Chương 8: Bất tỉnh - Truy tìm thủ phạm

Bắt đầu từ đầu
                                    

- Nguyên nhi, em gầy lắm có biết không, có phải trước đây em làm việc nhiều nhưng ăn rất ít không? Không sao đâu, chờ em về nhà, anh sẽ tẩm bổ cho em.

Anh liếc mắt nhìn đồng hồ đeo tay, đã 8h hơn rồi cơ à!

- Nguyên nhi, lát nữa bác quản gia sẽ đến đây! Anh đã dặn bác phải chăm sóc cho em, em cứ ngoan ngoãn mà nghỉ ngơi nha! Hôm nay anh có một cuộc họp hội đồng quản trị. Anh xin lỗi vì không thể ở cạnh em, anh hứa sau khi tan họp sẽ đến gặp em, được không?

Không chờ cậu trả lời, anh cúi xuống hôn lên trán cậu. Một nụ hôn chất chứa yêu thương, nhẹ nhàng mà sâu đậm.

Luyến tiếc rời khỏi căn phòng. Trong lòng anh có một cảm giác vừa lo lắng nhưng cũng an tâm khi giao bảo bối cho bác quản gia.

- Thạch Quan, cho người về biệt thự điều tra xem ai đã hại Nguyên nhi?

- Hãm hại? Thiếu gia, đây không phải là tai nạn sao???

- Tai nạn? Ngốc, một chậu hoa không thể từ ban công mà rớt xuống, càng không thể từ trên trời rơi xuống, chắc chắn là ai đó đã âm mưu hại em ấy!

- Tôi hiểu rồi ạ!

-----------

Tại biệt thự Karry

- Quản gia Vương, không hiểu vì sao điện toàn bộ đã bị cắt hết, làm sao bây giờ?

- Không có điện làm sao làm việc được.

- Từ trước đến nay chưa bao giờ xảy ra việc này mà!

Tất cả người hầu trên dưới đều ầm ĩ vì việc mất điện vô lý. Thân là quản gia, ông không thể không quan tâm, không giải quyết được.

- Mọi người im lặng, có thể là sự cố nào đó về điện, tôi sẽ gọi cho phía quản lý điện lực, bên ấy sẽ cho người đến kiểm tra

Tầm 15 phút sau, có 5 người bên công ty điện lực đến kiểm tra. Họ được bác quản gia đưa đến phòng điện nguồn.

- Thưa ông, theo chúng tôi đã kiểm tra thì đã có ai đó cài đặt chế độ cắt điện tự động. Vì sự cố cắt điện quá đột ngột nên có một số ổ điện nguồn hỏng. Nội trong sáng hôm nay chúng tôi sẽ kiểm tra và sửa chữa cho ngài

- Hi vọng mọi người làm nhanh dùm tôi.

- Vâng, thưa ông

_Reng_Reng_Reng_

- Alo, biệt thự Karry xin nghe ạ!

- Tôi, Vương Tuấn Khải đây, bác quản gia đâu, chuyển máy cho bác ấy giúp tôi!

- Tôi nghe thưa thiếu gia!

- Lát nữa tôi có một cuộc họp hội đồng quản trị, giúp tôi đến bệnh viện chăm sóc Vương Nguyên.

- Thưa thiếu gia, hôm nay ở nhà xảy ra một số chuyện, tôi sẽ cử người khác đến được không vậy?

- Chuyện gì??

- Có kẻ nào đó đã cắt nguồn điện trong biệt thự làm mọi hoạt động diễn ra bị trì trệ, làm ảnh hưởng đến một số điện nguồn, tôi đang cho người điều tra và sửa chữa, nội trong sáng hôm nay sẽ hoàn thành.

[Au: hờ hờ, chỉ là điện trong nhà mà ông quản gia cứ làm quá lên]

- Ừm, bố trí người đến bệnh viện chăm sóc Vương Nguyên cho tôi, tôi không an tâm về em ấy, hãy bố trí người nào đáng tin tưởng.

- Rõ rồi thưa thiếu gia!

-------------
- Thạch Quan, điều tra xem ai đã cắt điện ở Karry, tôi nghĩ người cắt điện và hãm hại Nguyên nhi chính là một.

- 1 người? Tại sao ạ?

- Trực giác.

- Vâng thưa thiếu gia!

-----------
- Quản gia Vương, sao bác lại lo lắng như vậy?

- Kỳ Kỳ, ta đang rất lo lắng cho thiếu chủ, thêm chuyện trong Karry làm ta đau đầu quá! Bây giờ ta phải đến bệnh viện chăm sóc thiếu chủ nhưng sự cố mất điện chưa giải quyết xong, thân làm quản gia, ta phải giải quyết việc trong nhà trước, nhưng thiếu chủ....

- Bác Vương à, hay để cháu đến bệnh viện chăm sóc thiếu chủ nha, dù sao thì cháu và thiếu chủ cũng từng nói chuyện với nhau, thiếu chủ lại là người rất tốt, cháu sớm xem thiếu chủ là bạn của mình rồi!

- Cháu thân với thiếu chủ sao?

- Không ạ, chỉ là chúng cháu có nói chuyện với nhau, cháu...cháu xem thiếu chủ như bạn cháu vậy!

- Ồ, vậy thì tốt quá, hôm nay cháu có thể nghỉ làm, giúp ta vào bệnh viện chăm sóc thiếu chủ nha!

- Dạ vâng ạ!!

Kỳ Kỳ nở một nụ cười thật tươi, cô cười híp mắt khiến bác quản gia nhìn cô xinh tựa thiên thần

[ Au: hông được nha! Thiên thần phải là bảo bối cụa má nha!]

Kỳ Kỳ nhanh chóng thay áo quần để đến gặp thiếu chủ, vừa bước chân ra khỏi biệt thự, xe của Thạch Quan dừng ngay trước cổng. Cô suýt nữa vấp phải hòn đá mà ngã, may mắn là được Thạch Quan đỡ giúp nên không bị đo đường

- Cô không sao chứ?

- Cảm ơn, tôi không sao!

Nói xong cô cười một cái rồi đi tiếp. Thạch Quan cứ thế nhìn mãi người con gái đã đi rồi.

Sau khi bóng dáng Kỳ Kỳ đã mất hút, hắn mới bước chân vào biệt thự [Au: ahhh, yêu rồi hả cưng, muahaha]

- Quản gia Vương, đưa tôi đến phòng an ninh, tôi cần kiểm tra một số camera trong biệt thự.

- Cậu đi theo tôi.

-------------
Bệnh viện Trùng Khánh

- Cho tôi hỏi bệnh nhân Vương Nguyên nằm phòng nào?

- Dạ, phòng 1108 thưa cô.

- Cảm ơn cô!

Cô gái nhỏ từng bước đến gần phòng V.I.P , căn phòng được trang trí thật đơn giản, một bình hoa oải hương trên bàn, bên cạnh là một bức ảnh của cậu. Chắc anh nhìn tấm ảnh và đã khóc nhiều lắm.

- Vương Nguyên, thì ra cậu nằm đây hả!

Cô cười, nụ cười ẩn chứa điều gì đó? Là cười gượng sao???

______end chap 8________

[KaiYuan] Because you are my dollNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