GooGun / moment

357 20 0
                                        

Park Jonggun hay còn được gọi với biệt danh Shirooni, nếu chỉ nhìn vào bề ngoài, chắc hẳn sẽ đoán rằng anh là một kẻ tàn nhẫn. Đúng là như thế nhưng đó không phải toàn bộ mà chỉ là một phần. Thực ra anh vẫn có cái tốt trong đó. 

Jonggun là người thích chiến đấu không nghĩ đến hậu quả về sau, và đôi khi anh tìm lý do để có được những trận đánh. Mạng sống của đối thủ cũng vậy... thường xảy ra trong trường hợp anh thực sự thích chiến đấu với hắn. Anh mở ra thế hệ mới và những thứ tương tự. Anh biết chính xác mình đang làm gì, nếu không đã không làm.

Kim Joongoo là người hài hước và thích đùa giỡn mọi lúc. Điều này khiến gã trông như một người tốt bụng. Vấn đề không nằm ở chỗ tốt bụng mà vì gã không thích việc mình quá nghiêm túc đến mức có chút bất cẩn... Và bởi vì Joongoo không giống Jonggun, cái con người thích chiến đấu kia, nên gã thường "bỏ trốn" ngay từ đầu...  Gã chọn cách che giấu sức mạnh của mình đằng sau những trò đùa và nụ cười. Nhưng có những lúc gã làm mà không hề suy nghĩ trước.

Họ mạnh mẽ theo từng cách riêng. Vì lẽ đó, có thể nói hai người là một cặp đôi rất hợp nhau.

----------

Gió lạnh thổi qua từng đợt, khí trời ngày càng giảm. Một thanh niên tóc vàng tháo kính ra lau sạch. Gã thả trôi tâm trạng nghĩ ngợi vài chuyện ngẫu nhiên.

Gã biết mình trông yếu đuối hơn vẻ ngoài, có điều dù thế nào, gã vẫn mạnh ngang Shirooni, hay người bạn quan trọng vẫn thường gọi là Jonggun.

Jonggun rất lạnh lùng và bướng bỉnh, nhưng đâu đó có sự tốt bụng. Hoặc ít nhất là theo quan điểm của Joongoo. Nếu cảm nhận được thì chính xác bạn là người may mắn và sẽ yêu anh như Joongoo.

Gã lại không muốn mất đi người bạn này nên đã chọn cách che giấu cảm xúc. Tưởng chừng chôn lấp lại là được, mà lạ thay, sâu trong lòng gã cứ nhói lên từng cơn.

Lý do là gì?

Có phải vì gã không dám thổ lộ tình cảm của mình với Jonggun? Hay là vì... Trước đây chưa từng thầm yêu ai như thế này? Bản thân gã cũng không chắc chắn. Nhưng nó đau lắm..

Gã nghĩ đi nghĩ lại nhiều lần đến mức choáng váng cả đầu. Và gần như đánh rơi chiếc kính xuống mặt đất.

- Sắp đi rồi à...

Tiếng bước chân của ai đó ngày càng gần hơn khiến Joongoo phải đeo kính vào như ban đầu. Gã hướng ánh mắt về phía phát ra giọng nói, đó chính là người mà Joongoo vừa nhớ tới, Park Jonggun.

- Đã quá giờ hẹn rồi.

- Ồ? Cậu đợi lâu không?

- Quá giờ rồi. Và nếu cậu vẫn định đứng ngây người ra đó thì tôi đi đây.

Anh quay người bước đi nhưng Joongoo lại mỉm cười hạnh phúc. Bởi gã biết đối phương không hề tức giận, ngược lại, Jonggun như thể đang lo lắng cho gã. Ngay cả khi lời nói mâu thuẫn với nhau.

Thật sự may mắn.

----------

Vẫn là chàng trai tóc vàng, gã rót một ít chất lỏng vào chiếc cốc nhỏ và đưa cho người ngồi bên. Đã bao lâu rồi họ mới cùng nhau uống rượu như thế này? Bản thân gã cũng không rõ. Nhưng có một số việc gã hiện tại nóng lòng muốn hỏi đối phương.

[Jonggun bot P.1] Plot + Idea + FicWhere stories live. Discover now