[BH-HĐ][Edited-Hoàn]Tổng tài...

By Mommin96

906K 46.3K 4K

Tác phẩm: Tổng tài cùng tổng giám ôn nhu của mình-Ta là Phong Tử. Tên khác: Trăm sông đổ về một biển. Hệ liệt... More

Văn án
Chương 1: Người kia đã tới chưa?
Thông báo nhỏ :)
Chương 2: Tôi không khi dễ em
Chương 3: Tổng tài phải ra tay.
Chương 4: Em có muốn theo tôi về nhà không?
Chương 5: Mỹ nhân kế của tổng tài.
Chương 6: Chở tôi một đoạn đường?
Chương 7: "Diệp tổng giám."
Chương 8: "Em muốn tôi đi cùng em không?
Chương 9: "Cậu nói xem mình cần cậu để làm gì?"
Chương 10: "Đồng Đồng tiểu bảo bối."
Chương 11: "Cục cưng, ghen rồi à?"
Chương 12: "Em vẫn không lý giải cho tôi sao?"
Chương 13: "Đồng Đồng, tay chị lạnh, huhu."
Thông báo tạm thời.
Chương 14: "Lâm Túc, buông tay!"
Chương 15: "Chị chỉ muốn cùng em ngủ."
Chương 16: "Lão bản, chúc mừng!"
Chương 17: "Bá đạo tổng tài thì chính là bá đạo tổng tài."
Chương 18: Khóe môi cô cong lên khẽ cười.
Chương 19: "Không phục mời im cho."
Chương 20: "Tiêu đời rồi, tiêu đời rồi!"
Chương 21: Hoa đào một đóa cũng bẻ.
Chương 22: "Tôi muốn theo đuổi Diệp Đồng!"
Chương 23: Không còn hơi ấm của em.
Chương 24: Thật ngại quá lúc nào cũng bất cẩn.
Chương 25: Chị có tình địch mới!
Chương 26: Lại chọc tổng giám giận?
Chương 27: Lâm Túc, tên lừa gạt!
Chương 28: Say rượu cắn cáo già.
Chương 29: Tổng giám vừa cáu kỉnh vừa đáng yêu.
Chương 30: Không tắm không được lên giường.
Chương 31: Ai nhận thua là chó.
Chương 32: "Cô muốn tìm tôi tính sổ?"
Chương 33: Quá quen thuộc không tiện ra tay!
Chương 34: Nhẹ dạ là bệnh.
Chương 35: Rời xa bạn gái trước!
Chương 36: Xấu hổ và tìm đường chết.
Chương 37: Thỏa thích phát huy kỹ năng trêu chọc (mấy cô em) gái.
Chương 38: Tình địch ra sức !
Chương 39: Bị từ chối rồi!
Chương 40: Em có thể ôm tôi không?
Chương 41: Bá đạo tổng tài đau thắt lưng rồi!!
Chương 42: Tôi quá sức làm đau cô?
Chương 43: Lưng tôi vẫn còn đau!
Chương 44: Tuân lệnh lão cán bộ.
Chương 46: Lão bản tới!
Chương 47: Đồng bảo à!
Chương 48: "Em đang chờ bạn nhảy sao?"
Chương 49: Tôi vẫn luôn chờ em. (CP phụ 18+)
Chương 50: Diệp Đồng!
Chương 51: "Em có người em thích rồi!"
Chương 52: Hôn rồi nói.
Chương 53: Đôi tay ôm eo cô ấy!
Chương 54: Ôm em vào lòng, hôn em.
Chương 55: Vừa buồn cười vừa tức giận
Chương 56: Oan gia ngõ hẹp.
Chương 57: Tổng giám vừa cáu kỉnh vừa đáng yêu động thủ.
Chương 58: Bá đạo tổng tài không thiếu tiền.
Chương 59: Gọi phu nhân!
Chương 60: Tổng giám bị bích đông*.
Chương 61: Chị muốn hôn em.
Chương 62: Hôn mãi không ngừng.
Chương 63: Bị lột da.
Chương 64: Chị có muốn tắm không?
Chương 65: Chúng ta bắt đầu lại nha.
Chương 66: Lại say rượu.
Chương 67: Cửa tủ lung lay sắp đổ (Suýt chút nữa là comeout)
Chương 68: Ba em chính là ba chị.
Chương 69: Cúi đầu hôn lên cổ cô ấy.
Chương 70: Em nuôi chị như nuôi heo à!
Chương 71: Tương lai có thể là...?
Chương 72: Cô tẩu tẩu
Chương 73: Lao động miễn phí.
Chương 74: Thu nhận một đêm.
Chương 75: Tổng giám chủ động hôn!
Chương 76: Câu ngón út
Chương 77: Đồng Đồng, em xấu (tính) quá rồi!
Chương 78: Bị chọc đến mặt đỏ tía tai.
Chương 79: Bị tổng giám đánh.
Chương 80: Đưa tổng giám về nhà.
Chương 81: Sao chị biến thái* vậy...
Chương 82: Em hôn chị chút đi!
Chương 83: Hồ ly tinh!
Chương 84: Quá câu người nhịn không được.
Chương 85: Văn phòng... cũng muốn cợt nhã.
Chương 86: Ngoan ngoãn ngủ
Chương 87: Tống giám là kẻ lưu manh
Chương 88: Tổng giám ghen!
Chương 89: Lại bị lừa.
Chương 90: Người em thơm quá
Chương 91: Hữm...?
Chương 92: Ngoan, chị xoa thôi
Chương 93: Cô ấy nói bắt đầu lại lần nữa.
Chương 94: Cái kiểu cởi sạch phải không.
Chương 95: Muốn xem không?
Chương 96: Thỏa thích tận hứng (H)
Chương 97: Mãi cho đến khi kiệt sức (H)
Chương 98: Lên hotsearch*
Chương 99: Một cước đá văng cửa tủ (comeout)
Chương 100: Bá Vương dùng sức kéo cung*
Chương 101: Tình sâu vô cùng không thể ngừng.
Chương 102: Đêm nay cho em ăn.
Chương 103: Khí thế công cực kỳ.
Chương 104: Mấy...lần rồi.
Chương 105: Phu nhân của tôi, Diệp Đồng.
Chương 106: Nhà chỉ có một.
Chương 107: Cầu hôn.
Chương 108: Đêm nay, đêm xuân.
Chương 109: Ngủ một giấc không rời giường nổi
Chương 110: Đăng nhập chế độ tìm đường chết.
Chương 111: Em muốn ở phía trên.
Chương 112: Có muốn thêm một lần nữa không? (18+)
Chương 113: Kết hôn (Chính văn hoàn)
Chương 114: Tổng tài x tổng giám (Phiên ngoại).
Ngoài lề tặng hình

