Vĩnh viễn sẽ không.

***

Mấy ngày nay Sở Diễn quả thực bị ép khô, ban ngày y khổ học tri thức, ứng phó quấy rối của tên biến thái, buổi tối lại gửi tin nhắn cho Tiêu Mục.

Tuy rằng, đối phương cũng không để ý đến y.

Đây căn bản không gọi là nói chuyện phiếm, mà phải gọi là kịch một vai.

Sau khi lại thêm một lần tin nhắn đá chìm đáy biển, Sở Diễn bất giác cảm thấy chính mình cũng giống như là một tên biến thái luôn quấy rầy người khác.

Loại cảm giác "Hóa ra biến thái lại chính là tôi" cũng không dễ chịu, linh hồn trẻ... Không phải, tâm hồn già nua của y có chút không chịu nổi, bắt đầu buồn bực không vui.

Sở Diễn buồn rầu nắm tóc, không biết nên phá vỡ cục diện bế tắc này như thế nào, hơn nữa bắt đầu lâm vào tự mình hoài nghi chính mình.

Y cảm thấy ước nguyện ban đầu của mình mảy may một chút cũng không thực hiện được, giá trị hắc hóa của Tiêu Mục không giảm bớt chút nào, ấn tượng của đối phương với y có lẽ cũng không tốt hơn một cái thùng cơm.

Y thậm chí còn trêu chọc tới một tên biến thái.

Sở Diễn bất lực nâng hai mắt lên, u buồn nhìn vào khoảng không, bắt đầu thở dài như ông cụ non, giống như đã trải qua năm tháng, thế sự xoay vần.

Hay là... bỏ đi?

Bỏ đi.

Truyện chỉ được đăng tại WP @qinyi090405, ở wed khác đều là ăn cắp

Mà ở bên kia đêm đã khuya, Tiêu Mục mở ra lịch sử trò chuyện trên thiết bị.

Trong căn phòng tối, ánh trăng u lãnh chiếu lên người hắn, mạ lên một tầng ánh sáng lạnh lẽo.

Từ nhỏ đến nay đều là như thế, thời điểm hắn dỡ xuống ngụy trang, bên người quạnh quẽ, không có một tia nhân khí.

Nhưng mấy ngày qua, trong mắt hắn thế nhưng mơ hồ nhìn thấy một tia ấm áp.

Chuyện này bắt đầu từ một thanh niên bồi nói chuyện lỗ mãng vì kiếm thêm đơn mà mơ màng hồ đồ gửi tin nhắn cho hắn.

Hắn cho rằng người kia sau khi kiếm được đủ đơn sẽ không quấy rầy đến hắn nữa, loại sinh hoạt bình đạm có một đoạn nhạc đệm nhỏ sẽ dừng ở đây.

Tuy rằng, cũng có chút thú vị.

Nhưng Tiêu Mục rất nhanh phát hiện thanh niên sẽ dính lấy hắn, những ngày kế tiếp bắt đầu đúng giờ phát canh gà tâm hồn* cho hắn.

* các loại an ủi tâm lý động viên truyền cảm hứng ấy. Bạn nào hay đọc truyện Trung nhiều chắc biết rồi

Hơn nữa chủng loại lại không đồng nhất, tính chất pha tạp.

Buổi sáng —— cõi lòng tràn đầy tinh thần phấn chấn, ôm ánh mặt trời, tìm kiếm hạnh phúc của sinh mệnh.

Giữa trưa —— khiếp sợ! Hạnh phúc hóa ra lại đơn giản như thế!

Buổi tối —— 38 ảnh hưởng không tốt của thức khuya.

có chút chột dạ=)))

Những ngày sau đó lại sẽ có nhiều dạng mới, ùn ùn không dứt, cẩn thận.

Mấy ngày hôm trước còn gửi 《 23 loại biểu hiện bất hiếu của giới trẻ bây giờ》.

Trong đó có một dòng chữ [ không tự yêu quý bản thân ] được đánh dấu đỏ tô đậm, nhằm thu hút sự chú ý của người đọc.

Đáng tiếc, hắn từ nhỏ đã là cô nhi, đâu ra cha mẹ để nói.

Mà cho dù không tự yêu quý thân, cũng sẽ không có bất luận kẻ nào để ý, những thứ như vậy với hắn mà nói không hề có ý nghĩa.

Nhưng người đối diện không biết làm sao, sau khi gửi qua những tin nhắn này lại yên lặng rút về, giống như biết hắn đang suy nghĩ gì vậy.

Tóm lại, người thanh niên này luôn không chê phiền phức gửi qua các loại đồ vật hiếm lạ cổ quái, nhưng cơ bản đều mang theo năng lượng nhiệt tình yêu thương cuộc sống.

Một người kỳ quái.

Tiêu Mục không biết nên đối xử với người này như thế nào, nhưng dựa vào kinh nghiệm dĩ vãng hắn nên không thích người ồn ào.

Những năm gần đây người theo đuổi Tiêu Mục không ít, mỗi người bọn họ đều phù hợp với tiêu chuẩn ưu tú của thế nhân, trong đó cũng có không ít người mặt dày dây dưa, mỗi ngày đều tìm mọi cách muốn dung nhập vào sinh hoạt của Tiêu Mục dùng đủ loại phương thức hấp dẫn hắn.

Mà những việc thanh niên này làm.... Đặt trong đám người kia quả thực là buồn cười.

Có lẽ bởi vì đối phương không biết hắn là Nguyên soái một phương mới dám làm càn như thế.

Dựa theo kinh nghiệm dĩ vãng, hắn chỉ cần lạnh nhạt với thanh niên không trả lời tin nhắn của y cũng không để ý tới canh gà tâm hồn y đưa, nhưng mặt khác tiềm thức của hắn lại muốn nhìn xem người này có thể kiên trì bao lâu.

Nhưng thời gian càng dài hứng thú tà ác trong lòng hắn vậy mà chậm rãi biến mất.

Hắn bắt đầu ẩn ẩn chờ mong hôm nay sẽ là nội dung gì.

Đôi khi thanh niên kia còn sẽ mở giọng nói tán gẫu với hắn một chút cảm tưởng nho nhỏ.

Tiêu Mục cũng không chán ghét thanh âm của y.

Nói thật, lần đầu tiên nghe được chất giọng của người kia, hắn không cảm thấy người này sẽ làm công việc đứng đắn gì.

Thanh âm kia gợi cảm lại có chút khàn khàn, giống như là một thanh niên tùy tiện không an phận.

Thời điểm y nói chuyện có chút lười biếng, chậm rì rì, giống như thanh tùng ngọc bách dưới trăng, khiến người ta không thể tức giận một chút nào, chỉ cảm thấy thoải mái thả lỏng, có thể vuốt phẳng mi tâm* của đối phương.

* phần giữa 2 đầu lông mày ấy, lúc nhăn mày vị trí này sẽ xuất hiện khe rãnh

Những ngày tháng như vậy cứ tiếp tục cũng không phải không thể.

Nhưng hôm nay, người kia tựa như mất tích, không nhắn cho hắn bất cứ câu nào.

Ngón tay Tiêu Mục dừng ở dòng tin nhắn cuối cùng thanh niên nhắn cho hắn, trong lòng trống rỗng một chút, không biết là tư vị gì.

9:11 am

19/10/2023

[ĐM/HOÀN] Sau Khi Vạn Người Ghét Chết Đi Tất Cả Kẻ Thù Đều Hối HậnWhere stories live. Discover now