36. Tôi đến với em đây

4.3K 314 60
                                    

Kim Taehyung gấp lại laptop, hắn ngả đầu về sau vươn người một chút rồi phóng tầm mắt nhìn chiếc đồng hồ đang rơi từng nhịp kim chậm chạp.

Chỉ mới 5 giờ chiều, thì ra hôm nay hắn đã làm xong việc sớm đến vậy.

- Cậu Han, còn chuyện gì chưa xử lý nữa không?

Thư ký Han nhìn một lượt lịch trình rồi báo cáo 

- Thưa chủ tịch, mọi thứ đã xong xuôi. Dạo này tiến độ làm việc của nhân viên rất tốt nên năng suất cũng cao, các lô hàng cũng được vận chuyển cho bên đối tác thành công rồi.

Kim Taehyung vui vẻ mừng thầm. Hiếm lắm mới có một buổi chiều được thong thả, hắn cần phải về nhà với chồng nhỏ đáng yêu thôi.

Han Seojun bắt gặp đôi mắt có chút sáng lên dù đang nhìn vô định vào không trung mà rùng mình thắc mắc. Không phải chứ? Đáng lẽ ra thứ cậu được nghe lúc này phải là " Mang giấy tờ hợp đồng của tuần sau ra đây cho tôi " hoặc những câu tương tự vậy chứ? Dáng vẻ mong đợi được về nhà thế này... cậu không quen.

Đường về nhà hôm nay của Enigma không còn ánh đèn đường màu vàng nhạt phủ xuống mặt đường xám ngắt nữa, thay vào đó là vài vệt nắng ham chơi trốn hoàng hôn chẳng chịu về nhà. Kim Taehyung càng lúc càng hiểu vì sao những nhân viên đã lập gia đình luôn vội vã muốn về nhà thật nhanh khi tới giờ tan tầm. Một phần vì mệt, vì đói, vì việc nhà còn đang chất đống hoặc đón con ở trường. Nhưng trên tất cả, vẫn là nhớ. Nhớ hơi nhà thân quen, nhớ hương hoa thơm nhàn nhạt trên mái tóc người thương yêu dấu. Nhớ đôi môi, nhớ nụ cười, nhớ giọng người kia tự mình than thở cho mỗi em nghe thôi. Hắn nhiều lần mong đợi em nhỏ bước vào nhà và thành thật trút hết mọi phiền lo cùng mình hoặc chí ít là than vãn nũng nịu, nhưng có lẽ ngày đó không dễ dàng đến với một kẻ tồi tệ như hắn.

Kim Taehyung tấp xe vào một tiệm bánh ngọt, mua cho bé chồng ở nhà một chiếc bánh kem với thật nhiều dâu tươi trang trí bên trên phòng khi chất kem ngọt kia làm dạ dày người nhỏ khó chịu thì Jungkook vẫn có thể ăn dâu ngon. Cảm thấy chưa đủ, tiệm thú bông ở đối diện đường là nơi tiếp theo Taehyung đặt chân tới. Hắn ngắm mãi một hồi cũng chỉ thấy ưng ý với củ cà rốt nhồi bông đắt tiền nhất, lập tức theo chân hắn ta cùng về nhà dỗ vui chồng yêu nhỏ.

- Jungkook, tôi về rồi đây.

Đáp lại hắn là khoảng không lặng ngắt, không thấy người đâu cả.

- Em ơi?

Enigma quái lạ nhìn quanh, rõ ràng em nhỏ tuần này luôn về sớm mà nhỉ? Hay Jungkook còn đang ở công ty?

Kim Taehyung vẫn ôm trong tay củ cà rốt to sụ, dự định sẽ tạo cho cậu bất ngờ ngay khi Jungkook vừa bước vào nhà. Hắn đợi mãi, đợi mãi, đến khi trời đã sập tối hẳn mà vẫn chưa thấy tiếng xe em nhỏ lăn bánh trong sân. Taehyung sốt ruột không chịu được liền gọi cho Jin Yeon Yi hỏi chuyện.

" Tôi nghe thưa chủ tịch Kim? "

- Jungkook nhà tôi đâu?

" Jungkook sao? "

- Phải. Công ty các người lại tăng ca đấy à? Có biết chủ tịch các người đêm nào ở nhà cũng làm việc tới tận khuya không? Mau bảo cậu ấy về đi.

EABO | Vkook • PossessionWhere stories live. Discover now