Chương 45: Dù bận rộn thế nào cũng không quan trọng bằng em.

4.5K 308 9
By Mommin96

Giọng điệu này làm cho Diệp Đồng giận mà cười.

Cô và Lâm Túc không còn xa cách như trước, Lâm Túc đối với yêu cầu của cô cũng chỉ là câu trả lời đơn giản tuân lệnh, chỉ là hai chữ nhưng khiến cho cô có cảm giác an toàn, bởi vì bất kể cô đưa ra yêu cầu gì, Lâm Túc ít khi từ chối.

Gần đến giờ hẹn, Diệp Đồng cầm điện thoại bỏ lại vào túi, đang suy nghĩ chút nữa gặp mặt, phía sau bỗng truyền tới âm thanh:

"Diệp Đồng."

Là giọng Bạc Y Cảnh.

Diệp Đồng có chút ngoài ý muốn quay đầu lại nhìn qua, Bạc Y Cảnh đang đi tới gần phía cô, ánh mắt Diệp Đồng nhìn chung quanh vài vòng, ở bên cạnh Bạc Y Cảnh không phát hiện bóng dáng chị em tốt của mình.

"Uống nước đi." Bạc Y Cảnh vặn nắp mở một chai nước khoáng đưa cho cô.

Diệp Đồng cười nói:

"Cảm ơn."

"Chị nghe thư ký nói em vẫn còn ở đây, thấy em xong việc nên tới xem chút, sao, không có vấn đề chứ?" Bạc Y Cảnh quay đầu nhìn thấy trán trơn bóng của Diệp Đồng rịn mồ hôi, tới cũng đúng lúc lắm, chắc hẳn là Diệp Đồng vừa mới làm xong việc.

