Chương 37: Hôn

8.8K 288 22
                                    


Bên trong gian phòng rộng rãi có một chiếc giường lớn, một chiếc ghế dài bọc da cao cấp.

Tần Lam trong lòng đầy bất an nhưng ngoài mặt vẫn cố trấn tĩnh.

Không biết hắn muốn gì?

Robert Nguyễn cứ vậy nhìn Tần Lam, cô gái này đang sợ hắn, hắn biết, đợi thêm một chút nữa thì cô sẽ mất kiêng nhẫn thôi.

Quả nhiên một lúc sau Tần Lam cất tiếng hỏi.

- Anh Robert, không biết anh mang tôi lên đây là có ý gì, nếu anh không có gì cần nói,vậy thứ lỗi tôi không thể ở lâu hơn được, cha mẹ tôi đang đợi tôi.

Robert Nguyễn cười.

- Cô Tần muốn rời khỏi đây? Có thể, chỉ cần cô giải đáp một vài thắc mắc của tôi là được, nhưng mà, đáp án của cô Tần nên chính xác một chút, nếu không-hắn xoay xoay khẩu súng nhỏ trên tay-thì chưa chắc cô Tần có thể rời khỏi đây một cách lành lặn đâu.

Tần Lam nghĩ đây rõ ràng là uy hiếp.

-Anh muốn hỏi cái gì?

Hắn đưa tin nhắn cho cô xem.

Trái tim Tần Lam đập nhanh lợi hại, quả nhiên.

Cô trấn an chính mình rằng không có gì phải sợ, không có gì phải sợ.

- Tôi không hiểu ý anh, có gì thì anh cứ nói thẳng.

Robert Nguyễn cười cười, cô cứ giả vờ đi, tôi rất vui lòng xem cô diễn.

Anh ta lại lấy từ trong túi đưa cho Tần Lam một tấm ảnh.

Trong ảnh là Tần Lam tại một trung tâm thương mại gần chỗ quán Bar, lúc đó cô đang mua cái sim rác và nhắn tin cho anh. Nhìn là biết, hình được chụp lại từ video quan sát.

Tần Lam biết chuyện đã bị lộ, cô vốn không muốn dính dáng đến anh ta nên mới chọn cách lén lút như vậy, ngờ đâu người này chỉ cần tra một chút là ra.

Tất nhiên nếu đã bị lộ thì cô cũng không giả vờ không biết nữa.

- Không sai, tin nhắn này là tôi gửi, vậy cũng tính là giúp anh có phải hay không, anh muốn cảm ơn tôi sao?

- Cô không giả vờ không biết gì nữa sao? Hắn trào phúng hỏi.

- Tôi cũng muốn lắm, nhưng đã bị vạch trần mà còn làm bộ không phải là đang diễn vai hề cho người ta xem hay sao.

- Ồ...

Robert Nguyễn làm bộ ngạc nhiên, thì ra cô cũng biết.

-Vậy cô Tần không phải cần giải thích với tôi mục đích của cô hay sao.

- À, anh nghi ngờ tôi có mục đích xấu sao, không có nha. Là vầy-Tần Lam vờ ho một cái để bình tĩnh  lại, sau đó nói tiếp-Tôi chính là tình cờ nghe được một âm mưu hại người trong Bar ngầm, lúc đầu tôi cũng không để tâm, nhưng là, sau đó tôi biết được anh là con của bác Phương, nếu anh xảy ra chuyện gì thì chắc ông ấy sẽ rất buồn, mà mẹ tôi và bác Phương là họ hàng, cho nên tôi và anh...ah, cũng coi như họ hàng, nên tôi mới nghĩ báo tin cho anh.

- "Họ hàng" giúp đỡ nhau cũng cần giấu giấu giếm giếm sao?

Từ "họ hàng" hắn đặt biệt nhấn mạnh, một bên là con nuôi, một bên là con riêng của chồng, vậy mà có thể dùng "họ hàng" để hình dung.

[Truyện H+] Tổng Tài Xuyên Sách Thành Nữ Phụजहाँ कहानियाँ रहती हैं। अभी खोजें