Chương ngoại truyện:Câu chuyện năm xưa

3.6K 131 9
                                    

Lưu Ly quốc, 19 năm về trước

Oops! This image does not follow our content guidelines. To continue publishing, please remove it or upload a different image.

Lưu Ly quốc, 19 năm về trước...

Một buổi sáng mùa xuân, khí trời man mác dễ chịu, từng đóa anh đào nở rộ, trên cành lại có cặp chim vàng oanh khiến cảnh sắc đẹp đến động lòng người. Bỗng một tiếng hét chói tai từ trong Thừa tướng phủ khiến cho cặp chim vàng oanh kia trụi hết cả lông =.=

- Lão gia! Lão gia! Lương tiểu thư trốn khỏi phủ rồi, là nô tì không cẩn thận để tiểu thư trốn đi, xin lão gia tha tội!- Một tì nữ quỳ xuống, nước mắt ngắn nước mắt dài bẩm báo với Lương thừa tướng

Lương Mạc Phàm xoa xoa thái dương, haizzz, cái con bé ngốc này, lại còn không biết tình trạng sức khỏe của mình hay sao. Trong thành Lưu Ly ai chẳng biết Mạc Phàm là người nổi tiếng tàn khốc, trên chiến trường gặp giặc giết không tha, ra tay tàn nhẫn. Thế nhưng chẳng mấy ai biết được rằng, Mạc Phàm lại cưng con gái như hoa, nâng như nâng trứng. Lương phu nhân trong thời gian mang thai Hạ Nguyệt đã bị bệnh nặng nên sinh non rồi chết. Vì thế mà từ khi sinh ra, con bé đã rất yếu ớt. Do thân thể yếu ớt mà Hạ Nguyệt bị phụ thân suốt ngày nhốt trong phủ thừa tướng. Từ nhỏ con bé luôn nghe lời ông ở yên trong phủ, không biết hôm nay trời đổi gió hay sao mà con bé dám chống lệnh trốn khỏi phủ đi chơi. Chỉ còn hai tháng nữa là tròn sinh nhật sáu tuổi của Hạ Nguyệt, tuổi nhỏ mà ý chí không hề nhỏ, xem ra có lá gan cũng lớn lắm đây! Để xem tìm được Hạ Nguyệt về ông sẽ xử lí như thế nào.

---------------------------o0o----------------------------

Ở một nơi nào đó, nhân vật chính làm loạn cả phủ vẫn cứ ung dung đi chơi. Đây là lần đầu tiên ra thế thế bên ngoài, đối với cô cái nào cũng vô cùng lạ lẫm. Thấy đám trẻ đang chơi trốn tìm, Hạ Nguyệt tò mò lại chơi cùng. Khi đứa bé tên Tiểu Ân kia bắt đầu đếm, bọn trẻ tranh nhau tìm chỗ trốn. Hạ Nguyệt định trèo lên gốc cây gần đó trốn, nhưng cô không biết leo cây nên trốn đằng sau gốc cây. Tiểu Ân bắt đầu đi tìm, các bạn đã tìm được hết, chỉ có mỗi Hạ Nguyệt là chưa tìm thấy, tìm mãi không được, bọn trẻ chơi chán rồi đi về. Không phải là bọn họ quên luôn Hạ Nguyệt cô rồi đó chứ! Bạn nhỏ Hạ Nguyệt buồn tủi định về nhà thì lại không biết đường về. Cuống quá không biết làm gì, bụng lại đói, Hạ Nguyệt ngồi khóc thút thít dưới gốc cây thì một cái đầu từ trên cây rớt xuống làm Hạ Nguyệt giật cả mình. Một tên con trai không biết từ đâu chui ra, chân vắt trên cành cây, đầu lộn ngược xuống dưới, hắn đáp xuống đất, đứng tựa vào gốc cây nhìn Hạ Nguyệt. Tuy cậu ta chỉ chừng 7,8 tuổi nhưng trong người tỏa ra khí chất nam nhi, ngũ quan đẹp đẽ, sau này lớn lên nhất định sẽ là đệ nhất mỹ nam a~ Hạ Nguyệt từ trước chỉ quanh quẩn trong phủ cũng chưa từng thấy ai đẹp như vậy nha, ngoài cha ra. Thôi chết, nhắc tới cha mới nhớ, bây giờ chắc cha cô giận lắm, lần này tiêu thiệt rồi.

Hoàng Hậu Thất SủngWhere stories live. Discover now