"Không thành vấn đề." Diệp Đồng trả lời, cô cầm chai nước khoáng uống vài ngụm thông giọng, tới tập đoàn Kỷ thị bận rộn 3 tiếng, tới tới lui lui một ngụm nước cũng chưa uống.

Cô đặt chai nước xuống nhận lấy nắp từ Bạc Y Cảnh đóng lại, đặt bên bậc, nhẹ giọng hỏi:

"Hoài Thu không gây chuyện với chị chứ?"

"Em ấy dám sao." Bạc Y Cảnh híp mắt, khóe môi cong lên, khẽ cười: "Nhưng ngược lại là em, luôn bị Hoài Thu vô cớ gây rối tới lui, thật ra em có thể không cần phản ứng với những hành động càn quấy của em ấy."

Lời này có chút ý tứ, tuy rằng chị em tốt nhà cô quả thật có đôi khi rất hoạt bát rộng rãi nhưng vô cớ gây rối thì chưa nói tới, Diệp Đồng vừa nghe trong lòng liền hiểu, cô phát hiện trong lời Bạc Y Cảnh mang tính chiếm hữu đối với chị em của mình, nghĩ đến cũng phải thôi, dù là ai nhìn thấy bạn gái mình thân cận người khác, mặc cho người kia có là bạn thân cũng sẽ ghen tị.

Liền lấy tình cảnh của chị em nhà mình, ngoài miệng thì lý lẽ hùng hồn không quay đầu lại, kết quả mỗi lần đụng tới Bạc tiểu thư sợ tới mắt mờ, đời này chỉ sợ trốn không thoát lòng bàn tay Bạc tiểu thư.

Cho nên, Diệp Đồng cười thuận theo Bạc Y Cảnh tiếp lời:

"Có chị ở bên cạnh Hoài Thu, cậu ấy sẽ không dám tới 'quậy' em."

"Em đừng hiểu lầm, chị không có ác ý, chỉ là nói như vậy thôi." Diệp Đồng hiển nhiên hiểu lầm ý cô, bạn ai người đó bảo vệ, Bạc Y Cảnh và Lâm Túc giao tình nhiều năm như vậy, tự nhiên hi vọng Lâm Túc sống tốt, cũng hi vọng Lâm Túc giống như cô mong muốn theo đuổi lại được bạn gái cũ, cho nên mới bảo Diệp Đồng đừng để ý Kỷ Hoài Thu, dành tinh lực và thời gian cho Lâm Túc.

Mỗi người đều có tâm tư, hai người nhìn nhau cười cũng không tiếp tục đề tài đó nữa.

Sau đó trong lúc trò chuyện, Bạc Y Cảnh có khi cố ý có khi vô tình nói về phương diện tình cảm, ví dụ như một đôi tình nhân yêu thương nhau cuối cùng vì điều gì chia tay, có là đó là kết quả của cuộc cãi nhau do xúc động nhất thời, có lẽ là do quá trình chung đụng phát hiện không hợp nhau.

Thuộc về phương diện nhất thời xung động cãi nhau, trong lòng hai người đều có đối phương chỉ là ai cũng không chịu cúi đầu trước, chuyện rất đơn giản, hiểu được cúi đầu nhận sai thì có thể giải quyết vấn đề.

Bạc Y Cảnh nói rất có đạo lý nhưng Diệp Đồng cảm thấy không quá hứng thú, bởi vì chạm đến chuyện trong lòng cô, cô đối với phương diện tình cảm vẫn luôn mang theo tâm lý trốn tránh, mãi cho đến khi Bạc Y Cảnh lơ đãng nhắc tới Lâm Túc.

Cứ như vậy trò chuyện, điện thoại trong túi chợt vang lên, Diệp Đồng lấy ra nhìn màn hình hiển thị, sau đó đứng lên nói với Bạc Y Cảnh:

"Xin lỗi, có người tới đón em, em phải đi trước."

Bạc Y Cảnh gật đầu:

"Được rồi, chị còn có việc không thể tiễn em."

