Chương 110: Đáng chết, nên hẳn là ta

13.7K 468 31
                                    

Thông thường, những nhà giàu đều có một thói quen, chính là khắc dấu hiệu của phủ ở trên chén bát. Thường sẽ dùng họ của dòng họ, hoặc tên của niên đại, cũng có thể dùng mười hai cung hoàng đạo.

Và những chén sứ hay chén rượu của Vệ phủ, dưới đáy đều sẽ khắc một chữ "Vệ".

Đối với đũa làm bằng gỗ quý thế này, vì chúng tương đối mỏng manh, nếu như khắc chữ ở phía trên, sẽ dễ dàng bị gãy. Đơn giản, chỉ gọt bỏ đi một góc ở trên chiếc đũa, xem như làm dấu hiệu!

Tuy nhiên, những chiếc đũa có độc, không có dấu hiệu như vậy.

"Đêm đó, các ngươi đều xác định, không có người nào từng vào phòng bếp?" Kỷ Vân Thư hướng về phía mọi người và hỏi.

Đám người hai mặt nhìn nhau, cùng nhất trí lắc đầu.

"Chắc chắn sao?"

Ngay lập tức, một tiểu nha đầu trong đó, tiếp lời, nói: "Trong phòng bếp, chính xác không có ai vào, nhưng, thời điểm nô tỳ bưng chén bát đi ra ngoài, vừa lúc đụng phải Kỷ Tam công tử."

Kỷ Tam công tử?

Kỷ Nguyên Chức?

"Hắn vì sao lại tới bên ngoài phòng bếp?"

"Điều này nô tỳ cũng không biết, lúc ấy Kỷ Tam công tử hắn......"

"Hắn thế nào?" Kỷ Vân Thư truy vấn.

Khuôn mặt tiểu nha đầu bắt đầu hơi ửng đỏ, cắn môi, cúi đầu, sau đó duỗi tay ra, gỡ một cây Trâm cài trên đầu mình xuống.

Lắp bắp nói với giọng run rẩy: "Đây là lúc ấy, Kỷ Tam công tử đưa cho nô tỳ, nô tỳ nhìn thấy cây trâm khá đẹp, nên đã nhận lấy."

Thật sự là loại đa tình rẻ mạt!

Ngay cả một nha đầu cũng không buông tha.

Sắc mặt Kỷ Vân Thư trầm xuống: "Vậy lúc ấy, chén bát trong tay ngươi là đưa cho ai?"

"Là đưa cho Kỷ cô nương."

Trả lời một cách chắc chắn!

Nói cách khác, Kỷ Nguyên Chức cũng chưa từng chạm vào chén bát của Vệ lão gia và Vệ phu nhân.

Manh mối, dường như cũng bị chặt đứt ở chỗ này!

Kỷ Vân Thư trầm mặc liếc mắt nhìn Cảnh Dung một cái, giống như có chút bất đắc dĩ.

Cảnh Dung lập tức an ủi nàng: "Nếu đã biết chiếc đũa có độc, vậy nhất định có thể tra ra."

Hắn tin vào nàng.

Kỷ Vân Thư gật gật đầu: "Ân" một tiếng!

Trong lúc vô tình, Kỷ Vân Thư vung ống tay áo lên, vừa lúc chiếc đũa độc bị quét tới trên mặt đất.

Nàng lấy khăn tay ra khom lưng nhặt lên, nhưng vừa lúc nhìn tới nó, chỗ đỉnh có độc của chiếc đũa màu đen đã biến thành màu đỏ sậm, đó là một khối nho nhỏ, nếu không nhìn kỹ sẽ rất khó nhìn thấy.

Thần sắc lập tức căng thẳng, nhìn mặt đất ướt dầm dề, nhăn mũi lại.

Hỏi: "Trên mặt đất này, có dấm hay sao?"

Nữ Ngỗ Tác Họa CốtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