Yêu người cũng muốn vì đối phương lập kế hoạch tốt nhất trong tương lai, buông tay, xác thực là tình yêu trên đời này cao đẹp nhất, nhưng, bọn họ luôn quên rằng, chỉ có cùng người kia cùng một chỗ, đối với người yêu mà nói mới là tốt nhất đẹp nhất, mặc kệ bất kỳ khốn khó, sống chết có làm sao.

Trong lòng nàng thấy khổ sở, cúi xuống, vùi đầu vào giữa hai gối, nàng biết rõ, vì nàng, người nam nhân này có bao nhiêu hung ác, quyết tuyệt cùng bướng bỉnh, nếu có một lần khác nữa, hắn nhất định cũng vẫn chọn lựa như vậy, hắn không lên tiếng, nàng đã hiểu.

Thân thể bị hắn ôm vào trong ngực.

"Đừng khóc." Hắn nói.

Hai chữ này quả nhiên là lời nói trên đời này không để cho người thu lại được nước mắt .

Nàng càng khóc nhiều hơn, hắn có chút nóng nảy, dồn dập hôn hít mái tóc của nàng, nhưng chỉ biết nói đi nói lại hai chữ này, nàng cảm nhận được trên người hắn hơi thở khẩn trương lại nóng nảy, nàng biết rõ hắn lo lắng cho mình. Đáng tiếc nam nhân này thật sự không biết dỗ người, hắn cũng không muốn lừa gạt nàng, hắn có nguyên tắc cùng ngạo khí của hắn.

"Tiểu Thất, ngươi muốn ta làm gì, ta đều đáp ứng ngươi. Ngươi nói, ta làm."

Hai tay hắn mạnh mẽ nâng mặt nàng lên, trong mắt của hắn vằn tia máu, ánh mắt bức bối, hô hấp nặng nề phun lên chóp mũi của nàng.

Nàng không nói gì, mạnh mẽ hôn lên môi của hắn, dùng sức cắn nát, hắn không lên tiếng, ngồi trên đất, để nàng ngồi trên đùi hắn, nhẹ nhàng vội vã hôn trả nàng, đè đầu của nàng xuống, thăm dò vào trong miệng nàng, mút lấy khí tức của nàng.

Nàng thở hồng hộc níu quần áo của hắn, tựa hẳn vào người hắn.

Sau lưng, đầu ngón tay ấm áp của hắn chạm vào trong quần áo của nàng.

Nàng hít vào một hơi, xoay người, dùng ánh mắt nóng rực thâm thúy nhìn hắn, từng chữ nói: "Có phải ta nói, ngươi liền vì ta làm?"

"Đúng."

"Nhất định có thể làm được sao?"

"Đúng."

Thanh âm của hắn không chút do dự.

"Vậy ngươi nghe, ta không biết ngươi lần này bị thương nặng đến mức nào, có thể hay không sẽ khỏi, có thể sống bao lâu, ta cũng sẽ không hỏi ngươi. Ngươi nếu thật yêu ta, thì không thể chết trước ta, ta còn sống, ngươi phải còn sống thật tốt, nếu như ta chuyển sinh, ngươi cũng phải chuyển sinh cùng ta, trước khi ta hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này, ngươi đều phải cùng ta, Long Vương, được không?"

"Nếu như không được, ta hiện tại liền rời khỏi ngươi, phiền toái ngươi đem hình dáng của ta khôi phục, ta đi tìm quan lại quyền quý gả cho, đỡ khỏi sau này vì sinh tử của ngươi mà thương tâm."

Nàng nhìn thấy trong mắt hắn dày đặc bi thương. Hắn không ứng một tiếng, chỉ là an tĩnh lại thâm sâu như vậy nhìn chằm chằm nàng.

Nàng toàn thân run rẩy, trong lòng cực kỳ tuyệt vọng bi ai, xoay người không nhìn hắn nữa, hai tay che mắt lại, nàng biết rõ thương thế của hắn rất nặng, hắn sẽ chết, sẽ rời khỏi nàng sao?

You've reached the end of published parts.

⏰ Last updated: Feb 22, 2017 ⏰

Add this story to your Library to get notified about new parts!

Tái sinh duyên-Bạo quân ôn nhu của ta-Mặc Vũ Bích CaWhere stories live. Discover now