"Lần sau gặp." Bắt tay Bạc Y Cảnh, sau đó Diệp Đồng xoay người đi về phía thang máy, nói chuyện vài câu, sau khi kết thúc cuộc gọi cô vừa đi vừa gởi tin cho Kỷ Hoài Thu. Lúc này đã 2 giờ chiều, Diệp Đồng đi vào thang máy, không có ai, cô nhíu mày nhìn chính mình phản chiếu trong gương, sau đó hít sâu vài hơi cố gắng làm cho bản thân bình tĩnh lại.

Vừa rồi Bạc Y Cảnh nói với cô rất nhiều về quá khứ của Lâm Túc, đặc biệt là khoảng thời gian 3 năm không có cô của Lâm Túc, Bạc Y Cảnh là bạn của Lâm Túc, biết Lâm Túc yêu đương nhưng không biết lúc đó bạn gái của Lâm Túc là cô, hai người yêu đương văn phòng giấu kín, mọi nơi đều cẩn thận tránh người quen, sợ bị phát hiện cho nên khi đó cũng không nhiều người biết.

Sau khi cô rời đi 3 năm, Bạc Y Cảnh đại khái dùng một chữ để miêu tả khái quát cuộc sống của Lâm Túc là vội, bay tới bay lui không ngừng nghỉ khắp cả nước, Bạc Y Cảnh cũng không gặp được Lâm Túc mấy lần.

Kỳ thật Tiêu Tử Ngọc cũng từng nói qua với cô, ít ỏi vài câu nói cũng không thể nào miêu tả kỹ càng, nhưng họ đều nói Lâm Túc cả ngày bận rộn, thường xuyên làm việc suốt đêm không ngủ, cuối cùng cơ thể suy sụp, mệt đến ngất xỉu rồi đưa vào bệnh viện.

Diệp Đồng không có cách nào tưởng tượng được người phụ nữ cực kỳ chú trọng dưỡng sinh lại giày xéo cơ thể đến vậy.

Đặc biệt ngay lúc này cô sẽ gặp người phụ nữ đó, tâm tình Diệp Đồng trở nên phức tạp.

Thang máy lại mở ra, đóng rồi mở, Diệp Đồng xoa ấn đường, mãi cho đến khi cô thu xếp được cảm xúc che giấu kỹ rồi mới ra khỏi thang máy.

Diệp Đồng vừa mới đi đến trước quầy lễ tân, một cô gái ở trước quầy nhìn thấy cô liền vội vàng chạy tới, cô gái nhỏ này chỉ chỉ một vị trí cách đó không xa, nhỏ giọng nói với cô:

"Diệp tổng giám, Lâm tổng ở chỗ đó chờ ngài thật lâu."

Theo hướng ngón tay, cô nhìn thấy dáng người uyển chuyển thướ tha kia- không phải Lâm Túc thì còn có thể là ai, Lâm Túc đã chờ cô rất lâu sao, Diệp Đồng hỏi:

"Lâm tổng đến khi nào?"

Cô gái trẻ ngó trộm Lâm Túc vài lần nhỏ giọng trả lời:

"Tới khoảng 2 tiếng rồi, là ngay khi ngài tới không lâu, Lâm tổng liền tới, Lâm tổng còn không cho em nói với chị."

"Được, chị biết rồi." Diệp Đồng mặt mày rạng rỡ mỉm cười với cô gái trẻ: "Em còn làm việc, mau đi đi."

"Có việc chị cứ kêu em." Cô gái trẻ gật đầu, cười thẹn thùng với Diệp Đồng, chậm chậm đi qua quầy tiếp tục công việc của mình.

Theo lời cô bé này nói, Diệp Đồng vừa vào tòa nhà tập đoàn Kỷ thị thì Lâm Túc cũng tới, vậy chứng minh Lâm Túc căn bản không trở về công ty, cứ như vậy ngồi ở đai sảnh chờ cô 2 tiếng?

Khó khăn lắm cô mới bình tĩnh lại tâm tình giờ lại trở nên phức tạp, Diệp Đồng xoa xoa ấn đường, đối mặt với chuyện này làm cô đau đầu, cũng chỉ có thể an ủi chính mình, cũng không còn nhiều thời gian nên đối xử tốt với Lâm Túc một chút, cũng coi như trả hết ân tình còn thiếu.

