Nhưng đến khi cậu thực sự bước vào căn phòng kia rồi mới phát hiện ra, phong cách của nơi này hoàn toàn khác biệt so với những căn phòng khác.


20.

Góc độ ánh sáng mặt trời chiếu vào gian phòng này rất vừa phải.

Cả căn phòng được trang trí theo phong cách đơn giản lấy đen trắng làm chủ đạo, thế nhưng trên tường lại giống như bị ai đó ngẫu nhiên vẩy lên vài màu sơn, mang một cảm giác không hài hoà kỳ lạ.

Căn phòng này như một sự tồn tại độc lập trong ngôi nhà.

Trong phòng bày rất nhiều giá vẽ, bên trên đều là bán thành phẩm chưa vẽ xong, trên tường cũng treo một vài tác phẩm đã hoàn thành được đóng khung cẩn thận, góc phải bên dưới mỗi bức vẽ đều có một logo giống hệt nhau.

Dù có không am hiểu nghệ thuật hơn đi chăng nữa Vương Nhất Bác cũng có thể nhìn ra được, những bức hoạ này tuyệt đối không phải nguệch ngoạc vẽ bừa.

Vị phóng viên kia kinh ngạc hét lên: "Những bức hoạ này đều là anh vẽ đấy sao? Anh chính là Sean?"

Ở góc phải dưới của mỗi bức vẽ đều ghi tên Sean.

Nhiếp ảnh gia như một tấm chiếu mới chưa trải sự đời, hỏi: "Người tên Sean này rất nổi tiếng hả?"

Phóng viên gõ lên đầu anh ta một cái: "Nói thừa! Anh có biết muốn hẹn anh ấy vẽ một bức tranh khó khăn đến mức nào không?"

Cũng chẳng phải là khó khăn gì.

Tiêu Chiến nghĩ trong đầu, tôi lười quá thôi, không thích có áp lực.

Nhiếp ảnh gia lại hỏi: "Một bức tranh của anh ấy rất đắt sao?"

Phóng viên bĩu môi: "Cũng không phải thế, tôi chưa từng thấy bức tranh nào của anh ấy có ghi giá bao nhiêu cả, toàn là vẽ tặng. Rất nhiều người trả giá cao đều không được, cũng không phải là ai anh ấy cũng tặng bừa."

Vương Nhất Bác nghe câu được câu chăng, nhưng ít nhất thì nghe hiểu được một chuyện:

Hoá ra Tiêu Chiến thật sự là một hoạ sĩ.

Chẳng trách lần đầu tiên về nhà chính của nhà họ Vương, lúc giới thiệu bản thân anh có thể ngẩng đầu ưỡn ngực nói nghề nghiệp của mình là hoạ sĩ, sự tự tin đó của anh không phải là không có lý do.

Vị phóng viên này cũng coi như là nửa fan nghệ thuật, cậu ta chỉ vào một bức tranh bán thành phẩm hỏi Tiêu Chiến: "Bức tranh này của anh là vẽ ai thế? Mặc dù chỉ có nửa gương mặt và nửa thân thể thôi nhưng đôi mắt này vẽ đẹp quá đi mất, vô cùng hấp dẫn! Nhất định là anh rất thích người trong bức tranh này nhỉ, nhìn vào là thấy có tình cảm trong đó."

Tiêu Chiến còn chưa kịp trả lời, Vương Nhất Bác đã xen ngang: "Vẽ tôi đấy."

Phóng viên lập tức cảm thán: "Đúng là chân ái không gì sánh bằng!"

Tiêu Chiến ngay cả mắt cũng lười không thèm liếc nữa.

Cậu biết cái gì mà cậu nhận bừa như vậy hả?

Đây rõ ràng là Hephaestus.

(note: Hephaestus là vị thần của nghề rèn và lửa trong Thần thoại Hy Lạp)


[Bác Chiến] Mỗi Ngày Đều Muốn Ly HônHikayelerin yaşadığı yer. Şimdi keşfedin