Chương 37: Nói xằng nói bậy

4.9K 471 52
                                    

Phương Thịnh chạy đến bệnh viện, lập tức bước nhanh tới, anh ta đang muốn hỏi bệnh tình của Phương Yến, đã nhìn thấy Phương Kỳ Sơn đột nhiên đứng lên, đánh cho Phương Thịnh một bạt tai.

Anh ta bị đánh lệch mặt sang một bên, thân hình lảo đảo, bên tai ong ong.

Phương Thịnh ôm mặt, đầu óc là một mảnh trống rỗng.

"Để con chăm sóc em trai con, con chăm sóc đến đâu hả?!" Phương Kỳ Sơn tức giận trừng mắt, "Ba nghe tài xế nói, lần này đã là lần thứ hai nhập viện rồi! Tài xế và cả Yến Yến gọi điện cho con, con tại sao lại kéo bọn họ vào danh sách đen?!"

"Chúng ta đem Yến Yến giao cho con, để con chăm sóc thằng bé thật tốt, con chăm sóc như vây à?"

"Có người làm anh như con sao?"
Bên mặt phải của Phương Thịnh đã tê dần, một loại câu hỏi chất vấn, anh ta mãi vẫn chưa phục hồi tinh thần.

Phương Kỳ Sơn không quan tâm nhiều như vậy, nhìn thấy anh ta không trả lời, lửa giận ttrong lòng càng tăng thêm, muốn đánh tiếp.

Vẫn là Thái Liên Hoa nhanh tay lẹ mắt, kéo cánh tay ông ta.

"Anh làm cái gì vậy? Yến Yến còn đang nghỉ ngơi ở bên trong, ồn tỉnh thằng bé thì làm sao?"

Phương lão gia tử đúng lúc mở miệng: "Dừng tay, đừng có làm ồn ở bệnh viện!"

Phương lão gia tử cảnh cáo liếc mắt nhìn ông ta, Phương Kỳ Sơn mới dừng lại.

Phương lão thái thái lúc này cũng đứng lên, nói với Phương Kỳ Sơn: "Bỏ đi bỏ đi, vẫn may bây giờ Yến Yến đã không có chuyện gì nữa, cũng không thể hoàn toàn trách Thịnh Thịnh, công việc của thằng bé bận rộn."

Không nhắc đến công ty còn tốt, nhắc đến công ty Phương Kỳ Sơn lại càng phải nén giận trong lòng. Phương Thịnh đến chăm sóc Yến Yến cũng không làm tốt, sau này sao có thể quản lý tốt công ty.

Không được, đợi lát nữa ông ta phải tìm Phương lão gia tử nói chuyện tử tế.

Làm gì có nhà nào giống nhà họ Phương bọn họ, công ty không truyền cho con trai lại truyền cho  trai.

Phương Kỳ Sơn trừng mắt nhìn Phương Thịnh một cái, mới không cam tâm ngồi xuống ghế.

Nhìn thấy Phương Kỳ Sơn ngồi xuống ghế, Phương lão gia tử mới nhìn Phương Thịnh đứng một bên.

Ông ta không nhịn được mà thở dài trong lòng, cách làm lần này của Phương Thịnh, làm ông ta thấy rất thất vọng.

Trước khi rời khỏi thành phố Nam, ông rõ ràng đã gọi Phương Thịnh đến trước mặt, nói rõ ràng bệnh tình của Phương Yến cho nó.

Lần trước đó coi như là Phương Thịnh không cẩn thận, còn lần này thì sao?

Lần này Phương Thịnh sẽ giải thích thế nào?

"Tự cháu nói một chút tại sao đi." Giày vò cả một ngày, Phương lão gia tử thật sự mệt mỏi, không còn sức lực tức giận giáo huấn Phương Thịnh nữa.

Thế thân vạn người chê trọng sinhWhere stories live. Discover now