Chapter 5

3.5K 334 2
                                    

Sáng sớm

Tsuna yên bình tỉnh dậy. Không bị người mẹ nào tát chỉ để đánh thức cậu hay một người bố đá vào bụng để khiến cậu tỉnh dậy. Nó thật là một buổi sáng tốt lành.

Nhưng đối với Tsuna, cuộc sống của cậu chưa bao giờ là tốt cả, nó luôn luôn thô kệch và tràn ngập nỗi đau. Ít nhất bây giờ nó sẽ thay đổi, phải không?

Tsuna thở dài thêm một lần nữa và bước vào phòng tắm để sửa soạn lại bản thân. Cậu không biết tại sao, nhưng cậu vẫn đem cái cơ thể vào bồn tắm dù biết những vết thương vẫn chưa khép miệng. Làn nước trong suốt chuyển thành màu hồng trong ngay cả khi sự ấm áp đang hoà lẫn trong máu.

Thật sự không ngạc nhiên khi Giotto chưa một lần để ý đến vết thương của Tsuna trước đây hay là những vết thương mà cậu đang có. Cậu nhúng nửa mặt xuống nước và nhắm mắt lại. Cậu vẫn nghĩ đến những ngày đó nơi mà cậu bị tổn thương nhất. Nơi mà cậu bị bắt nạt và bạo hành.

"Những ngày khi đó kah~" Tsuna thầm nghĩ trước khi sặc nước mà ho sặc sụa. Cậu không nhận ra cậu đã gần như chết ngạt. Tsuna thở hơi ra một lần nữa và chạm vào những sợi xích đeo ở cổ bao quanh cái núm giả màu cam. Cậu chạm vào nó thêm một lần nữa và cảm sự ấm áp tỏ ra từ nó. Giai điệu quen thuộc vang lên trong đầu cậu. Là giai điệu mà chủ nhân của chiếc núm giả này đã chỉ cho cậu khi cậu còn rất nhỏ.

Ngâm nga giai điệu đó khiến Tsuna cảm thấy thư giãn và bình tĩnh hơn rất nhiều. Cuối cùng, cậu quyết định ngồi dậy và tự sửa soạn.

Nhưng khi cậu nhìn thấy chính bản thân, cậu bắt đầu ho một cách gay gắt

"Đồ khốn khiếp! "

"Đứa con vô dụng! "

"Tại sao mày lại được sinh ra! "

Những câu từ đó là những thứ mà cậu đã phải nghe từ chính miệng bố mẹ của mình, bất cứ khi nào họ nhìn thấy cậu. Tsuna thở dài một lần nữa và rời khỏi phòng để thay đồ và che đi những vết bầm tím, vết cắt và những vết sẹo trên cơ thể của cậu trước khi ai đó nhìn thấy chúng.

Tiếng gõ cửa vang lên và cậu nhanh chân mở nó ra, xuất hiện là anh trai của cậu.

"Chào buổi sáng Tsuna" Giotto vui vẻ nói nhưng anh chợt cau mày khi Tsuna chỉ gật nhẹ đầu rồi rời đi nhưng Giotto nhanh chóng dừng cậu ta lại.

"Bữa sáng đã được chuẩn bị, em có muốn tham gia với bọn anh không? " Giotto hỏi

Tsuna lắc đầu cho thấy cậu không thích tham gia hay ăn uống. Cậu thích giam cầm bản thân trong căn phòng rộng lớn một mình. Chỉ một mình thôi.

"Có phải em vẫn còn giận anh không Tsuna? " Giotto hỏi

Tsuna lắc đầu và thở dài một cách nặng nề. Cậu đi đến lấy cuốn sổ của mình.

[Em chỉ không có tâm trạng để ăn. Và em ghét đám đông] Cuốn sổ nói

"Em giống với Kyoya và Alaude huh... Được rồi, nhưng anh muốn nói vài điều. Em không phiền nếu chúng ta ăn sáng cùng nhau tại phòng làm việc của anh chứ? " Giotto đề nghị

[KHR] [Fanfic dịch] To be HarmonizedNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