Đánh mất người

662 68 14
                                    

Một mình bước đi trên con đường tối không biết đã bao nhiêu lần. Ánh đèn neon luôn là bạn đường dẫn lối. Một người và một máy quay bước nhanh.



Đi đến quảng trường đông đúc bước chân lại dừng lại. Màn hình led cỡ lớn trước mặt đang chiếu lên hình một người con gái. Cùng với một cái tên nổi bật. Hứa Dương Ngọc Trác.




Nhớ ngày đó tốt nghiệp, nàng chọn tiếp tục ca hát cô lại chọn rời khỏi giới làm một chủ up trạm bình thường. Cô và nàng cũng không còn ở chung căn hộ đó. Trương Hân chọn quay về Quảng Châu sống cùng gia đình. Nàng cũng ngày càng được nhiều người biết đến hơn, càng ngày càng vị trí vững hơn trong giới.






Không biết đã bao lần bắt gặp poster của Hứa Dương Ngọc Trác ở bên ngoài rồi. Nhưng lần này lại khiến cho Trương Hân không thể không đứng lại ngắm nhìn. Dù sao bản thân Trương Hân cũng cảm thấy lâu rồi không gặp Hứa Dương Ngọc Trác nên muốn ngắm nụ cười của nàng.


Đứng được một lát thì điện thoại trong tay lại vang lên. Là Thẩm Mộng Dao gọi đến.

"Chị nghe"

"A Hân, sắp tới có buổi gặp mặt nhóm chị đi không?"

"Là buổi gặp mặt trước khi Dương tỷ kết hôn"

Đầu dây bên kia im lặng một hồi như dò xét tâm trạng của đối phương. Không đợi Thẩm Mộng Dao lên tiếng Trương Hân đã trả lời.

"Được. Chị sẽ đến" đây có lẽ là lần đồng ý duy nhất trong suốt gần ấy năm từ chối.











Đúng như lời hứa Trương Hân bay đến Thượng Hải cho buổi gặp mặt. Trên đường gặp chút tai nạn nho nhỏ liền đến trễ. Tới nơi thì mọi người đã đến đầy đủ.

"Âyy A Hân không ngờ chị lại đến trễ đấy"

"Xin lỗi trên đường gặp chút trục trặc nên đến trễ"

Mọi người đều là người thân với nhau không gây khó xử cho Trương Hân quá. Nói vài câu liền kêu cô vào chỗ ngồi. Là vị trí bên cạnh Hứa Dương Ngọc Trác đang ngồi. Cô không ngần ngại ngồi xuống, bản thân và nàng quen biết lâu như thế cũng không còn quá xa lạ chuyện khó xử như thế này.


Ngồi với nhau một lúc lâu cùng mọi người nói chuyện trong những năm qua đã trải qua. Nói đến Hứa Dương, nàng liền mỉm cười nói muốn thông báo cho mọi người một chuyện.



"Là chuyện gì chị cứ nói sao cứ ấp ấp mở mở thế. Không giống phong cách của chị nha A Dương. "Vẫn là Phùng Tư Giai lanh miệng hơn.

"Chị sắp kết hôn rồi. Cuối tuần sẽ tổ chức hôn lễ. Mong mọi người sẽ đến tham dự"

Câu nói vừa thốt ra khiến căn phòng chìm trong im lặng. Trương Hân không lên tiếng chỉ có bàn tay đang nắm lại thành quyền, từng chút từng chút một siết chặt lại.

Cuối cùng vẫn là đám nhỏ kia phá vỡ bầu không khí ngượng ngùng này bằng những câu nói đùa. Chỉ có bản thân cô biết hiện tại khó chịu biết bao nhiêu. Không khí giữa hai người ngột ngạt bức người khác không dám động đến. Trương Hân biết ngày hôm nay sớm muộn gì cũng đến, nhưng lại không ngờ lại sớm thế..



 [Hân Dương]Where stories live. Discover now