peace

742 66 2
                                    

Năm 2024 khi kết thúc tổng tuyển cũng là lúc gen 3 tốt nghiệp. Nhìn sân khấu bừng sáng phía trước. Trương Hân và Hứa Dương Ngọc Trác đều có suy nghĩ, nhưng ý nghĩ là khác nhau.

Một người muốn sân khấu ấy sẽ là nơi mình hướng đến trong tương lai. Còn người còn lại lại thấy mờ mịt đối với con đường thần tượng này.

"Trương Hân cậu có dự đình sau này chưa?"

Trương Hân trầm ngâm không vội trả lời Hứa Dương. Nàng nghĩ không phải lúc trước vì người con gái đứng bên cạnh này mà ở lại đây sao? Bây giờ là lúc nên rời khỏi rồi.

"Có lẽ tớ sẽ quay về Quảng Châu mở tiệm cafe"

Nghe lời hồi đáp của đối phương Hứa Dương thật sự không quá nhạc nhiên. Nàng biết người kia sẽ như vậy chỉ là trong lòng lại có chút mất mát. Không biết là do đâu lại sinh ra cảm giác này.












Ngày chia tay gen 3, Trương Hân không đến, lấy lý do có việc cá nhân mà trốn tránh. Trương Hân biết bản thân đang làm gì, càng biết bản thân thật trẻ con khi trốn tránh. Nhưng vẫn là người không thích sự chia ly này. Người cùng mình ở bên cạnh hơn 10 năm qua kia. Qua đêm nay sẽ không còn là bạn cùng phòng nữa. Và cũng không thể đơn giản mà cùng vui đùa nữa. Nàng ấy sẽ là người của công chúng. Còn bản thân, sẽ chỉ là đứng phía sau cổ vũ cho nàng .








Khi Hứa Dương Ngọc Trác quay về nhà đã thấy đồ dùng của Trương Hân được dọn đi hết. Nàng biết người kia đã rời khỏi nơi này. Nhìn Uyên Ương đang nằm gọn trong chiếc lồng ngủ an tĩnh.

Cả một lời từ biệt cũng không có sao?

Đã đi rồi tại sao không đem theo hết tất cả những thứ liên quan đến cậu đi đi.

Hứa Dương Ngọc Trác chậm rãi ngồi xuống bên cạnh chiếc lồng. Nhìn Uyên Ương yên tĩnh ngủ mà lòng nặng trĩu.



Uyên Ương con dậy xem mommy của con bỏ con đi rồi kìa.










Sau khi về đến Quảng Châu, Trương Hân mở quán cafe gần nhà. Nàng đi đi về về lo quán, thật ra khách trong quán phần đông đều là fan lúc trước ở trong đoàn vì nàng mà đến.

Trương Hân rất nồng nhiệt mà tiếp đón bọn họ. Ngày khai trương tất cả bạn bè đều gửi lời chúc đến nàng. Nhưng nàng vẫn đợi, đợi một tin nhắn chúc mừng của một người.



Cuối cùng vẫn không có. Vì sao cậu lại không chứ?







Từng ngày từng ngày cứ như vậy mà trôi qua. Trương Hân đến cửa hàng cafe, vẫn là công việc pha cafe đó. Đã làm được tròn một năm rồi.

"Bà chủ tấm poster đó lại thay rồi à"

Trương Hân nhìn theo hướng của người khách đó. Là bức hình của Hứa Dương Ngọc Trác.

"Đúng vậy nghe nói cậu ấy sắp ra album mới nên muốn giúp cậu ấy tuyên truyền chút. Có hứng thú thì đi tra một chút đi"

 [Hân Dương]Where stories live. Discover now