Chương 43: Băng Sơn Đâu Rồi ? (B)

11.2K 546 40
                                    




Trường Ninh  nâng chén lên,  vớt vớt  bọt trà nổi trên mặt,  nhẹ nhàng nhấp một miếng, ngẩng đầu lên, hơi nheo mắt lại, "Tiểu Kiều so với Bổn cung tốt hơn ?"

Mặt  Tô Hạo  đỏ lên, liên tục xua tay, "Không, không có." Điện hạ ngươi đang  nói cái gì a ?"

"Tiểu Kiều so với Bổn cung lớn lên đẹp đẽ? Tiểu Kiều so với Bổn cung sẽ làm thơ? Tiểu Kiều so với Bổn cung chữ viết thật là tốt? Vẫn là tiểu Kiều so với Bổn cung yêu cười?"

"Điện hạ. . . . . ." Tô Hạo  cảm thấy thẹn thùng, "Không có ." Điện hạ cả nghĩ quá rồi.

    Trường Ninh nhìn gần đủ rồi, nhân tiện nói, "Không có là tốt rồi."

Tô Hạo không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

Cũng trong lúc này, chỉ nghe Trường Ninh  khẽ mở môi đỏ, nhẹ như mây gió nói,"Như vậy Phò mã đến tột cùng là làm cái gì mà đi tới đấy vậy ?"

". . . . . ." Tô Hạo  giơ lên ống tay áo xoa xoa mồ hôi trán, "Đi bái phỏng thúc phụ. . . . . ." Bộ dạng né tránh ánh mắt Trường Ninh.

Trường Ninh nheo mắt lại, "Thật chứ?"

"Ừ, Vâng, Đúng vậy a, " Tô Hạo nuốt xuống một ngụm nước bọt, "Vốn là đi bái phỏng thúc phụ . . . . . . Ừ, chính là đi bái phỏng thúc phụ . . . . . ." Không dám nói tới chuyện nhìn thấy Tiểu Kiều.

Trường Ninh ngoẹo cổ,   nhìn khuôn mặt nhỏ của Tô Hạo, ho khan một tiếng, "Phò mã. . . . . ."

Tô Hạo phảng phất nghe được tiếng sét đánh, vội vàng cướp lời trước nói, "Không ngờ thúc phụ không ở nhà, ta, ta cùng tiểu Kiều tỷ tỷ còn có Bạch Thực công tử  đồng thời ngồi một hồi."

Vẻ mặt   Trường Ninh  lạnh lẽo, "Bạch Thực ?"

"Đúng vậy, chính là ngày 15 tháng 5 đêm đó, cái người nho sinh đuổi theo bốn người chúng ta mãi không buông tha."

Trường Ninh thả ra chén trà trong tay, "Biết có người ngoài đang ở vì sao còn không né tránh ? Còn đi gặp lại ?" Ngữ khí giống như lạc đi, nhẹ nhàng  nhợt nhạt, nhưng lại vô cùng lạnh.

Tô Hạo thật thà nói, "Ta nghĩ thăm dò hư thực, xác định người này rốt cuộc có phải là  Thanh Hà vương hay không."

"Phải thì sao? Không phải thì sao ? Bổn cung không phải cùng Phò mã đã nói, Phò mã chỉ cần mỗi ngày ở nhà đọc thi thư, luyện chữ là được ? Chuyện trong triều, chuyện thiên hạ, cũng không cần Phò mã hỏi đến."

"Điện hạ, " Tô Hạo  quyết định cùng Trường Ninh thẳng thắn nói chuyện.

"Tô Hạo nếu như cam làm không để ý đến chuyện bên ngoài một lòng chỉ đọc thánh sách giải trí, đối với vận mệnh đất nước không quan tâm, lúc trước đã không tham gia khoa thi cử."

Trường Ninh nhíu mày, "Ơ? Phò mã chí khí ngút trời, định làm chủ quản giúp đỡ quân hoàng ?"

"Vậy cũng không có,  ông ngoại bị người khác hãm hại bị thánh thượng bãi quan, Đại Cữu Cữu liên lụy bị đày đi Tân Cương, phụ thân thân là Thanh Châu Thái Thú, bị Quan Tây thế tộc hạn chế khắp nơi, như là con rối, trong lòng khổ sở đủ đường không thể nói cho người ngoài....Tô Hạo cảm thấy không cam lòng nhìn phụ tộc cùng mẫu tộc suy sụp, hi vọng thông qua cố gắng của mình có thể thay đổi được vận mệnh gia tộc."

[BH] [EDIT - Hoàn] Phò Mã 16 Tuổi - Bình Quả Nhất Sinh ThôiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