Chương 5 : Chiếm Hữu

Start from the beginning
                                    

Cậu là người thuộc tuýp người cam chịu. Chịu đựng mọi thứ chứ ít chia sẻ hoặc tâm sự với ai. Cậu nghĩ điều đó làm cậu trở nên mạnh mẽ hơn nhưng hoàn toàn ngược lại nó làm cậu ngày càng trở nên yếu đuối.

Sau một đoạn đường có thể là rất ngắn đối với cậu thì cuối cùng cũng đến nhà của hắn. Lấy chìa khóa mà hôm trước hắn đưa cho cậu ra mở cửa đi thẳng lên lầu. Tae Hyung ngồi trên giường, lưng tựa vào tường, chân bắt chéo, khoanh hai tay trước ngực. Dáng ngồi của những người sang trọng. Ji Min muốn mở lời nhưng chẳng biết nói gì vào lúc này cả.

Hắn đứng dậy đi ra khỏi phòng nhưng chợt khựng lại khi nhìn thấy vết ửng đỏ trên người cậu. Rất rõ, rất mới không thể nào là của hắn.

- Em làm tình với hắn trước khi đến gặp tôi _ Hắn như quát vào mặt cậu làm cậu có chút kinh hãi.

- Tôi... tôi.. _ Cậu lắp bắp trả lời, sự sợ hãi làm cậu chẳng biết phải nói gì thêm.

- Cởi đồ.

Hắn lạnh lùng buông một câu rồi lại phía chiếc giường to lớn kia trong sự bàng hoàng của cậu.

- Mau _ Hắn gằn giọng.

Tuy có uất ức nhưng Ji Min không thể làm gì ngoài việc làm theo lời hắn.

Hắn đẩy cậu xuống giường, nút mạnh lên những vết đỏ ửng kia để lại những vệt mới đầy sự chiếm hữu. Ji Min chỉ nằm đó trơ ra như tượng đá. Điều này làm hắn cực kì điên tiết, ngay khi hắn chuẩn bị cởi quần áo cậu chợt lên tiếng.

- Tae Hyung có thể dừng ở đây được không ? Tôi xin cậu.

Thanh âm cất lên dịu dàng làm thú tính và cả sự ghen tuông không đáng có trong hắn tan biến. Nhìn xuống con người phía dưới đang sợ hãi đến phát khóc hắn cảm thấy đau đớn trong lòng, đưa tay lên vuốt gương mặt của cậu.

- Đừng khóc như vậy anh rất đau lòng. Anh xin lỗi.

Ji Min có phần ngạc nhiên vì sự ôn nhu đó. Nhưng bây giờ cậu thực sự rất mệt chẳng biết lý do vì sao chỉ biết là bây giờ cậu muốn ngủ.

Tae Hyung thôi không nói gì nữa chỉ lẳng lặng đi ra ngoài.

____

- Chào Giám đốc _ Cô thư ký cuối đầu lễ phép _ Cuối cùng giám đốc cũng tới hôm nay chúng ta có một hợp đồng quan trọng giám đốc không nhớ sao ạ ?

Hắn khựng lại quên béng đi chuyện quan trọng này. Hắn ậm ừ cho qua chuyện rồi bảo thư ký đem toàn bộ tài liệu vào phòng cho mình. Hợp đồng này bằng mọi cách phải lấy cho được.

____

Nơi đây là vũ trường bậc nhất của Thành phố, chỉ những đại gia thích vung tiền qua cửa sổ mới đủ điều kiện tìm thú vui giải trí tại chốn sa hoa này. Đêm thứ bảy lại càng nhiều người muốn tìm hương vị lạ, vũ trường vốn đã đông lại càng đông.

Bình thường hắn đến đây để tìm hoang lạc là chủ yếu nhưng hôm nay hắn đến đây là gì công việc.

Và hôm nay đối tác của hắn muốn hoang say một bữa tại nơi được mệnh danh là xa xỉ nhất quốc gia này.

- Này bà chủ xinh đẹp, ở đây ai là người đắt giá nhất? _ Giám đốc Jang lè phè hơi rượu vào tai bà chủ vũ trường. Hợp đồng đã được ký duyệt thì sau đó phải là vui chơi.

- Giá đắt nhất hiện nay ấy một đêm của cậu ấy không phải ai cũng trả nổi đâu ~ _ Bà chủ đẩy đưa giọng nói kèm theo ly rượu về phía giám đốc Jang.

- Hahahha... Với lão Jang này không có gì là không thể. Bà sắp xếp một phòng để cậu ta hầu hạ Kim giám đốc của chúng ta, còn tôi chỉ xài hàng đắt giá thứ hai thôi!! _ Giọng lão Jang rất hồ hởi.

- Ngài đã say rồi, chúng ta sẽ hẹn khi khác _ Tae Hyung giật khẽ ly rượu của lão Jang, ngỏ ý từ chối. Tuy đến đây nhiều lần nhưng chưa từng phát sinh quan hệ ở đây huống hồ Ji Min đang ở nhà một mình.

- Ầy... hôm nay tôi thiết đãi mà Giám đốc Kim từ chối là dẹp hết hợp đồng đó nghe ~. Huống gì tôi nhường cậu Kim đây người đắt giá rồi? Không nể mặt tôi sao?

Trước sự quả quyết của lão Jang còn thêm lời xua nịnh góp gió thêm của bà chủ, Tae Hyung thật sự không thể lắc đầu mãi. Hắn miễn cưỡng đi lên phòng nghỉ, ngồi một lên giường. Lấy điện thoại ra gửi một tin nhắn cho thư ký.

Khoảng mười phút sau đó, cánh cửa phòng vang ra vài tiếng gõ. Tae Hyung chưa kịp trả lời thì một chàng trai nhỏ nhắn đã nhẹ bước vào. Cậu ta chốt cửa lại rồi đứng ngay tại đó.

Hắn quẳng một sấp tiền lên giường rồi đẩy chàng trai đó ra. Đi ra ngoài thì thư ký vừa đến dặn dò vài câu rồi lên xe về nhà.

____

Nhà cửa tối om là điều đầu tiên đập vào mắt hắn. Hắn đi thẳng lên lầu nước thì đột nhiên cảm giác lành lạnh dưới chân nhìn xuống mới biết là căn phòng bây giờ toàn nước tiếng nước chảy trong nhà tắm thôi thúc hắn lại gần và hắn gần như thét lên.

- JI MINNNNNN................

___END CHAP 5___

_____________________________

Mấy bạn cmt cho mình đê T^T ít ai cmt quá dạ mị không có động lực HIC HIC ~~

[VMIN] - LỪA DỐI [HOÀN]Where stories live. Discover now