Chương 33: Tập kích ban đêm

623 96 8
                                    

CHƯƠNG 33: TẬP KÍCH BAN ĐÊM

"Phiền chết đi được, cái tên Trường An kia sao còn chưa tới? Chúng ta đợi cậu ta đến khi nào?"

Drow dẫn cậu đến cửa và rời đi, Hạ Nặc vừa bước vào đại sảnh liền nghe thấy một tiếng "rầm", giống như có người không kiên nhẫn đá một cước vào bàn.

Người tạo ra thanh âm đó là một thiếu nữ mặc trường bào ma pháp sư, nếu không có gì bất ngờ thì cô tên Tuyết Lê. Tuyết Lê ngồi ở một bên của chiếc bàn dài, đối diện là thợ săn quái vật mặc áo giáp da với bộ râu quai nón. Mà bên cạnh Tuyết Lê, một trái một phải có hai người mặc đồ kỵ sĩ như nhau, giống hệt như đang bảo vệ cô. Nhưng trước khi họ giới thiệu bản thân, Hạ Nặc không thể phân biệt ai là Carl và ai là Khuê Khắc.

"Xin lỗi, để mọi người chờ lâu." Bước chân của Hạ Nặc dừng lại, tử tế xin lỗi.

Cậu thoạt nhìn vừa ngoan vừa mềm mại, biểu tình trên mặt cũng rất thành khẩn khiến Tuyết Lê vốn định phát tiết một phen cũng chỉ có thể hừ lạnh một tiếng, không nói thêm gì nữa.

Thợ săn ma thuật im lặng ít nói như vẻ bề ngoài của anh ta, ngay cả khi Hạ Nặc ngồi xuống bên cạnh anh ta cũng không có bất kỳ phản ứng nào. Ngược lại, hiệp sĩ ngồi bên phải Tuyết Lê cười hòa giải: "Thật ra chúng tôi cũng chờ không lâu lắm. Cậu đi bằng tàu hỏa à? Kỳ thật trong hiệp hội ma pháp sư có truyền tống trận chuyên dụng, có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian. Trong Quang Minh thần điện các cậu hẳn là cũng có thiết lập truyền tống trận chứ?"

"Có, nhưng tôi không có tiền." Hạ Nặc thản nhiên nói.

Truyền tống trận mở ra một lần phải tiêu tốn một kim tệ, nhưng khi Hạ Nặc vừa mới tiến vào trò chơi trên người một xu cũng không có. Ngay cả vé tàu với giá mười đồng còn có người tốt bụng mua cho cậu. Nếu không hiện tại đừng nói đến trễ, chỉ sợ ngay cả đến cũng không đến được.

Tuyết Lê cười nhạo một tiếng, tựa tiếu phi tiếu nhìn chằm chằm cậu: "Cậu là người mới? Ngay cả việc trước khi vào trò chơi phải sử dụng điểm để đổi sang tiền tệ của thế giới đó cũng không biết? Hệ thống không hướng dẫn cậu à?"

Hệ thống...

Có vẻ là Hạ Nặc và hệ thống của mình đang giận nhau, nó tự nhiên sẽ không thân mật nhắc nhở như vậy. Cho nên trước khi tiến vào trò chơi, cậu chỉ đổi một cái đạo cụ cấp B.

Không biết có hạn chế gì hay không, đạo cụ ngoài trò chơi có thể đổi cao nhất chỉ có cấp A, giá cả cũng cao dọa người. Hạ Nặc cân nhắc nhiều lần, liên tưởng đến thiết lập nhân vật lần này của mình cuối cùng chỉ mua một đạo cụ trị liệu.

Thấy cậu không trả lời, Tuyết Lê nhíu mày: "Hay là trên người cậu thậm chí còn không có điểm để đổi tiền?"

Trông cậu nghèo đến vậy hả?

Hạ Nặc kinh ngạc mở to hai mắt, muốn phủ nhận nhưng một cái ngáp bất thình lình cắt lời cậu chưa nói ra.

Tuyết Lê coi như là cậu đồng ý, cô nhướng mày, đem một túi kim tệ ném vào trong lòng Hạ Nặc, nhìn thiếu niên luống cuống tay chân tiếp lấy nó.

Yêu đương trong trò chơi trốn thoátWhere stories live. Discover now