Chương 27: Cô nhi viện Balakirev (4)

134 25 27
                                    

Tamara vs Nakamura The Madame

***

“Biến mất đi!!!” Tamara đang cầm thanh Thánh Kiếm của Ichiya để đánh với những quân cờ biết đi của Nakamura.

“Bọn chúng đã tiêu diệt hơn hai phần ba quân cờ chỉ trong chưa đầy mười lăm phút? Mặc dù mình đã liên tục dùng «Bão Quạ» và «Lá Cắt» để đánh lén chúng? Mình đã đánh giá thấp tốc độ phản xạ của chúng rồi.”

Nakamura ôm đầu cố nghĩ ra kế sách, một phần vì cảm thấy bất an khi Freaker vẫn chưa đánh thắng và đến đây hỗ trợ.

Chỉ là một thằng nhóc sử dụng sức mạnh nguyên tố thôi mà, đánh thắng nó dễ như ăn bánh vậy mà...

“Này!”

Nghe thấy tiếng kêu của Tamara, cô ta khẽ ngước lên nhìn chiến trường hỗn loạn. Quân cờ của Nakamura đã trở nên thưa thớt đi, số lượng quân cờ chỉ còn lại ba. Tamara với thanh kiếm trên tay, kiêu hãnh nhìn Nakamura đầy thách thức.

Cô ta thật sự không hiểu được, cô ta cứ nghĩ rằng sức mạnh của mình đủ để cận chiến với một nhóm người.

Mình đã quá kiêu ngạo.

Lẽ ra chúng nên lập kế hoạch bắt cóc hai sinh viên kia trong âm thầm thay vì đồ sát trực tiếp rồi mới bắt cóc. Chúng đã mắc phải sai lầm rồi. Hiện tại, những gì đang chờ chúng chính là thất bại thảm hại trước những con người hiếu chiến này.

Mình phải rời khỏi chỗ này.

“Này, định chạy đi đâu thế kẻ phá đám?” Tamara đã lộn nhào một vòng và chặn đường Hắc Nữ Vương “Học đâu cái thói kiếm chuyện xong chạy vậy?”

Nakamura ngoài mặt giận dữ, thực chất bên trong đang hỗn loạn vô cùng “Bão Quạ!” Từ tay của vị nữ hoàng giải phóng ra hàng trăm con quạ đen mắt đỏ đang kêu nhức óc, chúng tụ lại thành một vòi rồng và tiến đến Tamara.

“Bão Thủy Tinh!” Garuma xông đến và tạo nên cơn lốc sắc nhọn bao bọc lấy họ “Muốn bị mổ đến chết à?”

“Rồi, xin lỗi được chưa. Mốt không làm vậy nữa.” Tamara bĩu môi.

Sau đó là cảnh tượng cả hai tiếp tục bị tạt máu đỏ do «Bão Quạ» bị «Bão Thủy Tinh» cắt chết. Vốn dĩ quần áo của họ đã ướt đẫm máu rồi nên họ cũng không quan tâm, họ chỉ quan tâm là mình cần phải vận động tay chân nhiều hơn thôi.

“Các ngươi mất trí rồi.” Nakamura nói với giọng hơi run “Đừng cản ta nếu các ngươi còn muốn sống.”

Garuma hít thở thật sâu rồi phun ra một tràng từ ngữ để tra tấn lỗ tai đối phương:

“Ê bà chị già, xin lỗi trước chứ bà có bị điên không? Chứ tụi tôi đẹp chứ đâu có bị khùng mà vô duyên vô cớ kiếm chuyện với bà. Này là bà thả bom trước à, gì mà "bọn ta phải trả thù hai tên kia vì chúng đã giết thú cưng của cậu ấy" chứ? Quên nữa. Mấy bà còn chả có tư cách để mà trả thù khi mà mấy bà đã giẫm đạp lên biết bao mạng sống vô tội, hành hạ biết bao oan hồn tội nghiệp, phá hoại hạnh phúc của biết bao gia đình. "Cậu ấy" ở đây chắc là chủ nhân của bà nhỉ? Còn bà cũng chỉ là một con Hỗn Linh đi theo bưng dép và chùi mông nó thôi. Lũ thảm hại! Lũ ghê tởm! Tao khinh thường tụi mày!!!”

|| Boboiboy Fanfiction || Vì Tôi Thích Cậu, Có Được Không?Where stories live. Discover now