Chương 7

1.6K 114 5
                                    

RenJun đơ người ra một lúc để tiêu hóa câu hỏi của Jaemin rồi trước ánh mắt đầy nghi hoặc của Jaemin mà đứng bật dậy chuẩn bị chạy trốn.

Nhưng Jaemin đã nhanh tay hơn,cậu chỉ cần vươn tay rồi kéo nhẹ một cái là RenJun bé nhỏ đã an vị nằm gọn trong lồng ngực Jaemin.Do va chạm đột ngột giữa cái mũi xinh xinh của RenJun với lồng ngực cứng cỏi của Jaemin mà RenJun khẽ kêu một tiếng nhỏ như mũi kêu rồi cố giãy ra nhưng lại thất bại nên đành nằm im chịu trận mà chuyển sang thương lượng.

"Ừm...cậu có thể thả mình ra rồi nói chuyện tiếp được không?"

"Ồ...nhưng lỡ con cáo nhỏ nào đó lại muốn chạy thì sao"

"Ai là cáo chứ,cậu mới là cáo ấy "

Vì biết Jaemin còn đang đau nên RenJun không dám dãy mạnh,nhưng bị bạn chọc lẫn cảm thấy ngại ngùng với trái tim đang khó kiểm soát của mình mà RenJun chỉ dám quay mặt đi không thèm để ý đến Jaemin để giữ bình tĩnh.

Nhìn hành động nhỏ của RenJun,Jaemin khẽ cảm thán sự đáng yêu của RenJun.Tay cậu chỉnh lại tư thế ngồi cho RenJun ngoan ngoãn trong lòng mình rồi nhẹ nhàng kéo sát bạn dính chặt lấy mình,cúi xuống khẽ thì thầm bên tai RenJun.

"Mình cũng là cáo,cậu là cáo vậy chả phải chúng ta là một cặp sao?"

"Thình...thịch..."

Trái tim RenJun càng ngày càng khó kiểm soát,cậu biết bây giờ chắc chắn mặt mình đã đỏ đến tận mang tai rồi.Hơi thở ấm nóng Jaemin khiến cơ thể của RenJun khẽ run lên,một cảm giác xa lạ tiến đến khiến RenJun cảm thấy bối rối.Từng cái chạm,sự tiếp xúc của Jaemin đều khiến cho RenJun run rẩy.Cố giữ bình tĩnh,RenJun khẽ đẩy khuôn mặt kề sát mình của Jaemin ra xa mà phản đối.

"Đừng có nói linh tinh,cậu...
cậu cố nghỉ ngơi đi mình phải ra ngoài với mọi người"

"Đừng động đậy RenJun à,cậu còn chưa trả lời câu hỏi lúc nãy của mình"

Kéo chặt RenJun vào lòng,hơi thở của Jaemin càng ngày càng nóng.Nó khiến cho thân nhiệt của RenJun cũng tăng theo,sự ngại ngùng lẫn bối rối khiến cho RenJun quên đi thứ cứng rắn nào đó đang chĩa vào cậu.

"Ừm...thì...mình lo cho cậu mà... chả nhẽ cậu chê mình yếu đuối vì khóc à"

"Cậu biết thừa mình không có ý đó mà RenJun yêu dấu"

"..."

Jaemin vùi mình vào hõm cổ RenJun,hít thở từng hương thơm thanh thuần của cậu rồi đắm chìm vào đó giống như có chết cậu cũng muốn được chết bởi hương thơm đê mê ấy.

RenJun đẩy mãi không được cũng đành bất lực chịu đựng sự nóng bức dần tăng lên trong cơ thể,cho dù giờ đang là mùa đông nhưng cả người cậu đều chảy ra từng giọt mồ hôi,thân nhiệt càng ngày càng tăng sau từng cái chạm vô thức của Jaemin lên người cậu kèm vào đó là trái tim càng ngày càng đập loạn của bản thân.

[00lineNCT][NP]Cực Phẩm MoominWhere stories live. Discover now