Chương 33: Không gọi là yêu sớm

5K 505 86
                                    

"Có người ngất xỉu!"

"Nhanh! Nhanh gọi xe cấp cứu!"

Trong lúc hoảng loạn, có người nhìn thấy một người đàn ông ôm một học sinh từ giảng đường chạy ra ngoài, còn có vài thầy cô giáo cũng chạy theo.

"Có tình huống gì vậy?

"Xảy ra chuyện gì vậy?"

"Hình như là có học sinh ngất xỉu."

"Không sao chứ?"

"......"

Có học sinh vô cùng hiếu kỳ, cũng muốn đi theo, nhưng chưa đợi bọn họ đứng lên, đã có thầy giáo bước lên duy trì trật tự, học sinh hiếu kỳ chỉ có thể ngồi xuống, những học sinh không hiểu càng không quan tâm đến.

Hỗn loạn phạm vi nhỏ dưới sân khâu không hề ảnh hưởng đến học sinh biểu diễn trên sân khấu, theo tiếng hát tiến vào đoạn cao trào, tiếng hát của học sinh dừng lại, tiếng đàn dương cầm du dương êm tai lại vang lên khắp giảng đường một lần nữa.

Ngón tay thiết niên lướt như bay trên bàn phím đen trắng, giống như là cánh bướm đang khiêu vũ, nhảy nhót theo ngón tay cậu.

Làn điệu du dương, đây là một ca khúc đại biểu cho thanh xuân.

Tiếng đàn cuối cùng, học sinh lớp 1 cố đè thấp giọng hợp xướng:

"Lòng đã trót rung động, thì đành theo gió bay đi thôi."

"Lấy danh nghĩ tình yêu, bạn sẽ sẵn lòng chứ?"

Ca khúc kết thúc, không ít bạn học bị truyền cảm hứng sôi nổi dứng lên vỗ tay.

Khương Tầm Mặc nhìn chằm chằm Diệp Triều Nhiên, nhân lúc ánh đèn mờ ảo trong chốc lát, hắn rời khỏi giảng đường.

Diệp Triều Nhiên xuống sân khấu mới phát hiện, mình căng thẳng đến  tay cũng chảy mồ hôi.

"Cảm giác thế nào?" Trương Tề nhìn thấy Diệp Triều Nhiên, chạy qua hỏi cậu.

Diệp Triều Nhiên cười: "Có hơi căng thẳng, tớ vừa rồi không phạm lỗi gì chứ?"

"Phạm lỗi gì?" Cán bộ văn nghệ vừa khéo nghe được, chạy qua nói, "Có thể nói là vô cùng hoàn mỹ! Bây giờ đợi kết quả của tất cả màn biểu diễn để nhìn xếp hạng của lớp chúng ta thôi! Tớ có dự cảm, điểm của lớp chúng ta tuyệt đối không thấp!"

"Đương nhiên rồi!" Trương Tề cũng rất tán đồng, cậu ta nói với Diệp Triều Nhiên, "may mà có cậu!"

"Đúng vậy, may mà có Diệp Triều Nhiên cậu lâm thời đến cứu tràng!" Cán bộ văn nghệ cũng nói, "Đúng rồi, đợi lát nữa chúng ta đi liên hoan, Diệp Triều Nhiên cậu không được chạy!"

Diệp Triều Nhiên đang định từ chối, nghe thấy bạn ấy nói như vậy cũng không tiện mở miệng từ chối, chỉ cười nói: "Được, chúng ta lúc nào thì đi?"

Cán bộ văn nghệ nói: "Tớ đi hỏi cô Vương một chút, cô giáo nói sau khi kết thúc thì đi tìm cô."

Diệp Triều Nhiên và những người khác ở khu nghỉ ngơi ở hậu đài đợi cán bộ văn nghệ quay lại.

Thế thân vạn người chê trọng sinhWhere stories live. Discover now