Chap 29. Em chỉ cần anh.

Start from the beginning
                                    

-"Có ngon không, là nguyên chất đó" Jungkook hứng khởi hỏi han.

-"Ngon, nhưng đắng kinh khủng"

Thấy Taehyung nhăn mặt, Jungkook bèn đưa một nửa thanh chocolate còn lại vào miệng mình nếm thử.

-"Ui, em không nghĩ nó sẽ đắng thế này"

Taehyung bật cười.

-"Em không ăn thử trước hả?"

Jungkook lắc đầu.

-"Không, tại em muốn cùng anh..." chẳng đợi câu nói của cậu được trọn vẹn, Taehyung thật nhanh đã luồn tay ra sau đầu Jungkook ấn cậu vào một nụ hôn ngọt ngào nhất từ trước đến nay, nhẹ nhàng mà sâu lắng. Đến lúc dứt nụ hôn nhìn cái vẻ mặt ngượng đến muốn độn thổ của Jungkook mà lại buồn cười, mặt dày còn hỏi một câu.

-"Ngọt đúng không?"

Jungkook cúi mặt xuống gật đầu lia lịa.

-"Ừm, ngọt"

Đúng là hương vị của chocolate thì rất đắng, nhưng hương vị của tình yêu thì lại rất ngọt. Đôi khi không ăn đồ ngọt nhưng cũng khiến người ta bị sâu răng!

Taehyung khẽ nắm lấy bàn tay Jungkook, ánh mắt của cả hai cùng hướng vào nhau, một nét buồn bỗng hiện rõ trên gương mặt cậu, Taehyung thoáng trông thấy cửa hàng hoa ở bên kia đường liền nói với Jungkook.

-"Đợi anh chút, anh quay lại ngay"

Jungkook ngẩn ngơ nhìn theo bóng dáng Taehyung, cũng không biết anh định làm gì, cảm giác hạnh phúc bây giờ ngàn vạn lần càng không muốn nó biến mất.

-"Jungkook, của em này"

Taehyung cầm một bó hoa hồng được xếp thành hình tròn giống như bó hoa mà cô dâu thường hay giữ trên tay trong ngày lễ kết hôn với chú rể.

Jungkook chỉ mỉm cười, chẳng hiểu sao lại không dám nhận bó hoa ấy.

-"Cầm lấy đi, nó vốn dĩ thuộc về em mà"

Jungkook lắc đầu, ngước mắt lên nhìn Taehyung.

-"Em không cần bó hoa này, em chỉ cần anh"

Taehyung nhéo một bên má Jungkook, đặt bó hoa vào trong tay cậu.

-"Anh vẫn luôn ở bên em mà"

Jungkook đưa bó hoa lên ngắm nhìn, mùi hương của nó tỏa ra thơm ngát, anh nói đúng, anh vẫn luôn ở bên cậu, chưa bao giờ bỏ mặc cậu, dù có xảy ra chuyện gì đi chăng nữa.

Và cậu thì vẫn luôn biết rằng, tình yêu của anh và cậu, chắc chắn một trong hai sẽ phải chịu thiệt thòi, vậy thì 999 bước của ngày hôm nay, nhất định cậu không thể để nó lãng phí.

-"Em đang nghĩ gì thế?"

-"Ừm.....hoa rất đẹp, cảm ơn anh"

Taehyung cười hài lòng.

-"Được rồi, mau về thôi"

-"Ừm, nhưng xe của anh đâu, đừng nói là..."

-"Ừ, thì vội đuổi theo em nên bỏ xe lại rồi"

Jungkook biểu tình dở khóc dở cười, mà nếu anh không bỏ xe ở đó thì bây giờ đâu có được cùng anh đi bộ lãng mạn thế này.

Taehyung gọi điện cho vệ sĩ ra cửa hàng của Yoongi đi xe của anh về tiện thể gọi cho quản gia tới đón anh và cậu về nhà. Suốt quãng đường Jungkook chỉ ôm bó hoa trong tay, đầu dựa vào vai Taehyung, thỉnh thoảng cả hai lại trò truyện bâng quơ vài câu. Lúc về đến cổng thì Taehyung có việc bận đột xuất, chỉ kịp đỡ Jungkook xuống xe rồi quản gia lập tức lái xe đưa anh đi.

Jungkook quay người bước dần vào trong sân, cô bé người làm đang tưới cây ở vườn trông thấy cậu liền chạy tới nói to.

-"Oa, cậu Jungkook có hoa đẹp quá, là cậu chủ tặng đúng không?"

Jungkook ngẩn người, thấy cô bé có chút quen quen.

-"Em là..."

-"Cậu không nhớ cũng không sao, chỉ cần biết rằng em rất vui khi được gặp lại cậu. Nhưng mà, cậu có biết người đó không?" cô bé chỉ về phía cửa nhà, là Bae Joohyun và vài người làm đang đứng nói nói cười cười có vẻ như cũng đang chú ý tới chỗ của cậu.

Nụ cười của Joohyun trở nên gượng gạo khi bắt gặp ánh mắt Jungkook và cả bó hoa mà cậu đang cầm trên tay.

Jungkook nhìn xuống bó hoa, Taehyung bảo vốn dĩ nó thuộc về cậu, nhưng, chẳng bao lâu nữa, bó hoa này sẽ thuộc về cô ấy.

Vỏ bọc của trái tim em không hề cứng cáp, chỉ mỏng manh như những cánh hoa, nếu không được chăm sóc cẩn thận thì sớm muộn cũng héo úa mà tàn phai.

|VKook| (Longfic) Anh chỉ muốn có con với em!Where stories live. Discover now