49-50-51-52

2 0 0
                                    


Chương 49: Không cần sao?

Khi Phác Xán Liệt trở lại Kim Long Các, liền nhìn thấy Biện Bạch Hiền ở trong đại sảnh chờ hắn, cũng không gặp bóng dáng Ngô Diệc Phàm.

Bạch Hiền nhìn đến Phác Xán Liệt rốt cục đã trở về, vừa đi qua vừa vui sướng nói: "Công tử, ngươi rốt cục đã trở lại, Bạch Hiền đợi ngươi cả đêm!"

Lo lắng rõ ràng trong mắt Bạch Hiền nói cho Phác Xán Liệt biết, nhất định là đã xảy ra chuyện gì không tốt, hơn nữa nhất định liên quan đến Ngô Diệc Phàm.

"Làm sao vậy? Ngô Diệc Phàm lại làm cái gì?" Phác Xán Liệt không thèm để ý hỏi, dù sao dựa theo lệ thường dĩ vãng chính là hai người cãi nhau, sau đó Ngô Diệc Phàm lại phát một hồi tính tình tiểu hài tử. Cho nên hắn không đem chuyện cãi nhau hôm nay đặt ở trong lòng, không vượt qua ngày mai hắn nhất định trở về tìm mình giải hòa.

"Công tử, lão gia hắn, hắn đi Lãm Nguyệt Lâu. Đến nay đã là giờ Hợi, cũng không thấy trở về......." Bạch Hiền hơi có chút bất mãn nói.

"Lãm Nguyệt Lâu?" Phác Xán Liệt sửng sốt, nghĩ nghĩ mới nhớ tới chính là thanh lâu lớn nhất Miên Cẩm. Không nghĩ hắn thật sự ngây thơ như vậy, đi chơi thanh lâu trả thù mình. "Nga, phải, hắn sáng nay nói qua với ta."

"Cái gì?!" Bạch Hiền cả kinh kêu lên: "Công tử, ngài cứ như vậy để cho lão gia đi? Ngài không có hơi chút, hơi chút ngăn cản một tí?" Lão gia tuy rằng nói hiện tại độc sủng công tử, nhưng mà công tử cũng không nên không có tâm nhãn như vậy a!

"Ngăn cản? Vì cái gì?" Phác Xán Liệt khó hiểu nói: "Một nam tử trưởng thành đi chỗ đó vui chơi không có gì kỳ quái đi?" Huống chi Ngô Diệc Phàm kia là một ''con rồng trăng hoa'' ?

"A ?" Bạch Hiền mở lớn miệng bất khả tư nghị nhìn Phác Xán Liệt, tuy rằng hắn biết Phác Xán Liệt là một nam sủng không giống nam sủng, nhưng thân phận của hắn đúng là vẫn còn như một nam sủng a! Như thế nào có thể, có thể khinh địch như vậy đem lão gia giao cho người khác? "Công tử, ngài sẽ không cảm thấy trong lòng không thoải mái?"

Không thoải mái? Phác Xán Liệt chọn nhíu mày, đúng rồi, nơi này là cổ đại, không có áo mưa (aka bao cao su). Hơn nữa thời điểm cùng ''con rồng trăng hoa'' kia làm cho tới bây giờ đều là trực tiếp...... khụ khụ, lộng ở bên trong. Vạn nhất Ngô Diệc Phàm lạm giao quá độ, chọc một thân tạng bệnh trở về, người gặp tai ương còn không phải chính hắn sao?! (Chỉ nghĩ được như vậy thôi hả Xán =.='' )

"Lãm Nguyệt Lâu đi như thế nào?" Phác Xán Liệt sắc mặt có chút âm trầm hỏi, hắn tuyệt đối tuyệt đối không muốn bị Ngô Diệc Phàm liên lụy !

"Công tử!" Bạch Hiền một trận kinh hỉ: "Bạch Hiền mang ngài đi."

Lãm Nguyệt Lâu.

Lãm Nguyệt Lâu là thanh lâu lớn nhất Miên Cẩm, tổng cộng có ba tầng, một tầng dưới là đại sảnh, tầng hai đều là một dãy phòng. Mỗi tầng trang trí đều tráng lệ, bốn vách tường họa đầy các loại đông cung đồ dâm dật, ở trên vách đá nến đỏ chiếu xuống càng dâm đãng không chịu nổi. Dưới ánh đèn lồng đỏ thẫm treo trên cao, một đám người cả nam lẫn nữ đang uống rượu dâm nhạc, quần áo tán loạn tiếng cười không ngừng, tà âm kia một khúc lại một khúc đàn tấu hát vang.

BNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