Diệp Đồng cố ý bước nhẹ nhàng, lúc này Lâm Túc vận chưa phát hiện Diệp Đồng đang đi về cô, cô ngồi ngay ngắn trên sofa, trong tay cầm tờ báo của ngày hôm nay xem, trên mặt vẫn điềm nhiên thong thả, môi vẽ nên đường cong như có như không.

Một bàn tay thon gầy bất ngờ đặt lên tờ báo, che đi tầm nhìn của Lâm Túc, Lâm Túc ngẩng đầu nhìn, ung dung thu hồi tờ báo, đặt lại trên kệ bên cạnh.

"Em xong việc rồi?"

"Ừm." Diệp Đồng cũng thu hồi tay, "Không phải Lâm tổng rất bận sao?"

Có vẻ bị phát hiện, Lâm Túc ngước mắt nhìn về phía cô gái trẻ ở quầy, cô gái kia bị Lâm Túc nhìn sợ tới mức theo bản năng ngồi xổm xuống, tổng tài nhà cô cũng sợ Lâm lão bản....

"Bận đi nữa cũng không quan trọng bằng em." Lâm Túc thu hồi ánh mắt, nhướng mày, ngẩng đầu lên nhìn Diệp Đồng.

Lời giải thích không hoàn mỹ này, trứng gà không nhặt được xương, đây là câu nói Lâm Túc nói với Diệp Đồng nhiều nhất, bất luận là trước đây hay hiện tại, bận đi nữa cũng không quan trọng bằng em, Lâm Túc không phải nói dối, chỉ cần Diệp Đồng có việc, Lâm Túc có thể buông xuống công việc tự mình tới giúp cô giải quyết vấn đề, cho dù là bên nhau hay đã tách ra.

"Đi thôi, đưa tôi về công ty." Diệp Đồng lựa chọn tránh đi cái đề tài này.

Lâm Túc:

"Không về nhà trước nghỉ ngơi sao?"

"Công việc bận rộn, không có thời gian nghỉ ngơi."

"Sức khỏe quan trọng hơn." Lâm Túc thử thuyết phục Diệp Đồng, hiển nhiên Diệp Đồng không để ý lời của cô: "Lâm tổng, đây là việc riêng của tôi, làm việc hay nghỉ ngơi là do tôi quyết định."

"Xin lỗi, tôi đường đột." Lâm Túc mặt không đổi sắc, cười cười.

"Không sao." Diệp Đồng thấy Lâm Túc ngồi yên, trên mặt hiện ra nụ cười miễn cưỡng: "Nếu bây giờ Lâm tổng không có thời gian đưa tôi về công ty, vậy không phiền ngài."

"Tôi không có ý đó, chỉ là không muốn em bận rộn mệt mỏi đến vậy." Ánh mắt Lâm Túc dừng ở da thịt bên dưới đôi mắt kia, quầng thâm mắt nhàn nhạt như ẩn như hiện, cô duỗi tay: "Ngồi lâu hơi đau lưng, em kéo tôi lên được không?"

Diệp Đồng nhìn xuống, nhìn bàn tay phải thon dài dài, bên trên dấu răng đã biến mất, Diệp Đồng không có nắm bàn tay mà nắm chặt cổ tay kéo Lâm Túc đứng dậy đồng thời nói:

"Lâm tổng vẫn nên quan tâm bản thân một chút."

Lâm Túc vừa đứng lên, hai người mặt đối mặt mắt đối mắt, Diệp Đồng lui một bước, Lâm Túc cong khóe môi cười vẫn không nói gì, trong lòng Diệp Đồng hối hận vì đồng ý để Lâm Túc đưa cô về công ty.

Cùng nhau rời khỏi tòa nhà, đi đến chiếc xe màu đen đậu ven đường, Diệp Đồng nhìn thấy Lâm Túc đi về phía ghế lái, cô kéo người kia lại:

"Không phải cô đau lưng sao, đưa chìa khóa cho tôi, tôi lái xe."

Miễn cho người kia bị đau lần nữa.

