sự quá thoả mãn, quá ấm lòng làm mình từ một con mặt sầu thảm tiều tụy vì SE nay biến thành một con hâm dở suốt ngày cười hềnh hệch, không biết là lợi hay hại nữa. ^^

Nếu được chấm điểm thì mình chấm "Ma Tôn" 10/10 vì bản thân vốn là một độc giả khá dễ tính, nhất là với những truyện hợp gu như vầy. (List truyện của má Cửu hầu hết đều hợp gu mình).

Điểm 10 cho một cặp đôi nhân vật chính là Hoa Lan Nhỏ-Đông Phương Thanh Thương vì họ được xây dựng hết sức sống động với những nét tính cách vừa quen thuộc lại vừa mới lạ. Không hoàn mĩ, cả hai đều có khuyết điểm nhưng chính điều đó tạo nên một sự mix-match đầy thú vị. Là một Ma Tôn tàn nhẫn xấu xa nhưng khi động tâm sẽ nhất kiến chung tình, lại còn cool ngầu phải biết. Là một Hoa Lan Nhỏ tuy hơi bánh bèo, ngây ngô lại sớm nắng chiều mưa trưa bão tố nhưng bù lại lém lỉnh dễ thương. Nhiều bạn đòi nữ chính là nữ cường thì mình thua, thật sự rất không ổn. Thử nghĩ ném vô truyện một cô nương mạnh mẽ khí khái, mắt sắc lẹm như dao, lời nói thẳng thừng như bậc quân tử thì chắc sẽ thành địch thủ mới của tên Ma Tôn hiếu chiến kia, xáp vô là quýnh nhau chí choé chứ nói gì tới yêu đương. Chắc một phần vì mình hơi bias Hoa Lan Nhỏ nên không tiếc lời bênh vực nàng (Cùng là bánh bèo mà), nhưng tuỳ người sẽ có những cảm nhận khác nhau.

Còn về cốt truyện và bối cảnh thì lại là một điểm 10 khác. Mình thật sự mê thế giới huyền huyễn kì ảo, vừa mơ màng nên thơ vừa hùng tráng mà má Cửu tạo ra. Những cảnh đánh đấm thi triển phép thuật miêu tả rất hay, phải nói là sống động cực kì. Tình tiết truyện được triển khai sáng tạo, diễn biến nội tâm nhân vật cũng rất hợp lí không bị cẩu huyết. Đặc biệt motip "đồng sinh cộng tử rồi nảy sinh tình cảm" và "có không giữ, mất mới tìm" tuy không còn mới lạ trong thể loại ngôn tình nhưng khi được Cửu Lộ Phi Hương đưa vào trong truyện rất tài tình, vẫn gây được hiệu ứng cảm xúc tốt chứ không bị nhàm chán. Lại thêm 10 điểm nữa cho nguyên dàn cameo Ti Mệnh tinh quân, Trường Uyên, Tam Sinh, Mạch Khê...v.v... tuy ít đất diễn nhưng không hề nhạt nhoà mà vô cùng ấn tượng và nổi bật. Cùng là hệ liệt của má Cửu nên má có tâm cho "lên sóng ké", tăng độ thân thiết giữa anh em một nhà ấy mà ^^

Nói tóm lại đây là một bộ truyện cực kì đáng đọc nếu bạn có hứng thú với thể loại ngôn tình thập cẩm bi hài đầy đủ và lại là một kẻ mộng mơ thích "fantastic world" như mình đây. Và tuy người review lắm lời nhiều chữ, spoil cũng quá trời tình tiết nhưng hãy vì một tác phẩm xuất sắc mà bỏ qua, đọc ủng hộ Cửu Lộ Phi Hương và couple Thương – Lan nhá!

Continue Reading

You'll Also Like

114K 13.7K 90
FANFICTION jungjihun có một anh ngiu sơ hở là block có lúc chữa lành, có lúc không thật sự luôn đấy? lsh cảm thấy bất lực nhưng lsh không thể làm gì...
7.6M 425K 83
Chuyện tình của đại ca Kim và hội trưởng Jeon (◕ᴗ◕✿) au: Janie 🔥 CẤM CHUYỂN VER + REUP HAY MANG FIC RA NGOÀI.
3.6K 193 21
- Đề cử: Quả Rùa Đu Đưa Truyện - Văn án: Trúc mã của tôi là nam chính nhưng tôi chỉ là một nữ phụ độc ác. Cho dù tôi có nỗ lực thế nào, ánh mắt của c...
211K 16.2K 58
"Xin lỗi nha, tao chỉ có thể dịu dàng với một mình em thôi chứ người khác thì đéo nhé." ᴛʀᴜʏᴇ̣̂ɴ ᴄʜᴀ̆́ᴄ ᴄʜᴀ̆́ɴ sᴇ̃ ɴɢᴏ̣ᴛ! ʜᴏᴀ̣̆ᴄ ᴋʜᴏ̂ɴɢ.. ᴛᴜɪ ᴋʜᴏ̂ɴɢ...