[41-48]

486 63 4
                                    

[41]

Danh Tỉnh Nam và Tôn Thái Anh tíu tít bên nhau là thế, vậy mà lại không phải người yêu.

Tất nhiên, thời đại nào rồi, nữ và nữ cũng có thể yêu nhau được chứ.

Chỉ có điều, giữa hai người họ, chẳng ai tỏ tình cả.

Tôn Thái Anh nghĩ, mình đã chủ động cưa cẩm chị ấy rồi, thì chị ấy phải tỏ tình với mình chứ.

Danh Tỉnh Nam nghĩ, sao em tán tỉnh chị, mà không làm nốt phần kia đi?

Thế nên mối quan hệ của Tỉnh Nam và Thái Anh, chẳng ai biết đặt tên là gì.

"Mập mờ." Dạo này họ hay dùng từ đó thì phải.

Thế "mập mờ" nghĩa là sao?

Là quan tâm nhau mỗi ngày, nói lời yêu thương với nhau, ngồi cạnh nhau, ôm ấp nhau, nhưng không phải là người yêu của nhau ấy hả?

Vậy giữa mình và Hạ, có được gọi là "mập mờ" không?

Chu Tử Du điên đầu.

Rõ ràng đã định làm chủ tịch câu lạc bộ FA cơ mà.

Thế mà dạo này xem chó xem mèo, lại thấy không vui bằng xem tin nhắn của chị ấy.

Hôm đó, sau khi nhận quà sinh nhật của Tử Du, Sa Hạ nhắn lại một câu: "Chị cảm ơn. P/s: Tử Du đoán đúng rồi đấy, chị đã rất buồn :(."

Cảm giác tấm màn chắn giữa một giảng viên và một sinh viên đã phai mờ dần.

Mà có người nhắn, thì sẽ có người trả lời.

Tình yêu quả thực khiến con người ta không thoát ra nổi.

Hai người cứ như vậy mà tiếp tục trò chuyện, ngoài gặp mặt ở lớp, những buổi hẹn cuối tuần ở Twice cũng cứ vậy mà diễn ra.

Cái gì đã thành thói quen thì khó bỏ lắm. Đến mức hôm nào không gặp, Chu Tử Du sẽ nhắn:

"Em nhớ chị."

Và tất nhiên Thấu Kỳ Sa Hạ cũng sẽ trả lời rằng:

"Trùng hợp ghê, chị cũng nhớ em."

Có vẻ như, đây cũng là một loại "mập mờ" nhỉ?

Quan tâm nhau mỗi ngày? Cũng có đấy, thỉnh thoảng tới lớp, em sẽ cho chị Hạ một cái kẹo ngậm họng, hoặc chị Hạ sẽ đưa cho em một cốc cà phê để học cho tỉnh táo.

Nói lời yêu thương với nhau? Chúc ngủ ngon mỗi tối, hỏi han tình hình nhau, chưa kể còn nhớ nhung kia kìa, có tính là nói lời yêu thương không hỡi các bạn có bồ?

Ngồi cạnh nhau? Có chứ, hôm nào đi "cà phê học bài" chẳng ngồi cạnh.

Chỉ thiếu mỗi ôm ấp nhau thôi.

Ôm Hạ?

Hình như có một lần Hạ bị ngã, em đỡ chị ấy nên đã ôm trọn cả tấm thân người ta vào lòng.

Cảm giác thật thích, thật thơm. Mà người kia lúc đó có vẻ ngại, nên đẩy vội em ra rồi cả hai cũng nhanh chóng bình thường trở lại.

Rồi cũng chỉ có mỗi một lần đó thôi. Tại ôm ấp nhau ở trong quán cà phê, cứ kì kì thế nào đó.

Chu Tử Du không biết từ lúc nào, đã không còn muốn hai người chỉ gặp nhau ở quán cà phê.

SaTzu | "Tu me manques."Where stories live. Discover now