Cầm chìa khóa, Diệp Đồng ngồi vào ghế lái, thắt dây an toàn, nghe Lâm Túc ở bên cạnh nói:

" Danh sách tiệc cuối năm em nhớ xác nhận cho kỹ, để phòng tập đoàn XM của bên em có sơ hở gì."

"Ừm, trở về tôi sẽ xem." Sau khi Tiêu Tử Ngọc đưa cho cô, cô cũng chỉ xem sơ lược, xác nhận không có sai sót thì cần thời gian.

Xe khởi động rời đi, tiến vào dòng xe cộ trên đường phố, dọc đường đi Diệp Đồng không nói gì, xem như cô làm tài xế miễn phí cho Lâm Túc, thật ra Lâm Túc không có chủ động thì cô cũng không nói.

Lâm Túc hỏi:

"Sắp 3 giờ, em có đi tới nơi tổ chức tiệc không?"

Diệp Đồng đang lái xe nhìn tình hình giao thông, nghe thấy liền trả lời:

"Hôm nay không đi, ngày mai đi, cô muốn bây giờ tôi đưa cô đi."

Lâm Túc:

"Ngày mai tôi sẽ đi."

Một khi Diệp Đồng không muốn mở miệng nói chuyện, Lâm Túc nói gì cũng có thể bị mấy câu của Diệp Đồng chặn lại, sau đó bầu không khí trong xe trầm xuống, Lâm Túc hạ cửa sổ ghế phụ xuống.

"Cô không lạnh à?" Diệp Đồng ngồi xe thích ngồi gần cửa sổ nhưng bây giờ thời tiết tháng 12, trời giá rét, gió lạnh cắt da cắt thịt thổi vào, Lâm Túc thể hàn dễ 4 bị cảm lạnh.

Lâm Túc:

"Cũng không đến nỗi."

"Đóng lại." Diệp Đồng nghe thấy Lâm Túc trả lời, ngay lập tức đóng cửa sổ.

Lâm Túc ít rèn luyện nên cơ thể suy nhược, làm việc hơn dưỡng sinh, nên quanh năm suốt tháng ít sinh bệnh nhưng bệnh thì khá nghiêm trọng, bệnh tới như núi sập.

Sau đó lái xe một tiếng mới đến tòa nhà tập đoàn LT, Diệp Đồng quen thuộc tìm chỗ dành riêng để đậu xe.

Cô vừa mở dây an toàn vừa nói:

"Tôi còn có việc, tôi đi trước."

Lâm Túc ngồi yên, chờ Diệp Đồng sắp mở rộng cửa bước xuống đất, vươn tay kéo cánh tay Diệp Đồng, Diệp Đồng giãy giụa vài lần không được, cô không thể làm gì khác là quay trở lại ngồi, quay đầu nhìn Lâm Túc:

"Lâm tổng, còn có việc sao?"

Đón lấy ánh mắt của Diệp Đồng, Lâm Túc nhìn gương mặt Diệp Đồng dịu dàng, dần dần thả lỏng bàn tay đang nắm cánh tay Diệp Đồng, môi khẽ mở:

"Tiệc cuối năm em có thể làm bạn nhảy của tôi không?"

Continue Reading

You'll Also Like

717K 25.3K 113
Tác giả: Hiểu Bạo Edit: Xiao Yun Số chương: 108 chương chính văn+ 1 chương phiên ngoại Thể loại: Bách hợp, ngược, cảnh sát-hắc bang, kết HE, Nhân vậ...
227K 9.7K 69
Đây là một bộ chậm nhiệt, vô cùng dễ thương, nói về một đôi thanh mai trúc mã, trung học là bạn thân, vì hiểu lầm mà xa cách, mươ...
289K 11K 79
Dư Sinh Mộ Yên Tác giả: Hạ Quân Thể loại: Bách hợp, hiện đại, vườn trường, ngọt văn, hỗ công, HE Nhân vật: Tần Hàm Yên, Ngạn Bách Hàm, Hạ Di Bình, Tr...
8.8K 187 17
Tác phẩm: Lưu Ly Nguyệt Tác giả: Diệp Sáp Thể loại: Đô thị tình duyên, quan tổng tài, 1x1, HE Tiến trình: Từ chương 90 trở đi Link chương 1~90: https...